Lần Đầu Tiên Trái Tim Biết Rung Động

Chương 63: Chương 63




Khi 2 con nhóc bước ra xe, Hùng galang mở cửa cho Dung còn Hoàng bên kia cũng không kém nó mở cửa cho Trúc, 2 con nhóc cười ngượng ngịu đi vào xe. 2 thằng nhóc nháy mắt cười với nhau ngồi phía trên.

Cuối cùng cũng đã đến nơi, sau khi đỗ xe vào bãi gửi, tụi nhóc đi vào sảnh…Hùng kéo tay Dung đi trước còn tất nhiên Hoàng đi với Trúc rồi. Con nhóc lại run…Hoàng tủm tỉm kéo tay Trúc khoác vào tay mình, hôm nay 2 đứa mặc cùng tông với nhau, nhìn vào ai cũng nghĩ chúng nó là một cặp…lại thêm cả chiếc dây chuyền đôi nữa chứ, trông đúng là 1 cặp trai tài gái sắc (mà trai cũng sắc gái cũng tài đó chứ). Hoàng lén nhìn Trúc, trông con nhỏ có vẻ hơi căng thẳng, cũng phải thôi, Trúc ít đến những nơi như thế này mà…Trông con nhóc hôm nay đẹp quá, nhìn nó tinh khiết như pha lê vậy…Hoàng sung sướng khi bao cặp mắt của đám công tử cứ liếc trộm Trúc và ánh mắt ghen tỵ với Hoàng…

Vào đến sảnh, trong này đầy những khách ăn mặc sang trọng và diêm dúa, có cả những người có chức có quyền, có người khét tiếng trong giới làm ăn, có cả nghệ sĩ, ca sĩ thậm chí có cả phóng viên nữa…Tóm lại toàn là đẳng cấp…Tuy nhiên lần này có Hoàng bên cạnh Trúc không còn cảm thấy sợ nữa, 4 đứa nhóc tìm 1 chỗ ngồi thẳng sân khấu lên. Và sự xuất hiện của 4 đứa nhóc cũng gây không ít sự chú ý của mọi người vì Hoàng và Hùng là 2 đại thiếu gia lớn lại đi cùng với 2 cô gái xinh đẹp.

Mấy nhóc đang ngồi thì có một người đàn ông trông cao to, tướng hơi dữ, ánh mắt lạnh lùng đanh thép khuôn mặt khá đẹp đi cùng với một người phụ nữ rất xinh đẹp sắc sảo đi đến.

- Ồ, lần đầu tiên ta thấy con dắt bạn gái đi cùng đó Hoàng, cô bé xinh đẹp nà là ai thế? – Giọng người đàn ông vang lên, Hoàng ngước lên nó chợt tắt nụ cười, nó lạnh lùng đứng dậy

- Con chào bố – Hoàng chào người đàn ông đó còn người đàn bà nó lờ đi

- Cháu chào 2 bác – Hùng cười lịch sự lễ phép

- Chào cháu, còn đây là…- chủ tịch Vương quay ra nhìn Trúc và Dung

- Đây là Trúc và Dung là bạn của tụi cháu đó bác – Hùng nhanh nhảu

- Cháu chào 2 bác ạh – Trúc và Dung cúi đầu lễ phép nói

- Ngoan lắm…chào 2 cháu…- ông Vương mỉm cười hài lòng trước thái độ của Trúc và Dung.

- 2 tiểu thư là con cái nhà nào vậy – người phụ nữ đi bên cạnh hỏi, Hoàng hơi nhíu mày trước câu hỏi này

- Dung là con của tổng giám đốc Lê tổng công ty xây dựng King, còn đây là Trúc – Hoàng khoác vai Trúc kéo về phía mình, là con của chú Ba đó, là vợ đính ước của con đó bố – Hoàng nhìn chủ tịch Vương và vợ

- Hả?- khỏi nói ông Vương bất ngờ đến mức nào

- Đây là con gái của chú Ba ư, cháu đã lớn thế này rồi ư, xinh quá…- ông Vương nhìn Trúc từ đầu đến chân gật gù…

- Đúng đó, đúng là một mĩ nhân – vợ của ông Vương gật gù

Giới thiệu chút

- Chủ tịch Vương Minh Tuấn là bố của Hoàng, chủ tịch tập đoàn Vương Hoàng, một tập đoàn lớn nhất Việt Nam về nhiều lĩnh vực

- Vợ kế của chủ tịch Vương là bà Phi Yến trợ thủ đắc lực của ông Vương

- Chúng ta ngồi đây chứ e, người nhà mà – ông Vương cười tươi kéo bà Yến ngồi xuống, tất nhiên bà ta cũng rất ủng hộ. Hoàng có vẻ không vừa lòng lắm về sự sắp đặt này nhưng nó không muốn phản đối, dù gì cũng còn có Trúc ở đây

- Con sống ổn chứ, ta rất muốn con về nhà sống với ta – ông Vương mở lời

- Con vẫn ổn, rất tốt, ở vậy con thấy dễ chịu hơn – Hoàng lạnh lùng, nó ném cái nhìn khó chịu về phía bà Yến, bà Yến biết nhưng kín đáo quay đi tránh cái nhìn của Hoàng

- Dù sao bố cũng mong con chuyển về ở nhà, con cũng lớn rồi, cần phải quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình ta…ta muốn con giúp ta quán xuyến một số việc trong gia đình

- Chẳng phải bố có trợ thủ đắc lực rồi đó sao? – Hoàng liếc về phía bà Yến, bà Yến bối rối quay ra phía ông Vương

- Ta làm tất cả cũng để cho con…con hãy suy nghĩ về lời đề nghị của ta…- ông Vương đứng dậy, bà Yến cũng đứng dậy theo, 2 người bỏ sang phía bàn khác…Ông Vương biết nếu ngồi một lúc nữa thì người khó xử sẽ là bà Yến…dù sao đây cũng là chuyện gia đình ông không muốn người ngoài biết nhiều quá, nhất là Trúc…vợ tương lai của Hoàng…Ông rất ưng con nhỏ

Đi ra bàn khác sau khi gặp và chào hỏi một số quan khách, ông Vương quay ra hỏi bà Yến

- Em thấy con bé đó ra sao?

- Con bé rất dễ thương và lễ phép, Hoàng vốn là đứa khó tính trong việc chọn bạn gái, vậy mà nó có vẻ rất quan tâm đến cô bé, rõ ràng con bé phải rất đặc biệt – bà Yến dịu dàng nói

- Phải đó, để anh tìm hiểu thêm về cô bé mới đc

- Anh nghĩ gì thế, em luôn theo sát thằng nhỏ mà, em muốn quan tâm đến thằng nhỏ vậy mà nó lại không biết, em đã kín đáo điều tra rồi

- Vậy là em biết cô bé đó mà không nói với anh sao?

- Thực ra em chỉ đang điều tra sơ sơ thôi

- Vậy em điều tra đc những gì

- Em chỉ muốn tìm hiểu những người ở xung quanh Hoàng thôi, em sợ nó sẽ bị làm hại, nhưng cô bé này anh hãy hoàn toàn yên tâm, đó là một cô bé ngoan, thông mình mà là thần đồng đó, cả bao nhiêu năm học toàn đứng top đầu của trường… Em biết Hoàng dành tình cảm cho con bé rất nhiều đó. Em chỉ biết đến đó thôi…e không muốn soi mói quá vào đời từ của Hoàng, em cảm thấy yên tâm khi cô bé đó quen Hoàng anh àh. Từ hồi quen con nhỏ, Hoàng bớt chơi bời lêu lổng hơn, không còn dao du với đám bạn ăn chơi kia nữa…. – bà Phi Yến mỉm cười


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.