Thế là tôi quyết !
Chính tôi phải cố mạnh mẹ đi tìm những câu trả lời cho quả tim của mình.
Sau một vài ngày thất tình dài đằng đẵng như vài thế kỉ sầu bi của mấy cô yêu tinh trong những câu truyện cổ huyễn hoặc .
Hôm đó trời không mưa ,chỉ có gió nhẹ thoáng qua ,thổi bớt đi cái oi bức của những ngày đầu mùa hạ .
Sau khi tan học về, với kiểu mỏi mệt của cậu học sinh chán trường trời hè ,chả muốn mến thầy cô tí nào cả .
Tôi đạp xe vượt qua nhà trọ nơi tôi ở để tránh đi ánh mắt của cô chú , vì tôi còn bé , phải xa nhà nên bố mẹ tôi không an tâm ,gởi gắm vợ chồng hai cô chú chủ nhà ,phải để ý chăm lo bảo ban tôi ,không để tôi được tự do buông thả .Mười sáu tuổi đầu nhưng đối với bố mẹ,tôi vẫn còn bé bỏng đến vậy .Hôm nay chim lại sổ lồng nó bay .
Con đường tôi đi học hằng ngày sao nay dài thế ,phải băng qua một con sông lớn ,rồi uốn lượn theo khu nhà ở , băng qua một khu chợ chiều cây xanh rợp bóng mới đến cổng Thành oách nơi chúa Nguyễn....