Lãng Khách Vô Danh

Chương 93: Chương 93: Các ngươi cùng ta không cùng thế giới




Xử lý xong đám người tranh dành với mình, Lam Vũ hít một hơi thật sâu! Cái này các người không thể trách ta, thế giới này đối với những kẻ yếu như các ngươi là bể khổ, chết sớm đầu thai vào một gia tộc khá giả, đỡ phải lang thang kiếm tài nguyên trong sinh tử, chính anh không phải người tốt, chỉ là kiếm lý do cho bản thân mình mà thôi, thế giới này không phân thiện ác, chỉ vì bản thân cả thôi, bao nhiêu lời lẽ chính nghĩa chỉ là công cụ để giới cầm quyền mê hoặc kẻ yếu. Thôi suy nghĩ, nhìn về phía trước cấm chế đã được đám người phá sẵn, Lam Vũ nhanh chóng tiến vào vơ vét, phủ nguyên soái cái gì công pháp đan dược, linh quả đều lấy hết, anh tạm thời kiến thức có hạn nên chỉ còn đợi tụ tập với Lam Kết Y để nàng phân biệt mà thôi. Sau khi kiểm tra lại kỹ càng không bỏ sót, anh rời khỏi phủ nguyên soái hướng về hoàng cung, đồng thời 2 người lão nhị lão tứ cũng hướng về hoàng cung tụ họp, gần như 3 phần 10 người tham gia thí luyện bị 3 người Lam Vũ quét sạch.

Lúc này ở Hoàng Cung, các lộ nhân tài đều đã tiến quân tới, chỉ có lão đại ham vét của, 2 người kia ham chơi trò sát nhân nên mới chưa kịp tới, tuy nhiên nếu muốn lão đại hoàn toàn có thể dùng cổng không gian để ngay lập tức, nhưng một đường này là cày tài nguyên cho Lam Kết Y không thể bỏ lỡ, lão nhị cùng lão tứ chỉ là một luồng tinh thần lực, chẳng thể điều động tinh thần lực, không thể tạo cổng không gian.

- Trước mặt là Cấm Thành Chi Môn, là nơi trung tâm chịu ảnh hưởng lớn nhất của đợt tai nạn kinh thế ngày xưa. - Một nam thanh niên tiêu sái tiến lên gần cửa vào cấm thành.

- Tài huynh nói đúng, vì thế nên cấm chế ở trong này đều đã vỡ nát, nơi này đã hoàn toàn vô hại, đại đa số kiến trúc bảo vật, đan dược đã cũng trở thành tro tàn. Thế nhưng bao nhiêu năm nay, không biết bao nhiêu lần Hoàng Kim Thí Luyện, đều có người tìm được bảo vật tốt, mỗi lần như vậy bọn họ đều khẳng định bảo vật trong Hoàng Kim Thí Luyện đều đã bị bọn họ vét hết, nhưng mà không hiểu vì sao bảo vật lần nào cũng không thiếu, cố sự kỳ lạ như vậy gia gia ta năm xưa tham gia thí luyện cũng từng được trưởng bối nhắc nhở. - Hoàng gia một đệ tử, cũng là một thiên tài, thiên tư chỉ dưới Hoàng Kim, cũng là người có quyền lên tiếng.

- Hoàng lão nhị, đừng tỏ ra hiểu biết có được không, mấy thứ ngươi nói bọn ta đều đã được trưởng bối nhắc nhở qua rồi. - Có người cười lớn.

- Hừ, người mới là lão nhị, ta tuy thiên phú không bằng tiểu muội nhưng địa vị của ta cũng tiếp cận tiểu muội, còn ngươi. Ở Thiên gia, Thiên Hoa Thiên ngươi tuy rằng là đệ đệ của Thiên Thương Thiên nhưng địa vị không khác gì người hầu, trong mắt trưởng bối ngươi luôn là phụ tá cho đại ca ngươi, không sợ mất mặt mũi còn chê cười ta, hahaha. - Hoàng lão nhị Hoàng Linh phản bác.

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo nhưng bá đạo lấn át 2 tiếng cãi lộn:

- Hai người các ngươi câm miệng hết cho ta, còn lãi nhãi ta một cước đá các ngươi văng ra ngoài. Tài Gia Thần, ngươi nghĩ thứ đó có tồn tại hay không? Bao nhiêu thiên niên kỷ qua, các tiền nhân đều muốn tìm nó, nhưng chẳng ai tìm được, có khi nào bị một trận tai nạn năm đó phá hủy không? - Hoàng Kim trừng mắt 2 tên trẩu tre rồi quay sang hỏi Tài Gia Thần, người được mệnh danh là thế hệ trẻ Thánh Hoàng Vực đệ nhất cao thủ, 1 thân tu vi đã là Địa Linh hậu kỳ.

- Ta cũng không biết, nhưng gia phụ dặn dò phải tận lực tìm kiếm nó, đây cũng không phải bí mật gì lớn, là thứ chí bảo gì mà khiến Chí Tôn Đại Thủ năm đó phải hủy diệt Hoàng Kim Thánh Triều, ta cũng rất tò mò! - Tài Gia Thần đang nói tới món chỉ bảo gì đó mà khiến Bất Diệt Kim Tiên năm đó không tiếc hao tiên lực làm một đòn hủy diệt Thánh Triều rộng lớn.

- Ngọc gia các ngươi ý kiến thế nào. Là loạn tìm hay phân chia khu vực? - Hoàng Kim tính tình bá đạo, thẳng thắng dứt khoát, không đi đường vòng, ý nàng là giờ tự ai nấy tìm hay chia ra 4 khu vực đông tây nam bắc cho 4 thế gia, nếu chia ra mỗi nhà một khu vực thì phạm vi cũng sẽ nhỏ hơn, tỉ lệ tìm trúng cũng cao hơn nhưng lỡ chí bảo đó ở nhà khác thì sao? Còn loạn tìm thì ai cũng có cơ hội, nhưng phạm vi tìm kiếm có chút kinh người, Cấm Thành phạm vi diện tích 1 tỷ km vuông, vô cùng đồ sộ, tuy là người tu hành địa linh cảnh, muốn phi hành hết 1 chu vi của Cấm Thành cũng mất vài tháng.

Nàng hỏi Ngọc Nhân, là thiếu chủ của Ngọc gia, Ngọc Nhân nhìn mấy anh em trong tộc trao đổi một chút rồi nói:

- Loạn tìm đi, có duyên ắt tìm được, ta không ôm hi vọng gì lớn, chuyến này đi coi như đã có thu hoạch, haha. Có điều, cái tên mắt mọc trên đỉnh đầu Thiên gia sao giờ này còn chưa tới! - Ngọc gia có trước tình báo, tự cho mình là cao nhân, giờ này đều diễn kịch, tỏ ra một mặt nhu nhược, làm như vô tình nhắc tới một vấn đề cỏn con nào đó.

Thiên Hoa Thiên, Tài Gia Thần, Hoàng Kim và một số người có máu mặt trong giới trẻ Thánh Hoang Vực đều nổi lên một điểm nghi ngờ! Đúng vậy nha, Thiên Thương Thiên là Thánh Hoàng Vực đệ nhị cao thủ, đến đệ tam đệ tứ còn đến được đây, lẽ nào gặp được cơ duyên nào đó, bọn họ chỉ nghỉ tới điều đó thôi, không ai nghĩ Thiên THương THiên gặp bất trắc cả, vì người mạnh hơn hắn chỉ có Tài Gia Thần, mà hắn ta ở đây rồi còn gì.

Lúc này bên cạnh bọn họ còn có rất nhiều người không thuộc tứ đại gia tộc, bao gồm cả Lam Kết Y và “tên hộ vệ” mới thu. Tài Gia Thần vốn đang tập trung quan sát đống đổ nát của Cấm Thành tự dưng thấy Lam Kết Y, đôi mắt hắn sáng lên, ngoài Hoàng Kim bá đạo như kim sơn ra thì Lam Kết Y là người mà hắn cảm thấy hứng thú nhất, nữ tử trẻ tuổi mà đạt tới Địa Linh cảnh trình độ hiếm càng thêm hiếm, vậy mà lần trước nàng lại dám từ chối hắn, hôm nay hắn nhất định cho nàng đẹp mặt. Hắn là người của công chúng tất nhiên là không thể tự mình ra mặt làm những chuyện như thế này, hắn nháy mắt với tên người hầu bên cạnh hắn rồi ra hiệu về hướng Lam Kết Y. Tên người hầu này tất nhiên đã theo hắn lâu năm, rất là hiểu ý.

Hắn ngay lập tức hiên ngang đi về phía Lam Kết Y với bộ mặt phẫn nộ, hét lớn:

- Ả kia, ngươi có phải là người đã từ chối thịnh tình của Tài công tử không? - Vừa nói vừa chỉ mặt.

Đám lâu la xung quanh là cở nào thông minh, tai mắt vô cùng nhanh nhạy, vừa nghe là biết tên hộ vệ này muốn gây chuyện liền hô hào lớn để trợ lực:

- Đúng là vô tri! Từ chối Gia Thần công tử lời mời, có mắt không tròng, nếu là ta thì ta đã lạy trời cảm tạ 3 phát.

- Đâu chỉ vô tri, nếu ta mà là Gia Thần công tử thì có ai đó làm ta phật lòng, ta không diệt cả nhà hắn đều là may mắn của hắn.

- Xì, Gia Thần công tử anh minh thần võ, nào có thể làm chuyện thất đức như ngươi...

- Gia Thần công tử không so đo với nữ nhân vô tri như nàng nhưng chúng ta không thể dễ dàng bỏ qua được, mặt mũi công tử tổn hại, chúng ta thần tượng bị tổn hại. Các ngươi nói chúng ta nên làm gì?? - Một tên nịnh nọt hét lớn.

- Tất nhiên là chôn sống ả. Chôn sống aaaaaa. - Đám này không phải là fan cuồng, nhưng vì chút lợi ích nhỏ nhặt sau này khi làm ăn với Tài Gia bọn họ liền diễn như thật.

Ở bên kia Tài Gia Thần nhếch miệng cười, trong lòng vô cùng đắc ý, đám người này tuy phế vật, tu hành chẳng ra gì nhưng ứng biến rất tốt. Lam Kết Y lúc này lâm vào lúng túng, nàng tuy biết vào đây sẽ gặp những phiền phức này, nhưng nàng vô tình đã ỷ lại vào Lam Vũ, tin rằng có Lam Vũ nàng sẽ chẳng gặp chuyện gì, nhưng giờ này Lam Vũ không có ở đây, bên cạnh nàng chỉ có thằng ất ơ nhiều chuyện này, từ hôm gặp đến giờ hắn nói rất nhiều, cứ như không thể ngậm mồm lại vậy.

Đúng lúc mọi người đang ồn ào dồn ép thì tên lanh chanh bên cạnh Lam Kết Y bỗng dưng rút khẩu Anaconda trên người Lam Kết Y ra bắn tên nam tử đứng trước mặt hai người lớn tiếng *Đoàng*. Tức thời trên trán tên kia xuất hiện 1 lỗ đạn, máu phụt ra, trong lỗ đạn còn có một làn khói đen nhàn nhạt tỏa ra ngoài... Tất nhiên là hắn ngay lập tức nằm thẳng cẳng không kịp ú ớ, chuyện xảy ra bất ngờ khiến đám đông phẫn nộ ngoài kia im bặt, chỉ có tên ất ơ không tim không phổi cười lớn như trúng số:

- Hahahaha, Lam cô nương, thấy chưa, ta đã bắn trúng rồi, ta bắn trúng rồi, hahahaha. - Nguyên lai là trong suốt quá trình đi theo Lam Kết Y tìm bảo, hắn cũng nhiều lần mượn súng bắn nhưng toàn trượt, vô cùng mất mặt, nay lại bắn trúng.

Lam Kết Y lấy tay che mặt, thằng này quả nhiên...sát người bắn còn hụt nữa thì bản cô nương đá ngươi đi. Tài Gia Thần thấy thế thì giận tím mặt, hắn cảm giác như đang bị tát vào mặt ý, đúng lúc này một đám thủ hạ phía sau tự giác hùng hổ lao lên chất vấn:

- Tiện nhân, các ngươi có biết đan làm gì không? Thức thời thì quỳ xuống xin thiếu chủ tha lỗi, nếu không...CHẾ... - Chữ chết chưa nói xong thì lại *đoàng* một tiếng, tên đang nói lại theo bạn đếm số.

- Ngươi.. - Một người bên cạnh hắn quát lên kinh hãi. *Đoàng*.

- To g... - *Đoàng*

*Đoàng**Đoàng**Đoàng**Đoàng**Đoàng*. Không cho bọn họ phản ứng, gã điên lại tiếp tục bắn thêm, 9 tên trong nhóm hộ vệ của Tài Gia Thần đều ngỏm củ tỏi, bọn họ đều tối ta Địa Linh Trung Kỳ cảnh giới nên làm sao đỡ được đạn của Lam Vũ, đội hộ vệ gồm 10 người giờ chỉ còn 1 người, may mắn là người mạnh nhất Địa Linh Hậu Kỳ.

- Hahaha, nhiều lời này, giờ ai còn kêu 1 tiếng ta bắn hắn.

Tài Gia Thần có chút xúc động, muốn lên cho thằng kia một chưởng chụp chết, nhưng hộ vệ bên người hắn giữ lại nhắc nhở:

- Thiếu chủ, đừng xúc động, còn không rõ uy lực của linh khí kia!

- Yên tâm, ta sẽ không xúc động, thứ kia uy lực bất phàm, nhưng ta có hộ thân phù của lão tổ không thể bị thương, ngươi không cần lo lắng. - Tài Gia Thần hắn hôm nay nếu mà nhịn xuống thì sau này làm sao còn có thế gặp mặt người, cái danh đệ nhất thiên tài Thánh Hoàng Vực sẽ biến hắn thành một trò cười.

Nghe vậy tên hộ vệ mới yên tâm gật đầu, hắn tuy là hộ vệ của Tài Gia Thần nhưng từ khi Tài Gia Thần sinh ra hắn đã đi theo, Tài Gia Thần không khác gì con trai hắn, hắn có thể chết nhưng Tài Gia Thần thì không thể. Tài Gia Thần cũng hiểu rõ vị hộ vệ này nên trước giờ cũng tôn trọng hắn. Tài Gia Thần khí thế tăng lên vùn vụt, một bộ dạng tiêu sái nháy mắt trở thành một chiến tiên, quạt trong tay hóa kiếm, sát khí hướng thẳng tới gã ất ơ(chưa đặt tên).

- Ngươi đừng có lại đây, không ta bắn đó. Hahahaha. - Gã điên dường như vô cùng đắc ý cười lớn. Chẳng lẽ là điếc không sợ súng sao?

Thấy thế tâm tình bực bội Tài Gia Thần bỗng cười lớn:

- Hahaha, đúng là ếch ngồi đáy giếng, phế vật chỉ dựa vào một kiện linh khí mà dám trước mặt ta làm cà, hahahaha.

Mọi người xung quanh cũng như nghe một câu chuyện hài, đều cười rộ lên. Lại ba tiếng *Đoàng**Đoàng**Đoàng* gã điên lại:

- Cười..cười này, cười nữa xem, ai cho các ngươi cười ta. - Vì tốc độ đạn bay quá nhanh nên lại thêm người đứng chụm lại vừa cười vừa trò chuyện nên cho dù nhắm mắt bắn bừa cũng trúng 3 thằng, phải nói là vô cùng xui xẻo. Tình cảnh xảy ra khiến đám lâu bâu im bặt, không dám nhiều lời.

- Muốn chết, trước mặt ta còn dám làm càn. Phú Giáp Thiên Hạ, Phú Kiếm. - Một trong tứ đại linh kỹ của Tài Gia Phú Giáp Thiên Hạ tứ kiếm thức. Tài Gia Thần vung kiếm lên, kiếm thế vô cùng áp đảo mang theo ý cảnh tự bạo( lấy tiền chọi người), thanh kiếm từ trong tay họ Tài bay ra với một tốc độ kinh người, từ một thanh bảo kiếm gần như biến thành một bóng đèn di động vậy, sáng vô cùng đâm về phía gã điên, gã điên nhanh tay bắn vài phát vào thanh kiếm đang lao tới như không có hiệu quả gì, hắn phản ứng rất nhanh đẩy Lam Kết Y ra xa rồi trên tay xuất hiện một thanh đao lớn.

Viêm Long Đao - Thăng Long. Gã điên vung đao từ dưới đất lên trên tạo thành một đường lửa nóng bỏng va chạm vào thanh kiếm đang sáng chói. *Đùng* âm thanh va chạm như một vụ nổ cực lớn, dựa vào uy thế của chiêu thức 2 người đáng lý ra không nên gây ra động tĩnh như thế này mới đúng. Gã điên chật vật bị dư chấn đẩy bay mấy chục mét mới miễn cưỡng dừng lại, hắn trợn mắt quát:

- Vô sỉ, ngươi..tự bạo thanh kiếm!! - Thì ra đòn vừa rồi gã điên vốn đã tính toán đủ lực lượng để phản kích, ai ngờ thanh kiếm kia tự bạo, uy lực Địa Bảo tự bạo không phải bình thường, gã điên tí nữa thì phun ra một ngụm máu, nội thương nhẹ.

- Địa Linh hậu kỳ, giấu thật kỹ! Ngươi là ai, tại sao ta chưa bao giờ nghe qua có một thiên tài như ngươi. - Thân là đệ nhất thiên tài Thánh Hoàng Vực, hắn làm sao không nghiên cứu kỹ các thiên tài khác, về cả chiêu thức võ công, công pháp lẫn lai lịch, để sau này lỡ giao chiến còn có lợi, nhưng mà hắn chưa từng gặp gã điên bao giờ.

- Ngươi muốn biết? Thắng ta đi rồi hỏi tiếp. - Vừa nói xong quanh hắn xuất hiện viêm khí xung thiên, nhiệt độ tăng cao. Tài Gia Thần hoài nghi cũng đúng, vì hắn căn bản không phải là người của Thánh Hoàng Vực.

- Hừ, không chịu nói thì ta cạy miệng ngươi. Giáp Kiếm.... - Tức thì xung quanh Tài Gia Thần xuất hiện thêm 60 thanh kiếm xoay vòng vòng. Ý cảnh của Phú Giáp Thiên Hạ Kiếm của Tài gia không gì ngoài chữ Phú, giàu có vô song, lấy tiền đè người, dùng linh kiếm bạo nổ tăng uy lực công kích nên trong nhẫn trữ vật của con cháu Tài Gia tu luyện Phú Giáp Thiên Hạ Kiếm đều chứa rất nhiều kiếm bảo, coi như làm đại bác mà bắn. Trình độ của mỗi người tùy thuộc vào số kiếm mà người đó khống chế cùng một lúc để làm combo, có rất nhiều kiểu combo mạnh mẽ, đa số trưởng lão của Tài Gia chỉ tu được tới Thiên Kiếm, tức là một lúc điều khiển 1000 thanh kiếm, nghe đồn đệ nhất lão tổ Tài Gia hiện tại đã tu luyện được Hạ Kiếm, vạn kiếm đồng bạo, uy lực ở Thánh Hoàng Vực không có đối thủ.

- Hừ, tưởng ta sợ sao. - Người điên nào có sợ, hắn viêm khí bùng nổ kinh hoàng rồi cả người bao phủ trong lửa hóa thành một hỏa nhân, thanh đao còn có lấp lóe từng con tiểu hỏa long.

Hai người hét lớn, một người và 60 thanh kiếm hóa quang chuẩn bị bạo lao vào nhau.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.