Lần Đầu Tiên Trái Tim Biết Rung Động

Chương 72: Chương 72




6 năm sau…

Hoàng nay đã trở thành trợ thủ đắc lực của tập đoàn Vương Hoàng thằng nhóc đã về ở với bố và bà Phi Yến, bà Phi Yến vô cùng mừng rỡ, bà yêu thương Hoàng hết mực khiến thằng nhóc cũng bớt thù hằn với bà. Ông Vương khỏi nói cũng biết là hạnh phúc cỡ nào…Ngôi nhà của Trúc và Hoàng ở nay đã đục thông với nhau, ông Khánh bố Trúc đã ra ngoài này hẳn, và mua lại căn nhà này mặc dù ông Vương có ý định tặng không cho bố con Trúc nhưng nhất định ông Khánh không chịu.

Dung và Hùng đã tổ chức một đám cưới tưng bừng

Long về nước quản lý tập đoàn Hùng Long, Long đã tìm ình một người con gái của mình, điều đặc biệt là cô bé đó rất giống Trúc về ngoại hình, tuy vậy không hung dữ như Trúc nhà ta ha ha ha

Mọi người vẫn thắc mắc là Cường và Minh Hồng đâu phải không? Minh Hồng sau khi bị bắt, nó sợ hãi đến mức hóa điên, lúc nào nó cũng mê tỉnh tỉnh mê và cuộc đời của nó phải trả giá trong bệnh viện tâm thần đến suốt đời. Cường thì bị đi tù sau đó, nhưng do Trúc xin ông Vương nên nó được giảm án.

Tại tầng thượng nhà Trúc, Hoàng và Trúc ngồi đó, tay trong tay trông 2 đứa thật hạnh phúc

- Trúc nè, em sinh ngày 6/8 đúng không?

- Thì sao anh

- Anh phát hiện ra một điều thú vị

- Điều gì?

- Đó là khi xoay ngược ngày sinh của em lại thì ra ngày sinh của anh 8/9. Em có biết điều đó có nghĩa là gì không

- Là gì hả anh

- Là trong anh luôn có em, và trong anh luôn có em, chúng ta sinh ra là để dành cho nhau em hiểu chưa

- Àh, ra vậy

- Cho nên anh muốn…- Hoàng kéo Trúc ra ngoài lan can – Em nhìn xuống đây đi

Ở dưới sân của Trúc là dòng chữ “anh yêu em, em lấy anh nhé” được tạo bởi hàng trăm ngọn nến, bên ngoài dòng chữ đó là hình trái tim bằng những cánh hoa hồng…Trúc quay lại nhìn Hoàng, nó đang vô cung xúc động, Hoàng nhìn nó tủm tỉm cười và lồng vào ngón tay xinh xinh của nó một chiếc nhẫn lấp lánh.

- Em lấy anh nhé? Anh yêu em

Trúc vỡ òa vì hạnh phúc, nó mỉm cười gật đầu, Hoàng hét lên sung sướng

- Hura, cô ý đã đồng ý – Hoàng bế bổng Trúc lên và xoay tròn trong sự vỗ tay của mọi người

- Ui chóng mặt quá, bỏ em xuống đi – Trúc la lên

Hoàng đặt Trúc xuống, mặt con nhỏ đang đỏ hồng lên vì hạnh phúc, mắt nó long lanh. Hoàng nâng cằm Trúc lên đặt lên môi nó một nụ hôn. Không gian như ngừng lại chỉ có 2 người đang say mê với hạnh phúc. Mọi người ở dưới nhà vỗ tay ầm ĩ, huýt sáo nhặng xị, 2 đứa ngại ngùng nhìn nhau cười sung sướng.

Hoàng ôm lấy Trúc nhẹ nhàng nói

- Anh yêu em “gà tre”

- Em cũng yêu anh “ lão hàng xóm đáng ghét” của em

Đám cưới được diễn ra ngay sau đó mấy tuần, có lẽ tình yêu của hai người đang dần dần bước thêm một bước ngoặt mới trong tình yêu.

Trúc diện bộ váy voan màu trắng lộng lẫy kiêu sa, tóc búi cao, đôi má hồng hồng, mắt đen lay láy càng tôn lên vẻ kiêu sa của cô. Hoàng mang trên mình bộ veston màu trắng năng động trông chàng trai bây giờ vô cùng phong độ quả là một cặp trai tài gái sắc mọi người trong hôn lễ đều ồ lên ngưỡng mộ. Hùng và Dung hôm nay nhìn hai đứa thật đẹp đôi.

Bố Hùng tiến đến

- Chào cháu – Ông lên tiếng

- ơ, dạ…dạ.. cháu chào bác ạ – Con bé đỏ mặt lúng túng ( Từ nãy giờ nó vẫn say xưa ngắm Trúc nên không để ý đến sự có mặt của bố Hùng).

- Cháu với thằng Hùng nhà bác còn định đến bao giờ mới chịu cho tụi ta bế cháu hả? – Ông hỏi

- Dạ…dạ… cháu..cháu – Dung thẹn thùng

- Dạ con với Dung định sau hôm nay sẽ về thông báo cho hai bên gia đình chuẩn bị bố à – Hùng thấy vậy liền giải vây cho Dung

- Vậy à, thằng khỉ này sao giờ mới chịu nói à, thế ta không hỏi bọn con định bao giờ mới nói đây? – Ông gặng lại

- Hì hì – Thằng nhóc cười

- Thôi ta chỉ hỏi hai đứa vậy thôi, chứ ta với bố cháu Dung đã bàn với nhau rồi, sang tháng chúng ta sẽ tổ chức cho hai đứa kết hôn – Ông cười cười

- Kìa, bố sao bố không hỏi ý kiến bọn con như nào đã chứ – Hùng giả vờ ngơ ngác

- Vậy à, vậy để ta bàn với ông ấy xem, có khi hoãn lại cũng được, dạo này ta cũng đang bận một số việc – Ông nạt lại

- ơ, bố định thế thật à – HÙng vội vàng

- Thì ta vừa nghe con nói vậy còn gì? Thôi ta đến chỗ ông ấy nói lại vậy, ầy, chắc mất mặt quá đây – Ông giả vờ than thở

- Thôi, thôi bố ơi, đừng nói nữa đàng nào cũng thế mà, với lại con không chờ Dung nữa đâu, nhỡ ai bắt cóc mất cô ấy lúc ấy con bắt đền bố đấy – Hùng nói luôn một lèo.

- Thế sao vừa nãy còn giả vờ – Ông tỏ ra nghiêm nghị rồi cười

- Thì con cũng nói vậy chứ đâu biết được bố sẽ nói với bác ấy chứ – Hùng thở dài

- Thôi, truyện ấy để cuối tuần này bàn bạc lại, ta hẹn với bố cháu rồi, cuối tuần này gặp nhau ở nhà hàng Hương Mai rồi, hai đứa thu xếp lịch đi là vừa – Ông vừa nói vừa nhìn Dung

- Dạ, vâng cháu hiểu ạ – Dung đáp mà mặt đỏ bừng cuối cùng hạnh phúc cũng đến với nó

- Có truyện gì mà mọi người vui vậy – Hoàng và Trúc dắt tay nhau đến chúc rượu mọi người ( Thực ra chỉ là nước hoa quả thôi, vì đêm nay là đêm tân hôn mà, nhỡ uống say thì có mà chết à. Hì hì)

- À, ta đang tính sang tháng cho hai đứa này tổ chức như chúng cháu hôm nay ấy mà – Ông Trần ôn tồn

- Vậy ạ, ôi chúc mừng hai người nha – Trúc vui vẻ liến thoắng

- Uh, uh nhưng bây giờ là chúc mừng hai người đã chứ, nào Zdô – Hùng vừa nói vừa giơ cốc rượu mình lên

Mọi người vui vẻ uống và cười đùa suốt trong bữa tiệc

Tối đó: Tại phòng tân hôn

- Ôi, em mệt quá, cả ngày hôm nay đi nhiều giờ mỏi hết cả chân rồi, hic hic – Vừa nói Trúc vừa nhăn nhó

- Uh, em đưa chân đây anh bóp chân cho em nhé vợ yêu – Hoàng thấy vậy vội vàng đến gần TRúc

- Thôi, anh cũng mệt mà, giờ em đi tắm đây a……..Trúc chưa kịp nói hết câu thì Hoàng đã vội vàng ôm ghì Trúc vào lòng mình và thì thầm

- Cuối cùng anh cũng đã lấy được em rồi Trúc à, từ nay em đừng hòng mong thoát khỏi anh đó nha “GÀ TRE”

- Ở, em tưởng lúc đầu anh mong em dọn khỏi lắm mà – Trúc giả vờ

- Ờ thì tại lúc đầu anh nghĩ em cũng như bao nhiêu cô gái khác, nhưng em rất đặc biệt Trúc à – Hoàng thủ thỉ vào tai Trúc

- Đặc biệt ở chỗ nào nào – Nó giẩu mỏ

- Thì chưa có cô gái nào dám cãi lại anh, dám hun khỏi đốt anh, rồi cầm luôn cả con chuột đưa anh nữa chứ, con gái gì mà không biết sợ gì hết, mà nếu như ngày anh anh không trêu em thì có lẽ em sẽ lấy Long thì sao? – Hoàng nhắc lại truyện ngày xưa mà đôi mắt mơ màng

- Thì ai bảo anh chọc em trước làm gi, còn truyện lấy Long hay không em cũng không biết được – Nó cong cớn

- Nhưng anh đâu biết là sau này sẽ yêu em đâu – Hoàng gãi gãi

- Hì, thì giờ chúng ta mới được ôm nhau như này – Trúc vui vẻ

- Uh, giờ chúng ta vào tắm đi em – Hoàng vừa nói vừa lôi tay Trúc vào nhà tắm

- Nhưng…..- Trúc ngại ngùng

- Chúng mình đã là vợ chồng rồi Gà Tre ngốc à. – Hoàng trấn an nó

- Vâ…. â….ng – Nó trả lời lí nhí trong miệng

- Vào nhà tắm nó còn ngại ngùng vì chưa biết như nào. Hoàng từ từ bỏ cúc áo nó xuống và hôn nhẹ nhàng vào cổ nó, nó cảm thấy ngại người nó nóng ran

- Em sợ lắm đúng không? – Hoàng hỏi nó

- Dạ… – Nó lúng túng trả lời

- Đừng sợ, anh sẽ che chở và bảo vệ em suốt đời Trúc à – Hoàng nói mà hơi thở thằng nhóc thở gấp vàp tai Trúc

Rồi Hoàng từ từ hôn lên môi, lên má, lên đôi mắt tinh nghịch của nó:

- Từ đã anh…hay bọn mình tắm xong rồi vào phòng ngủ rồi hãy….. – Nó ngượng ngùng

- Uh – Mặc dù có vẻ tiếc nhưng Hoàng đồng ý, vì nó không muốn truyện đầu tiên của hai đứa lại ở trong nhà tắm

15 phút sau hai đưa tắm xong và ra khỏi nhà tắm . Cả hai cũng quấn chiếc khăn màu trắng che khắp người

Như sự kìm nén rất lâu Hoàng ôm chầm lấy Trúc, xiết chặt tay thì thầm

- Trúc à, anh..anh yêu em nhiều lắm Trúc à – Nó thổn thức

- Em cũng yêu anh nhiều lắm – Trúc nhẹ nhàng đáp

- À, chúng ta ra ngoài kia uống chút rượu vang đi em – Nó buống tay ra và kéo Trúc về phía bàn rượu

Ánh nến lung linh như tôn thêm vẻ đẹp của Hoa hồng, Hoàng rót rượu cho Trúc chỉ một chút xíu thôi, rồi nó rót cho nó

Cả hai cùng nâng cốc

- Hayc chúc cho tình yêu chúng mình mãi mãi như ngày hôm nay em nhé – Hoàng vừa đưa cốc lên vừa nói

- Vâng, nhất định rồi anh à – Trúc hạnh phúc nói với chồng.

Cả hai uống cạn rượu Hoàng rót thêm mỗi người một ly nữa vì thằng nhóc biết rượu sẽ làm cho nó đỡ run hơn và Trúc cũng vậy, nhìn con nhỏ run mà anh thất xót xa trong lòng. Sau chén thứ hai Trúc có vẻ bớt căng thẳng hơn, nó đã nói nhiều hơn và vui vẻ không còn ngượng ngùng nhiều nữa, rõ ràng nó quen và gần bên Hoàng đã 7 năm nhưng sao hôm nay nó thấy ngượng ngùng và sợ đến vậy. Nó thổn thức nhớ đến nụ hôn đầu tiên của nó và Hoàng

- Bà xã anh đang mơ màng gì vậy? – Câu hỏi của Hoàng làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Trúc

- Em đang nhớ đến ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngày xưa anh lạnh lùng vậy mà khi quen anh rồi em thấy anh rất tình cảm, luôn sống vì người khác nữa – Nó giải bầy

- Uh, anh chỉ như thế với HÙng, Dung và nhất là với em thôi bà xã à – Nó vừa nói vừa kéo Trúc vào lòng mình

- Xí, ai mà tin được anh dẻo mỏ thế mà – Nó giả vờ

- Không anh chỉ yêu mình em thôi mà – Thằng nhóc phụng phịu

- Hì hì, thiệt không? – Nó giả vờ trợn mắt lên

- Thật, anh yêu bà xã anh nhất nhất -

- Ồ, em tạm tin anh vậy. hì hì – Trúc vui vẻ nói

Hai đứa say xưa nói truyện mà quên mất trời đã quá khuya, bất giác Hoàng kéo Trúc vào lòng ôm thật chặt, Trúc mở to đôi mắt ngắm Hoàng, đôi mắt và hàng mi thật đẹp, đôi môi nữa chứ thật tuyệt, làn da trắng hồng như da con gái rồi tủm tỉm cười

- Em cười gì vậy?

- Không em thấy anh thật đẹp,em nghĩ con chúng mình sau này sẽ giống anh nhất định sẽ rất đẹp và có nhiều cô cậu theo, hi hi – Nó líu lo kể

- Không giống em nữa chứ, với anh em là đẹp nhất – Hoàng thì thầm vào tai nó

- Vậy, giống cả hai anh nhé!

- Uh, mà chúng mịnh định sinh mấy đứa hả em? – Như sực nhớ ra điều gì Hoàng hỏi Trúc

- 3, hay 4 hả anh? – Trúc giơ bàn tay lên đếm đếm

- Không anh muốn em sinh cho anh một đội tuyển bóng đá cơ – Hoàng cười gian

- Vậy anh đi kiếm vợ khác mà đẻ, em không sinh được nhiều vậy đâu. – Nó xô Hoàng ra

- Uh, thôi…thôi…anh trêu mà cái đấy còn tuỳ thuộc vào em mà, em muốn sinh bao nhiêu cũng được mà – Nó dỗ giành

- Thật nhé, con trai hay con gái cũng chỉ hai đứa thôi nha – Nó giơ tay hất tóc mái ra để lộ cái trán Zô bướng bỉnh

- Uh, thật – Hoàng thì thầm

Nói rồi thằng nhóc hôn lên trán con bé, Trúc nhắm mắt tận hưởng sự ngọt ngào của nụ hôn, môi của Hoàng dịu dàng quá, và dường như đôi môi ấy còn tham hơn nữa nó cứ xuống dần, xuống dần và không biết tự bao giờ cái khăn tắm nhỏ bé kia đã rời khỏi người Trúc lúc nào không hay, khi con nhỏ phát hiện ra thì đã quá muộn, nó ngượng nghịu định lấy tay kéo khăn lên thì nhanh như cắt Hoàng giữ chặt tay nó và tay kia bắt đầu từ từ nhẹ nhàng vỗ về, âu yếm khắp người nó, nó bắt đầu đỡ ngại và ôm Hoàng chặt hơn. Lúc này, Hoàng nhẹ nhàng bế nó lên giường tháo luôn chiếc khăn đang quấn trên người mình ra và ôm ghì lấy Trúc, Trúc thấy vậy hoảng sợ vô cùng lần đầu tiên nó nhìn thấy một người đàn ông đứng trước nó mà không mảnh vải che thân, nó sợ đến nỗi không nói được gì chỉ lẳng lặng làm theo những gì Hoàng chỉ bảo, và đêm TÂN HÔN của chúng nó cũng giống như bao đôi uyên ương khác, chúng nó đã trao nhau sự tinh khôi trong trắng đầu đời. Và điều thật tuyệt là lần đầu tiên của chúng nó ấy lại được trao cho nhau người mà cả hai đều yêu thương nhau. Hai người hoà quyện vào nhau với họ giờ chỉ còn là người vợ yêu kia và chồng yêu kia mà thôi.

Sáng 7p5:

Trúc mở mắt dậy kiếm quanh không thấy Hoàng đâu, nó vơ lấy cái khăn hôm qua rồi quấn vào người rồi tìm Hoàng, không thấy thằng nhóc đi đâu cả, chợt nó thấy trên bàn có tờ giấy nhắn viết “Bà xã của anh dậy rồi hả? Anh định gọi em dậy nhưng tối qua anh sợ em mệt nên không dám gọi, anh ra ngoài mua gì về rồi vợ chồng mình ăn gì nhé” Hôn em – Ông chồng tuyệt vời của em

Nó đọc xong và cảm thấy hạnh phúc vô cùng, cuối cùng nó đã là vợ của Hoàng rồi, nó không còn phải chịu đau khổ và hiểm nguy nữa nó thấy cảm ơn trời đất đã cho nó được gặp Hoàng – chồng nó nó vui vẻ cười mãn nguyện. Sau khi đặt mọi thứ gọn gàng hơn nó vội vàng lấy đồ vào nhà tắm át mẻ, vừa tắm nó vừa líu lo hát. Hoàng về từ lúc nào gõ cửa phòng tắm

- Cộc, cộc bà xã ơi – Hoàng gõ nhẹ cửa

- Dạ, anh về rồi à? – Trúc đáp nhẹ khi nhận ra tiếng ông xã yêu dấu của mình

- Uh, em tắm xong rồi ra ăn sáng với anh nha vợ yêu – Hoàng dặn dò

- Vâng, em ra liền anh à – Nó đáp trong khi đang lấy khăn tắm lau cho khô người

Nó bước ra khỏi phòng tắm nhìn nó lúc này thật rạng rỡ, Hoàng ngắm nó một cách say mê mặc dù nó đã nhìn Trúc rất nhiều rồi nhưng không hiểu sao lần nào nó cũng thấy ở Trúc một sự ngạc nhiên bởi khuôn mặt xinh xắn, kiều diễm kia, mái tóc thả xuống nhìn thật đẹp.

- Sao anh nhìn em ghê vậy? bộ lâu lắm mới được nhìn hả? – Nó hỏi khi thấy Hoàng cứ nhìn chằm chằm vào nó

- Không…không…phải mà tại anh thấy em xinh quá ấy mà – Hoàng ấp úng

- Hì hì thiệt không? mà anh mua gì về cho em ăn sáng vậy? – Nó hỏi trong khi mắt thì kiếm tìm đồ ăn sáng (con nhỏ vẫn háu ăn như ngày nào)

- Anh mua cho em bánh mỳ ba tê đấy, anh thấy em thích ăn patê mà – Hoàng vừa nói vừa lôi hai cái bánh mỳ ra khỏi túi

- Vậy ạ, em cảm ơn anh nha ông xã yêu dấu – Nó vui vẻ lấy bánh mỳ cho Hoàng rồi nhận về mình một cái rồi ăn ngon lành

- Giờ ăn xong em muốn đi đâu nào? – Hoàng hỏi Trúc

- Em thì chỉ thích….. được bên anh cả ngày hôm nay nữa cơ – Nó ấp úng

- Vậy hả? Anh cũng vậy tại anh sợ em nghĩ anh thế này thế kia nên không dám nói – Thằng nhỏ hí hửng

- Uh, bọn mình qua bao gian khó rồi, giờ em muốn được bên anh trọn vẹn, không muốn ai đó quấy rầy. – Nó nhỏ nhẹ

- Vậy giờ chúng mình lên giường nằm và xem ti vi nha bà xã yêu dấu – Hoàng nói tay chỉ về phía giường

- Vâng, mình xem phim gì vậy anh? – Nó hứng khởi

- À, để anh xem…kênh gì ấy nhỉ nhiều phim lắm, à đây rồi phim này em nhé – Nó vừa tìm vừa nói

- Vâng em thích phim hành động lắm

Sau khi ăn xong hai đứa còn uống thêm mỗi đứa một cốc nước to đùng, no ve bụng. Hoàng xoa xoa bụng ôi no quá, hì hì ăn sáng với bà xã thích quá đi

- Vậy từ nay ngày nào em cũng dậy nấu ăn sáng cho anh nhé – Trúc vui vẻ

- À, còn truyện này nữa, em muốn nghỉ ngơi một ít rồi cũng tính đi làm với anh, em muốn cùng anh gánh vác mọi truyện dù việc nhà hay việc cơ quan – Nó vừa nói vừa nhìn thái độ của Hoàng

- Thật ra anh cuũn đã suy nghĩ rất nhiều về truyện này, nếu em muốn vậy thì anh đồng ý, anh chỉ sợ em mệt thôi – Hoàng trầm tư

- Không sao đâu anh à, em muốn đi làm để mình nhanh nhẹn người hơn, đầu óc ở trì trệ – Nó phồng mồm

- Uh, anh đồng ý mà bà xã – Hoàng xoa xoa đầu nó

- Thật anh nhé, thôi mình nói truyện khác đi anh – Nó chuyển hướng

- Giờ em nằm bên trong còn em bên ngoài để cần gì em “sai” anh cho dễ hí hí – Nó cười gian

- ơ, ơ khôn vậy? – Hoàng cãi lại

Nó lắc đầu và leo vội lên giường trước Hoàng chỉ biết lắc đầu và vui vẻ cười trước thái độ trẻ con của cô vợ.

- Vậy em phải cho anh ôm thì anh mới chịu cơ à nha – Thằng nhóc nũng nịu

- Sao khôn vây? Thôi thế cũng được – Nó giả lả

Hoàng ôm chặt nó vào lòng, con nhỏ tinh nghich hôn lên trán thằng bé rồi hôn nhẹ và nhanh vào môi hắn, như bị kích thích Hoàng ôm chặt lấy nó rồi ghì chặt hai vai nó, nó thấy hối hận khi trêu Hoàng rồi, giờ biết làm sao đây, nó đành nhắm mắt vậy. Hoàng phì cười trước thái độ của cô vợ trẻ, anh hỏi

- Bà xã anh không muốn a?

- Không phải vậy mà tại em chưa quen – Nó đáp

- Từ từ anh sẽ khiến em cảm thấy hạnh phúc em yêu à – Hoàng thủ thỉ vào tai nó

- Vâng, em hiểu mà

Hoàng hôn nó nhẹ nhàng mà cương quyết rồi nhẹ nhàng hắn cởi cúc áo Trúc ra và lần mò những nụ hôn nồng nhiệt….Phim vẫn chiếu bọn nó cũng chẳng cần biết, trong tim chúng giờ chỉ còn nhau mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.