“Tiểu thư Serline thân mến. Cậu có thể dậy rồi đó, đã tới nơi rồi.” Chiếc xe Ferrari sang trọng của Andrew dừng trước cửa tòa nhà công ty cô thu hút ánh nhìn rất nhiều người. Làm gì có nhân viên nào của L&T lái chiếc xe đắt tiền lại còn bản giới hạn như vậy chứ.
Những nhân viên đang chuẩn bị lên công ty đều không hẹn mà cùng nán lại xem thần thánh phương nào lại tới đây sáng sớm như vậy. Chiếc Ferrari này là bản giới hạn cả thế giới chỉ sản xuất 50 chiếc. Chủ nhân của chiếc xe chắc cũng không phải dạng tầm thường.
Tuệ Linh đang nhắm mắt nghe tiếng gọi của Andrew thì mở mắt ra cầm lấy túi xách rồi bước xuống xe. Trước khi đi còn không quên đe dọa Andrew. “Tôi nghiêm túc đề nghị ngài Andrew Wiliams lần sau cậu có đi cùng tôi thì đừng quá nổi bật. Nhìn mọi người bên ngoài nhìn kìa, tôi rất sợ phiền phức đó.”
“Được được tôi biết rồi. Cậu mau lên công ty đi, tôi còn có việc ở tập đoàn. Ngài Wiliams còn đang chờ tôi nữa kìa. Rảnh tôi sẽ tìm cậu sau.” Andrew không nói nhiều lập tức đồng ý. Cứ tưởng rằng hôm nay sẽ đueọc nghỉ ngơi nhưng vừa rồi bố anh ta vừa nhắn tin bảo anh lập tức phải đến tập đoàn. Chỉ có thể nhanh một chút qua đó, Andrew đặc biệt rất sợ bố mình nên không dám lề mề kéo dài thêm thời gian.
“Tạm biệt, đi đường cẩn thận. Tan làm tôi có thể gọi xe về cậu không cần qua đón.”
“OK, tạm biệt.”
Hai người nhanh chóng chào tạm biệt nhau rồi Andrew lập tức phóng xe rời đi. Tuệ Linh cũng đi lên công ty trước ánh mắt hoài nghi của mọi người. Ai nấy đều tò mò khoog biết cô gái này có thân phận gì, anh chàng vừa lái xe rời đi kia nhìn rất quen mắt nhưng nhất thời bọn họ không nhớ ra.
“Anh nói xem cô gái này có phả nhân viên của công ty hay không? Sao nhìn rất lạ mặt?”
“Không rõ, nghe nói phòng kinh doanh vừa tuyển thêm nhân viên mới, không biết phải cô ấy không.”
“Rất xinh đẹp. Kia chắc là bạn trai cô ấy, hai nhười nói chuyện thân mật như vậy mà. Nhìn có vẻ rất giàu có đó.”
Tuệ Linh đi khỏi những nhân viên nãy giờ đứng hóng chuyện không khỏi bàn tán to nhỏ. Cũng phải thôi, tên cậu ấm Andrew này một khi xuất hiện ở đâu mà không làm náo loạn chỗ đó mới là chuyện khó tin đó. Sau vài lần trải nghiệm Tuệ Linh cũng làm quen với việc bỗng nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người như vậy rồi.
Coi như không biết những ánh nhìn tò mò của mọi người cô đi thẳng tới tầng mà phòng kinh doanh làm việc. Cũng chưa đến giờ vào làm nên mọi người vẫn chưa đến đủ.
“Serline, cô không sao chứ. Hôm qua uống nhiều như vậy mà hôm nay vẫn có thể đi làm sao?” Vừa đặt túi xách xuống bàn làm việc đã có đồng nghiệp quan tâm hỏi. Quả thật hôm qua cô uống rất nhiều cũng rất say. Mọi người còn nghĩ hôm nay cô không thể đến công ty làm việc nữa đó.
“Tôi không sao. Xin lỗi mọi người vì đi cùng mà lại về trước. Khi nào có cơ hội tôi sẽ mời riêng mọi người một bữa khác được chứ?” Tuệ Linh có chút ngại ngùng khi đồng nghiệp bỗng nhiên hỏi vây. Bây giờ nhớ lại không biết tối qua khi đi cùng mọi người cô có làm ra chuyện gì xấu hổ không. Nếu có thì đúng là ngại chết mất.
“Cô không sao là tốt rồi. Chúng tôi luôn sẵn lòng được mời kia mà.” Mọi người cũng không tính toán nói lại chuyện hôm qua nữa ai cũng vui vẻ đồng ý lời mời của cô.
Tuệ Linh để ý nãy giờ từ khi cô đến Piter đều ngồi im lặng ở bàn làm việc của mình không lên tiếng. Khác hẳn vẻ nhiệt tình niềm nở hôm qua. Chẳng lẽ là cô nghĩ nhiều rồi, anh ta không hề có ý nghĩ khác với cô? Rõ ràng hôm qua biểu hiện khác hoàn toàn.
Thực ra hôm qua sau khi chứng kiến hình ảnh cô cùng người đàn ông khác Piter đã nhận ra bản thân không còn cơ hội. Cũng không có cơ hội để cạnh tranh. Vậy nên hôm nay mới trở nên yên tĩnh như vậy. Khi thấy Tuệ Linh nhìn tới mình cũng chỉ nở nụ cười tiêu chuẩn mà đáp lại cô.
“Mọi người. Nghe nói chúng ta chuẩn bị nhận được một dự án mới khá thú vị. Cụ thể như thế nào chắc phải đợi Trưởng phòng triển khai.”
“Dự án mới sao? Anh nghe tin tức này ở đâu vậy? Sao chưa có thông báo gì cả?”
“Tôi nghe người bạn làm trợ lý cho Phó Giám đốc nói vậy. Dự án lần này có vẻ khá lớn đó.”
“Thật sự? Không biết ai sẽ nhận được dự án này nhỉ. Thật tò mò đó.”
Đồng nghiệp trong phòng kinh doanh đã nghe đâu đó được tin tức bọn họ chuẩn bị có dự án mới có vẻ rất quan trọng. Ai ai cũng tò mò không biết dự án này sẽ do ai phụ trách chính. Ai cũng muốn bản thân sẽ là người may mắn đó. Một khi làm tốt sẽ có thưởng. Cũng có thể được thăng chức hoặc tăng lương. Mọi người không khỏi xem lại biểu hiện của bản thân trong thời gian qua liệu có cơ hội bao nhiêu phần trăm nhận được dự án lần này.
Tuệ Linh nghe mọi người bàn tán cũng rất tò mò. Đáng tiếc cô chỉ là nhân viên mới không có một chút kinh nghiệm nào chắc chắn không có cơ hội tham gia dự án lần này rồi. Cũng có chút tiếc nuối. Cô hiện tại rất cần những cơ hội thực chiến để học hỏi thêm kinh nghiệm.
“Chào mọi người. Buổi sáng tốt lành.” Khi cả phòng đang tập chung làm việc thì bên ngoài Jade đi vào.
“Trưởng phòng.”
“Chào Sếp.”
“Chào Trưởng phòng.”
“Tôi có một tin tức muốn thông báo với mọi người ở đây.” Jade thần thần bí bí nhìn mọi người nói.
“Anh đừng nói là phòng kinh doanh chúng ta chuẩn bị có dự án mới nha.”
“Anh nói xem đúng không Trưởng phòng.”
Mọi người không khỏi đoán già đoán non không biết Trưởng phòng lại định thông báo chuyện gì. Liệu có phải dự án mới trong lời người đồng nghiệp vừa rồi nói tới.
“Tin tức rất nhanh. Cũng rất chính xác. Quả thật phòng kinh doanh chúng ta chuẩn bị nhận một dự án khá quan trọng. Tôi đến đây để thông báo người sẽ phụ trách trong dự án lần này.”
Cả phòng nghe Jade nói ai nấy đều căng thẳng chờ đợi bản thân được gọi tên. Đây cũng chính là cơ hội để bọn họ khẳng định mình.
“Dự án lần này sẽ do Piter phụ trách chính.” Cái tên kì vọng cuối cùng cũng được gọi ra. Hóa ra chính là Piter, mọi người nghe xong cũng không có gì bất ngờ. Piter đúng là rất có năng lực.
“Chưa hết. Lần này không làm độc lập. Tôi muốn thành lập một nhóm phụ trách cho dự án lần này. Bao gồm Piter, Anna, Cara, còn có Serline nữa. Ba người phụ trách chính. Serline sẽ theo cùng học hỏi thêm kinh nghiệm. Mọi người có ý kiến gì không?”