Lần Đầu Tiên Trái Tim Biết Rung Động

Chương 22: Chương 22




Sau khi Dung đi, Long quay lại nhìn Trúc cười trìu mến

- Trúc có người bạn tốt ghê, Dung rất dễ thương

- Ừh, Dung là người bạn tốt của Trúc đó, hồi Trúc ốm Dung chăm sóc tận tình lắm.

- Vậy sao, vậy thì tốt quá, Long chỉ lo Trúc ở ngoài này 1 mình không ai chăm sóc, bây giờ Trúc có cả Dung cả Long rồi nhé. – Long cười tít mắt

- Ah, thế Long vào lớp nào

- Lớp a3 chuyên lý, Long muốn vào lớp Trúc nhưng hết chỗ rồi, lớp a3 cạnh lớp Trúc đó – Long xịu mặt phụng phịu

- Không sao mà, tụi mình học cùng trường cơ mà, gặp nhau lúc nào chả đc – Trúc an ủi

- Thì đành vậy chứ biết làm sao – Long vẫn phụng phịu

- Thôi đừng buồn nữa, Trúc dẫn Long đi ăn kem nhá

- Trúc định dỗ trẻ con hả – Long nhe răng cười

- Kem ngon mà hi hi hi

- Thế Trúc định dẫn Long đi ăn kem ở đâu? Long tủm tỉm

- Ơ….thì- mặt Trúc nghệt ra

Từ hồi ra ngoài này đến giờ Trúc có đi đâu bao giờ đâu mà biết hàng kem nào. Trông cô nàng mặt nghệt ra đến là ngố. Àh, quên chưa nói, Trúc nhà ta ít ra đường vì có 1 nhược điểm rất lớn đó là rất “gà” đường, tức là mặc dù chỉ số IQ cao ngất ngưởng nhưng lại không thể nhớ nổi mấy cái con đường, giỏi lắm là khi nhắc đến con đường nào đó thì chỉ thấy quen quen còn không hình dung là nó nằm ở chỗ nào. Con đường Trúc nhớ nhất là từ nhà đến trường và từ trường về nhà chứ mà bỏ con nhỏ ở 1 nơi nào đó xa xa thì con bé bó tay chịu thua.

Nhìn con bé khổ sở, gãi đầu gãi tai, Long cười tủm tỉm

- Không sao, mình sẽ nói bác tài chở đi, tiện thể đưa Trúc đi chơi luôn cho biết đường biết phố, chúng mình đi thôi nào – Long dịu dàng khoác nhẹ vai Trúc

Ngồi trên xe, bác tài lái xe, đi qua từng con phố, Trúc nhìn ngắm dòng người tấp nập qua lại, Long ngồi thì làm hướng dẫn viên

- Kia là lăng Chủ Tịch kìa

- Trong đó có Bác Hồ nằm đúng không? Trúc chưa vào đó bao giờ, chưa đc nhìn Bác Hồ ngoài đời ra làm sao

- Hôm nào Long sẽ đưa Trúc vào thăm nhé

- Ừh, hi hi

2 đứa tiếp tục đi

- Kia là bờ hồ, tháp Rùa đó – Long chỉ tay

- Oa, trên này đẹp thiệt

- Còn kia là nhà hát lớn

Trúc cứ trầm trồ hết chỗ nọ đến chỗ kia, đúng là 1 con “gà” chính hiệu mà

- Còn bây giờ, chúng ta đi ăn kem, ra Hà Nội thì phải ăn kem Tràng Tiền- Long kéo tay Trúc vào trong

Bước vào trong có 1 cái sảnh, không bàn không ghế, mọi người dựng xe ở đó và vào quầy mua kem, vậy mà vẫn đông nghịt, công nhận kem Tràng Tiền có tiếng thiệt ta ơi. Từng người xếp hàng mua kem đông kinh khủng, lần đầu tiên Trúc thấy cảnh này, ngộ thế (tui thì thấy hoài). Long vào mua kem 1 lúc sau cũng cầm đc 2 cái kem ốc quế ra, nhìn cậu nhóc rất là sung sướng vì thành quả của mình

- Kem của Trúc nè, ăn đi ngon lắm đó

Nhìn cây kem hấp dẫn quá, sở trường của Trúc là kem mà, Trúc sung sướng cầm cây kem, trông nó lúc này y như hồi nhỏ đc Long cho kẹo vậy

- Ngon quá, Long đúng là tuyệt nhất – Nó cười tươi rói

- Ừh, Long biết mà, nói hoài àh hí hí

- Chảnh thấy ớn – Trúc lè lưỡi trêu Long

Nhìn điệu bộ lí lắc của con bé thật đáng yêu biết bao, nụ cười đó, ánh mắt đó, mùi hương hoa quả ngọt ngào đó vẫn y nguyên như ngày nào. Long nhìn con bé ăn ngon lành, đôi má bầu bĩnh, cái môi căng mọng đỏ ửng lên vì kem lạnh kìa, ước gì đc kiss 1 cái nhỉ. Long chợt đỏ mặt vì ỹ nghĩ của mình

- Long không ăn hả, kem chảy rồi kìa – bất ngờ Trúc quay ra cắn miếng kem của Long

- Í, ăn gian, kem của Long mà, Long phải cắn lại, đưa đây

- He he còn lâu nhá, ai biểu mất tập trung ráng chịu nghen- Trúc lè lưỡi

- Háu ăn y như xưa vậy

Long cho lên kem lên miệng cắn đúng chỗ Trúc vừa cắn của nó. “Đây có phải là hun gián tiếp không nhỉ” Long nghĩ và cười tủm tỉm, nó chợt nhận thấy tim nó đang đập rộn ràng

- Long cười chi zị

- Không có gì

- Không có gì sao cười

- Long thấy vui vui thì cười thui mà

- Sao vui?

- Vì………………….

- Vì gặp Trúc đúng không he he he

- Vì…………..miếng kem cuối cùng của Trúc thuộc về Long – dứt lời nó đút tọt cái kem trên tay Trúc vào mồm

- AAAAAAA!!!!!!!! Không chịu đâu, đồ ăn gian, trả kem đây AAAAAAAAA – Trúc đánh vào người Long thùm thụp

- Ui da, đc rồi, Long đền cho cây khác, ha ha ha ,đồ heo tham ăn- nói xong thằng bé chạy đi và mua 2 cái kem về cho con nhóc. Đang tiu nghỉu thấy 2 cái kem hấp dẫn mắt nó sáng long lanh

- Của Trúc hết đó – Long cười dịu dàng

- Thiệt sao? – Nó cầm 2 tay 2 cái ăn ngon lành, trông như đứa trẻ con vậy,

- Long ăn đi, Trúc đút cho, há mồm ra nào – Long cười toe há mồm ra “lại hun gián tiếp nữa”

- Mặt dính kem kìa – Long dịu dàng rút khăn tay ra lau cho con nhóc, trông nó chả khác gì 1 thằng a trai lo cho 1 cô e gái bé bỏng

Sau khi ăn no nê kem, Long đưa Trúc đi lòng vòng 1 vài nơi, 2 đứa cùng ăn tối sau đó Long đưa Trúc về nhà. Trên đường về, con nhóc vì vui và mệt quá đã ngủ ngon lành trên vai Long. Long khoác tay nhẹ lên vai con nhỏ, nhìn nó đáng yêu biết bao, hàng mi cong vút, cái mũi thanh tú, cái miệng xinh xinh, làn da trắng mịn màng, công nhận càng lớn Trúc càng xinh đẹp. Nó tự nhủ sẽ không bao giờ để con bé rời xa nó nữa. Long cứ ngắm Trúc mãi, rồi nó bỗng thấy Trúc nở 1 nụ cười, không biết con bé mơ cái gì mà cười vậy, dễ thương quá đi mất. Long chợt nhìn xung quanh, chỉ có bác tài đang lái xe, tự nhiên tim nó đập nhanh lên, nó rụt rè 1 lúc, rồi… rất nhẹ nhàng nó cúi xuống… kiss nhẹ lên trán con bé. Con bé vẫn ngủ rất say không biết gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.