Từ Mỹ trở về, Trì Thủy Mặc đi theo Tô Diêu về nhà gặp ông bà Tô một cách tự nhiên.
Sau khi Trì Thủy Mặc vừa bước vào cửa,
ánh mắt Tô phụ Tô mẫu vẫn rất nghi ngờ —— ai vậy? Đợi lúc Trì Đại Thần
mặt không đỏ thở không gấp nói là nam nhân của nữ nhi hai người, ánh mắt Tô phụ Tô mẫu lúc này mới hài lòng —— ánh mắt nữ nhi cũng không tệ lắm.
Tô Diêu nhìn Trì Thủy Mặc nho nhã lễ độ
làm hai người bộ dạng cực kỳ vui vẻ, trong lòng không khỏi oán thầm: khó chịu! Tên nhóc kia anh đổi ngay cái thái độ đùa giỡn hàng ngày ra đây
cho em.
Vẻ mặt của Tô Diêu bị Đại Thần hoàn toàn nhìn thấu. Cho nên đêm đó, vừa bởi vì Tô phụ Tô mẫu sáng suốt tạo điều
kiện cho hai người ngủ chung ở phòng khách —— thiên thời địa lợi nhân
hoà —— Tô Diêu có một bài học không thể quên được.
Trở lại thành phố Z đã là đầu năm , Tô
Diêu không thể tiếp tục ở nhà, đúng hạn trở về tạp chí đi làm. Sau đó
vào buổi sáng ngày thứ nhất lúc Tô Diêu trở về cương vị, bị Từ Hoãn hung hăng ôm lấy, nghe hắn khóc lóc kể lể sáng sớm sau khi bị Lạc Du hành hạ thân thể như thế nào rồi cuộc sống tinh thần lại bị Trì Thủy Mặc ngược
đãi bi thảm ra sao.
Tô Diêu vẻ mặt cùng chung mối thù đứng
về phe với Từ Hoãn, thêm dầu thêm mỡ bịa đặt hung hăng phỉ báng một đôi sư huynh muội Trì Thủy Mặc Lạc Du cá mè một lứa, sau đó trong ánh mắt
cảm kích của Từ Hoãn mỉm cười ngọt ngào hỏi: “Tiền thưởng cuối năm của
ta có thể phát hay không?”
Từ Hoãn căm phẫn rời đi, coi Tô Diêu cũng là một cọng trong đám lông đó.
Nhưng một tháng sau Từ Hoãn đã quên ngay chuyện tiền nong đó, bởi vì Đại Thần đã mang chuyên đề lớn cho tạp chí
của nàng, hiệu quả và lợi ích lớn này không vui mới lạ chứ.
Tô Diêu vừa khinh bỉ Từ Hoãn tiểu nhân
đắc chí, vừa đau lòng nhìn Đại Thần gầy gò vì trò chơi khảo nghiệm mà
ngày đêm vất vả không ngừng, rốt cục vẫn quyết không để ý Từ Hoãn ai
oán, sau khi trở về vị trí một tháng lại lần chạy về nhà chuyên tâm chăm sóc Đại Thần.
Cảm xúc của Từ Hoãn đối với chuyện lần này chính là: nữ nhi gả ra ngoài giống bát nước đổ đi.
Tô Diêu vừa thu dọn giấy tờ vừa tự tiếu phi tiếu: “Gả nữ nhi? Vậy phải đền bù của hồi môn rồi.” Thành công làm Từ Hoãn nghẹn ở.
Muốn chiếm tiện nghi của nàng? Còn khuya.
Cho nên vừa ở nhà giúp Từ Hoãn xử lý việc của tạp chí, vừa giúp đỡ Đại Thần làm các loại khảo nghiệm trò chơi.
Tô Diêu chẳng qua là tiếp xúc với một ít số liệu, chỉ cảm thấy đầu như có đánh nhau, không biết Trì Thủy Mặc và
Lạc Du sao lại có thể hứng thú với mấy đoạn mã này đến vậy.
May mà nhiệm vụ của nàng chẳng qua là hỗ trợ thử chơi —— dù sao cũng là văn dưới ngòi bút của nàng, cảm giác của nàng chuẩn nhất.
Cuối cùng chăm sóc Đại Thần lại biến
thành bản thân làm tổ tại nhà, xem vài văn bản tạp chí gửi đến, giúp Từ
Hoãn ít công việc rất đơn giản, thời gian còn lại để nấu cơm, sau đó vẫn là chơi trò chơi… trò chơi thuộc về nàng và Đại Thần.
Bản thân quả thực hạnh phúc giống như bị thiên lôi đánh xuống.
Rốt cục game mới của Đại Thần cũng sắp
đưa ra thị trường, thấy thời gian nghỉ ngơi của Trì Thủy Mặc cùng Lạc Du đã nhiều hơn, Từ Hoãn cũng không cần oán trách mình và Đại Thần chiếm
dụng bánh bao hấp nhà bọn họ. Tô Diêu mới cảm thấy mặc cảm tội ác giảm
bớt chút ít…
Quả nhiên một mình nhàn nhã không bằng mọi người nhàn nhã.
Trò chơi thuận lợi đưa ra thị trường, thời gian kết hôn cũng thuận lợi bị nhắc tới.
Áo cưới được cha mẹ Đại Thần mang về tới… bố mẹ chồng quyết định để cho bọn họ tổ chức hôn lễ trong nước.
Tô Diêu cảm thấy có chút xấu hổ, người
lớn hai nhà một tay gánh vác hết thảy hôn lễ, nàng cùng Trì Thủy Mặc lại nhàn nhã vô cùng.
Trừ một thời gian ngắn bận rộn tuyên truyền trước khi trò chơi được đưa vào hoạt động ổn định.
Một đêm trước hôn lễ, Tô Diêu sống chết cũng chưa muốn ngủ. Lôi kéo Trì Thủy Mặc đăng nhập trò chơi.
Mấy tháng không lên, không biết tất cả mọi người thế nào.
Tô Diêu ngoắt ngoắt tay gọi Trì Thủy Mặc: “Đến xem, Thiên Long cũng chuẩn bị ra hai rồi?”
Trì Thủy Mặc đi tới bên người nàng, nhìn một chút website về bài viết và ảnh chụp của Thiên Long hai nói: “Cũng
chính là một bản cập nhật lớn.”
Tô Diêu kick chuột sang trang sau: “Hình ảnh thay đổi, có thể xem được bầu trời, dường như hiệu quả nhìn tốt hơn một chút… có điều tại sao nói là 2. 8D…”
囧.
Lần này Đại Thần cũng hết chỗ nói rồi.
“Lại ra một môn phái… Mộ Dung thế gia…”
Tô Diêu càng xem càng cau mày: “Phá hủy, đúng là phá hủy… Trò chơi này đúng là không lớn bằng lúc trước.”
Trì Thủy Mặc vuốt tóc của nàng, quay về trước máy vi tính của mình đăng nhập trò chơi, “Nhìn lại xem đi.”
Tô Diêu vừa nhắc tới “Không biết tiểu đồ đệ bọn họ thế nào…” Vừa cũng đăng nhập vào.
Từ Hoãn buổi tối nói đưa Lạc Du đi hẹn
hò , tất nhiên là không có ở đây, mở danh sách bạn tốt ra, Yêu Nữ cười
cười, hoàn hảo tiểu đồ đệ còn đang on. Tiểu Thảo cũng on.
Xin vào đội ngũ, gửi cho bọn hắn một khuôn mặt tươi cười thật lớn: “Hai vật nhỏ, đang làm gì vậy?”
Nguyệt Nguyệt gửi lại một tràng vẻ mặt
khóc lóc, dọa Yêu Nữ kêu to một tiếng: “Sao lại thế? Ai khi dễ em? Vi sư đi giết chết hắn báo thù cho em!”
Nguyệt Nguyệt: “T_T sư phụ, người ta rất nhớ chị a, chị cũng đã lâu không có online…”
Yêu Nữ thế mới biết, làm tiểu đồ đệ này khóc lại là mình.
Cho nên an ủi: “Không khóc không khóc, vi sư không phải là đang online sao.”
Tiểu Thảo nói: “Ngươi có thể đi giết mình.”
Yêu Nữ hắc tuyến, chốc lát nhìn một
chút, Nguyệt Nguyệt ở Tuyết Nguyên—— tiểu đồ đệ chơi về kỹ năng sống,
thói quen đào khoáng nàng biết. Có điều Tiểu Thảo…
“Ngươi đứng trên đường cái Lạc Dương tạo hình à? Treo máy sao?”
Tiểu Thảo: “Ta chơi nick nhỏ .”
Yêu Nữ: “…”
Tiểu Thảo, rất đắc ý: “Đôn Hoàng nick
cấp 35 trở xuống không thể giết , ta liền lấy nick nhỏ, 34 cấp, ở cửa
Đôn Hoàng chuyên giết người, tới một xử một, còn đắc ý với bọn họ, có
bản lãnh tới giết ta.”
Yêu Nữ: “… Quá hèn hạ !”
Tiểu Thảo: “Ha ha, có bản lãnh ngươi tới giết ta đi.”
Yêu Nữ: “- – ngươi đừng để cho ta bắt được nick chính của ngươi ra khỏi thành, nếu không ta liền chém chết ngươi!”
Vừa cùng Tiểu Thảo nói hai câu, Yêu Nữ mở tư liệu Đại Thần ra, thấy Đại Thần từ lúc login đến bây giờ vẫn ở Kính hồ.
“Người này không phải là đang đánh nhau chứ?”
Rời đội ngũ Nguyệt Nguyệt, ngược lại tổ đội với Đại Thần, sau đó cỡi tử điện chạy như điên đến Kính Hồ.
Trời chiều, hồ sen…
Kính hồ vẫn thủy chung yên tĩnh mỹ lệ.
Yêu Nữ đến bên cạnh Đại Thần. Phát hiện Đại Thần chẳng qua là ngồi trên một lá sen thật to.
Yêu Nữ cũng ngồi xuống, dựa vào hắn, hai người một hồi lâu cũng không nói chuyện.
Cho đến khi Yêu Nữ cười, Hách Liên Thu Thủy mới quay đầu đi: “Sao vậy?”
Yêu Nữ nói: “Em nhớ ra, lần đầu tiên
nhìn thấy anh chính là ở Kính hồ đây. Ở cửa, chúng ta cùng Từ Hoãn và
hai đội nữa đánh nhau. Cuối cùng toàn bộ đều chết. Thật là thảm thiết…”
Hách Liên Thu Thủy cũng cười.
Yêu Nữ cười híp mắt nói: “Em bây giờ mới nhớ tới một vấn đề…”
“Cái gì.”
“Anh lúc đó đã coi trọng em sao?”
“…”
Trì Thủy Mặc trước màn ảnh mỉm cười im lặng.
“Cái vấn đề này…”
Yêu Nữ gấp gáp: “Như thế nào?”
Đại Thần cười vô cùng vô sỉ: “Một mình em đoán đi.”
“Này!”
Hách Liên Thu Thủy trực tiếp đứng lên,
từ cửa hàng nguyên bảo mua hai con ngựa, một con Bạch Vân một con Hắc
Thổ… Tình lữ tọa kỵ, tên rất 囧, nhưng tạo hình rất chính xác.
Giao dịch cho Yêu Nữ một con màu trắng, Đại Thần triệu hồi ra của mình, “Đi thôi, đi dạo.”
Hai đạo ảnh tử một đen một trắng ở dưới trời chiều Kính hồ từ từ đi dạo, tản bộ.
“Nam nhân, anh nói, Thiên Long thay đổi , người chơi thay đổi nhiều hay ít?”
“Nữ nhân, đây là vấn đề thương nhân kinh doanh phải suy nghĩ, không phải em.”
Yêu Nữ trợn mắt. Thật là mất hứng thú.
Đại Thần cũng là cười: “Em không cần
tiếc. Trò chơi này còn, người lúc nào cũng có thể chơi. Hơn nữa chẳng
qua chỉ là một lần thay đổi thị giác thôi, những cái khác sẽ không thay
đổi.”
Yêu Nữ nghiêng đầu: “Cảm giác, cảm thấy không giống với lúc trước.”
Đại Thần cười nói: “Có cái gì không giống … anh cũng đang ở đây…”
Yêu Nữ sợ run lên, chốc lát cười ra.
Trời chiều chiếu đến kiều nhan của nàng làm cho Đại Thần động tâm không dứt.
Khó được Yêu Nữ làm nũng: “Hôm nay cũng đừng đi phó bản đi đánh nhau. Theo em đi ngắm phong cảnh đi.”
Đại Thần tự nhiên đáp ứng: “Tốt, đi đâu cũng cùng em.”
Hai người cưỡi tình lữ tọa kỵ, đi đến
thành Lạc Dương đổi kiểu tóc màu tóc, lại đi thương khố đem y phục trước kia lấy ra, toàn thân một đôi tình lữ, một đường từ Nhĩ Hải Tung Sơn,
đi tới Hãn Huyết Lĩnh Miêu Cương.
Cuối cùng, hai người cùng nhau trở lại
Thiên Sơn, ở nơi cao nhất trên Linh Thứu Cung nhìn điêu ảnh Phiếu Miểu
Phong thỉnh thoảng bay qua.
Yêu Nữ nhìn Đại Thần bên cạnh, đột nhiên cảm thấy, trò chơi thay đổi sang bản hai có quan hệ gì, coi như là đổi
đến ba, đổi đến bốn, chỉ cần người bên cạnh này còn, nơi nào cũng giống
nhau.
Giống như là Phiếu Miểu Phong Điêu sẽ không rời Linh Thứu cung. (điêu này là con đại bàng to vật vã, người cưỡi đc đó các nàng)
Nàng là Phiếu Miểu Phong Điêu, hắn chính là Linh Thứu Cung nàng xây tổ.
Bay xa đến đâu, biết có một người như vậy đang ở đó, sẽ an lòng.
Gần chút nữa, cho đến trên màn ảnh tay hai người nhìn qua đặt ở chung một chỗ.
Yêu Nữ mới cười, chụp lại màn hình, đem giờ khắc này lưu lại vĩnh hằng.
Màn hình dừng lại trong chốc lát để chụp, rồi trở về , Đại Thần đã mặt đối mặt với nàng.
Yêu Nữ khẽ ngẩng đầu nhìn.
Cứ như vậy, họ nhìn nhau cười.
~~~~~ ….. Chính văn hoàn ….. ~~~~~