CHƯƠNG 33: VĂN ÁN QUYỂN 4
Từ cái năm Nhất Kiếm kịp thời cứu tiểu ngoại sinh còn nằm bụng tỷ tỷ vừa mất của mình đến nay, thời điểm đáng ra nên vui mừng khi sắp kết thúc quá trình khổ tận cam lai thì không biết vì sao tiểu Thu từ một tiểu hài tử Nhất Kiếm am hiểu đã trở nên hoàn toàn bất đồng.
Y muốn chính tay đâm chết Lục Dự. Y muốn giết kẻ chưa từng cho mình một ngày an bình, kẻ làm phụ thân chưa từng nhận thức y là hài tử kia.
Y quyết báo mười sáu năm oán cừu. Y phải trừng phạt tên tội đồ Lục Dự kia, kẻ nhất định phải tử trong tay y.
“Người ta nói huynh đệ như tay chân, lão bà như y phục. Ngươi nói xem nếu huynh đệ ta biết ngươi muốn tính kế tay chân của hắn, vậy tên đó sẽ làm gì với y phục là ngươi?”
Mạc Thu im lặng một lúc sau, chậm rãi nói:
“Ta sẽ…. giải thích với hắn…..”
Thế cục như bây giờ, y đã đi đến bước đường này liền tái vô hồi lộ.