Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 59: Q.5 - Chương 59: Tính toán tuyệt diệu






Ách! Thủy Thiên Huyễn bỗng nhiên nghẹn lời. Chính mình ngay lúc này đưa ra cam kết xác thực là có chút vượt quyền. Chính mình mặc dù nắm chắc gia tộc nhất định là sẽ đồng ý nhưng nói với người ngoài thì xác thực là có chút vô pháp làm cho người ta tin. Dù sao còn phải trải qua một khâu thẩm tra phê duyệt.

Nhìn hắc y nhân xoay người đi Thủy Thiên Huyễn cấp bách nói: \" Lâu chủ chậm đã. Tại hạ còn có một việc..”

Hắc y nhân khẽ hừ một tiếng dừng bước không kiên nhẫn nói: \" Có chuyện gì? Thời gian của ta rất quý trọng\".

\"Nếu Lâu chủ quyết rút lui thì như vậy tại hạ có một yêu cầu xin lâu chủ xem xét\" Thủy Thiên Huyễn vẻ mặt tươi cười nói.

\"Nếu không phải quá đáng thì có thể xem xét”, Hắc y nhân lạnh mặt nói: \" Đệ Nhất Lâu nhận tiền tài của người mà giải tai họa. Nhưng kẻ cướp cũng có đạo lý của kẻ cướp. Nếu yêu cầu quá đáng thì đừng nói nữa\".

\"Ha ha” Thủy Thiên Huyễn cười hai tiếng nói: \" Ngọc Gia thâm căn cố đế. Gia chủ Ngọc Mãn Lâu có ba đứa con, ai cũng là nhân trung tuấn kiệt. Lâu chủ vừa rồi đã giết một đứa, nay sao lại không đem hai đứa còn lại giết đi. Nếu vậy thì Ngọc Gia không có người kế thừa. Cái này...

\"Uh?\" Hắc y nhân tựa hồ có chút động tâm \"Ngọc Mãn Lâu còn hai đưa con nhưng trong ủy thác của Lăng Gia lại không bao hàm hai người này. Nếu ngoài ủy thác thì phải tính toán thêm\".

Thủy Thiên Huyễn vốn cho rằng hắn sẽ cự tuyệt nhưng khi nghe thấy lời này thì thấy có cơ xoay chuyển mừng rỡ tha thiết nói: \"Nếu Lâu chủ có ý thì giá cả không thành vấn đề, có thể thương lượng. Nếu yêu cầu thêm chi phí thì còn có Thủy Gia chúng ta hỗ trợ há có thể toàn bộ để cho Lăng Gia phải gánh chịu? Xin Lâu chủ cứ việc ra giá, tại hạ tuyệt không mặc cả!\"

\"Bổn tọa phải quay về xem xét việc này có thể không đã. Ngươi chờ ta trả lời, bất quá ngày mai, trước lúc mặt trời mọc lần giao dịch này của chúng ta sẽ chấm dứt”. Nói xong câu này hắc y nhân cũng không có trì hoãn thêm, cũng không thấy hắn có động tác gì, cửa phòng đang đóng đột nhiên không gió mà mở. Cả người trong hắc bào thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.

Không lâu sau, trong màn đêm có một bóng người như diêu ưng trùng không bay lên.

Lên đến không trung, thân ảnh này lại xoay quanh một vòng rồi nhằm thẳng hướng nam bắn đi.

Sáng sớm. Dưới ánh nắng sớm giữa mùa hạ, trên một ngọn núi phía nam Thừa Thiên thành. Nơi đây phồn hoa tựa cẩm, cây cỏ xanh tươi đua nhau đón gió. Khắp nơi vẫn còn sương sớm chưa tan đi, quanh quẩn xen giữa rừng cây. Nơi đây thật không khác gì dao thai tiên phủ, thiên thượng lâm viên!

Dưới chân núi này là nơi xây dựng Lăng Phủ biệt viện với diện tích cơ hồ chiếm một nửa ngọn núi. Có thể nói là cây cỏ trên núi cũng may mắn thì không khi có chuyên gia xuyên việt đặc biệt ý đến mà tiến hành tu kiến một phen. Dưới mắt vị xuyên việt Lăng Thiên này cả ngọn núi thắng cảnh đã cơ hồ được sửa thành một cái lâm viên khổng lồ. Khắp nơi có thể nhìn thấy quái thạch, tiểu kiều lưu thủy. Ngay cả đám cây cỏ rậm rạp cũng được tu chỉnh thành các hình dáng bất đồng. Thời tiết mùa hạ nhưng dưới bóng cây rừng che trời cùng thảm cỏ xanh mãn địa thì vẫn có cảm giác mát mẻ sảng khoái. Thật sự là nơi tuyệt hảo để nghỉ hè.

Lúc này mấy chục tên võ sĩ cầm kiếm đứng trang nghiêm gác bên một giao lộ, thần thái lạnh lùng mà bất động.

Trên núi, xuyên qua đám cây cỏ có thể lờ mờ nhìn thấy một thân ảnh bạch y trắng như tuyết đang bước đi nhẹ nhàng. Tay áo bị gió thổi lất phất, phong thái tựa như thiên tiên giáng phàm, thần tiên hàng thế.

Nếu có người nhìn thấy nhất định là sẽ không tin tưởng vào mắt mình vì đây là ba vị nữ tử mà bất cứ người nào đều là có dung mạo phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành. Mỹ nữ dạng này nhìn trên cả đại lục có thể thấy được một người đã là việc hiếm thấy. Mà chỗ này cư nhiên đồng thời xuất hiện ba người.

Nữ tử đứng giữa thần sắc lãnh đạm, hai hàng lông mày cau lại, trên mặt tựa hồ tràn đầy vẻ lãnh đạm sầu oán. Cả người trên dưới tựa hồ có khí tức lạnh như băng phát ra. Từ xa nhìn lại cả người tựa hồ như cửu u huyền băng tạo thành nhưng hai vị nữ tử khác bên cạnh nàng thì lại không cảm thấy vậy. Rõ ràng nữ tử này đối với việc kiểm soát khí tức của bản thân mình đã đến trình độ thu phát tùy tâm. Đây chính là người chủ sự của Lăng Gia hiện nay, Lăng Thần.

Bên trái là một vị nữ tử tóc đen như mây nhẹ nhàng xõa trên hai vai, sắc mặt điềm đạm bình tĩnh, khóe miệng lại tựa hồ như không lúc nào không có hiện lên một tia tiếu dung ôn hòa làm cho người khác nhìn thấy liền không tự kiềm chế được mà cảm thấy cao hứng muốn thân cận. Đây chính là Ngọc Gia Tiểu công chúa Ngọc Băng Nhan.

Bên phải là một vị nữ tử thần sắc hơi cô đơn, hai hàng lông mày có chút nhướng lên tựa hồ lúc nào cũng mang theo thần sắc quật cường. Mặc dù thân là nữ tử nhưng cả người lộ vẻ mạnh mẽ không kém nam nhi. Đây chính là Thủy Gia Tiểu công chúa Thủy Thiên Nhu.

\"Sợ rằng không ai có thể nghĩ được ngay lúc này ba người chúng ta lại ở cùng nhau hơn nữa hai người các ngươi lại là đại biểu cho gia tộc ngàn năm quyết chiến. Nghe nói đến lúc đó nhất định phải phân ra thắng bại sinh tử, có thể nói là trời sanh ra để đối đầu sống chết, sinh ra đã có sinh tử đại cừu. Nhưng lúc này lại đang ở cùng một chỗ đàm tiếu. Thế gian sự tình thật kỳ diệu khó thấy a” Lăng Thần khẽ cười nhìn hai người nói.

Thủy Thiên Nhu thần sắc phức tạp nhìn Ngọc Băng Nhan một cái yên lặng không nói gì.

Ngọc Băng Nhan mỉm cười nói: \" Thế gian sự tình vốn kỳ diệu. Có sự tình gì không thể xảy ra. Hai người chúng ta mặc dù sớm đã là đối thủ sinh tử quyết chiến nhưng thực sự trong lòng đâu có cừu oán gì đâu. Nhưng nói vậy cũng đâu có ích gì, ân oán ngàn năm trước chúng ta há có thể can dự vào. Mặc dù vậy chúng ta vẫn có thể là hảo bằng hữu, hảo tỷ muội, dù sao chúng ta cũng là thân bất do kỷ. Vận mệnh cũng giống nhau mà thôi\".

Trên mặt Thủy Thiên Nhu dâng lên một trận kích động rồi bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Ngọc Băng Nhan, mặt giãn ra cười nói: \" không sai. Ngọc tiểu thư quả nhiên là thông suốt. Thiên Nhu ta có chút cố chấp, thất là xử sự không đúng\".

Ngọc Băng Nhan ha ha cười nói: \" Cũng không phải vậy. Thủy cô nương từ nhỏ đã là kỳ tài ngút trời đại biểu cho Thủy Gia. Gia tộc hiển nhiên là ký thác hy vọng rất lớn còn Băng Nhan từ nhỏ lại chính là một phế nhân, bất quá chỉ là công cụ gia tộc dùng đến để ứng phó với ước định mà thôi. Cho nên so với Thủy tiểu thư thì cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Lăng Thần cười : \" xem các ngươi hai người nói cái gì văn vẻ mà khó nghe vậy. Ngay lúc này đâu phải là lúc ước chiến đâu mà đang ở một chỗ cùng du ngoạn. Cho dù là kết bái tỷ muội cũng có cao đâu. Có ai quy định hai người trước khi sinh tử quyết chiến không thể thành bằng hữu đâu, không thể làm tỷ muội đâu”.

Nghe câu này Ngọc Băng Nhan cùng Thủy Thiên Nhu hai người đồng thời ý động, không khỏi do dự cùng nhìn đối phương.

Hai nữ tử này đều là tuyệt đại giai nhân, thêm nữa lại là người có vận mệnh giống nhau nên sớm đã yêu mến lẫn nhau. Hôm nay đối với phong thái của nhau cùng rất là khuynh đảo, thực sự cảm thấy tương liên. Đều cảm giác được sợ rằng đến lúc quyết chiến thực sự chết trong tay đối phương cũng có thể là một đoạn giai thoại.

Ngọc Băng Nhan cười duyên nói: \" ta cũng muốn vậy bất quá lại e sợ Thủy tỷ tỷ xem thường Băng Nhan này là một khuyết nữ nên mới chưa có dũng khí mở miệng\".

Thủy Thiên Nhu lắc đầu cười nói \" Muội muội mặc dù có tiểu tật trong người nhưng phong thái dung mạo như minh châu làm ta thực sự thấy yêu mến. Ta chỗ nào có tâm tư tị hiềm. Hơn nữa Thần cô nương nói cũng phải. Cho dù hai gia tộc có cừu oán nhưng vận mệnh của chúng ta lại sớm đã được quyết định. Ba năm sau trong hai người chúng ta chỉ có một có thể sống sót cho nên thế gia chi cừu đối với chúng ta mà nói không quá quan trọng. Nếu thực sự có thể làm hảo tỷ muội ba năm thì lúc đó có chết cũng là chết trong tay tỷ muội mình. Chết cũng sảng khoái, tuyệt không có nửa câu oán hận”

Ngọc Băng Nhan mừng rỡ, Lăng Thần mắt châu một chuyển cười duyên nói: \"Sao chỉ có hai người các ngươi, chẳng lẽ tiểu muội này lại không xứng. Hôm nay khí trời rất tốt, ba chúng ta vì vậy kết thành tỷ muội khác họ, như thế nào. Chuyện này mà truyền ra ngoài, nói ba nhà đối địch lẫn nhau lại cư nhiên có ba tỷ muội chúng ta tồn tại thì nhất định sẽ trở thành một đoạn giai thoại làm khiếp sợ thiên hạ võ lâm. Ha ha \".

Tam nữ đồng thời cười to. Ngọc Băng Nhan cùng Thủy Thiên Nhu đều khen là đúng. Tiếp đó ba người đều vun đất làm hương, nhìn trời bái tám bái. Nói đến tuổi thì Lăng Thần mười bảy tuổi rưỡi làm Đại tỷ, Thủy Thiên Nhu mới vừa mười bảy là nhị muội còn Ngọc Băng Nhan nhỏ nhất mười sáu tuổi rưỡi trở thành lão tam.

Sau khi hoàn tất việc kết bái tam nữ đều vô cùng vui vẻ nhưng nếu nói về tâm tư thì trong lòng ba người kỳ thật lại đều có tính toán. Trong lòng Thủy Thiên Nhu cho dù kết bái tỷ muội cũng bất quá là hai ba năm mà thôi. Đến lúc đó cuộc chiến gia tộc bắt đầu hai người trong lúc đó nhất định sẽ khó mà vẹn toàn. Đến lúc đó tình tỷ muội cũng sẽ theo đó mà đoạn tuyệt. Hơn nữa nhìn Ngọc Băng Nhan xinh đẹp khả ái mà thương tiếc nên Thủy Thiên Nhu từ nội tâm cũng cảm giác yêu thích cho nên trong lòng cũng không bài xích chuyện hai người làm tỷ muội trong vài năm.

Mà tâm tư của Ngọc Băng Nhan thì lại bất đồng. Có vận mệnh đồng dạng làm cho nàng nổi lên lòng tương tích đối với Thủy Thiên Nhu nhưng kỳ thật trong lòng Ngọc Băng Nhan khát vọng cũng không lớn. Từ khi nàng được Lăng Thiên thu nhận thì sớm đã cảm giác thỏa mãn nhưng lại nói \"xá thiên chi ngoại, tái vô tha vật\", chuyện kết bái tỷ muội mà nói bất quá là theo ý Lăng Thần mà thuận sóng đẩy thuyền mà thôi. Mặc dù trong lòng nàng cũng không phản đối nhưng nói đến cái gì cấp bách thì nửa điểm cũng không có. Mặc dù nàng cũng không biết ý nghĩa chân chánh của đề nghị này của Lăng Thần.

Mà tâm tư của Lăng Thần thì hoàn toàn khác. Trong lòng nàng, thiên hạ phách nghiệp của Lăng Thiên sắp bắt đầu. Nếu thất bại hiển nhiên là không cần nói đến, chính mình hoành đao tự vẫn đi theo người trong lòng nhưng nếu thành công thì Lăng Thiên chính là thiên hạ chi chủ, đế vương chí tôn! Đến lúc đó há có thể lại chỉ có một hồng nhan tri kỷ.

Theo tính tình Lăng Thiên thì phải có tam cung lục viện, bảy mươi hai cung phi. Cái gì hậu cung ba ngàn giai nhân thì nhất định là không có nhưng chắc chắn cũng không có thể chỉ có một hai người. Lại nói Lăng Thiên nếu muốn bình định thiên hạ thì Thủy Gia và Ngọc Gia, hai gia tộc ngàn năm khổng lồ này nhất định là hai trở ngại rất lớn. Mà hai nhà lại cũng tuyệt không phải là hạng người có thể cúi đầu khuất phục nên Lăng Thiên nhất định phải vượt qua cửa ải gian nan này! Như thế mà nói, đại chiến nhất định là vô pháp tránh khỏi. Chiến sự một khi xảy ra nhất định sẽ kéo dài.

Nhưng ngay lúc này Ngọc Băng Nhan trên danh nghĩa đã là nữ nhân của Lăng Thiên, thậm chí có thể là nữ nhân vào cửa đầu tiên mà Thủy Thiên Nhu rất rõ ràng cũng có tình ý với Lăng Thiên cho nên Lăng Thần trong lòng mới nổi lên ý tứ này. Nếu Tiểu công chúa của cả hai gia tộc này đều biến thành nữ nhân của Lăng Thiên thì quan hệ giữa các phương càng thêm rối rắm. Thế cục càng thêm phức tạp. Các phương cũng sẽ sợ ném chuột vỡ đồ nên Lăng Gia nhất định sẽ từ đó mà được lợi, thậm chí là chiếm được đại tiện nghi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.