Lãng Tích Hương Đô

Chương 542: Chương 542: Bắt đầu đánh lén






Khi Lâm Bắc Phàm đi tới thì đã là 12h trưa, lại cùng các nàng dùng một chút bữa trưa, trên đường lại phát sinh ra nhiều chuyện như vậy, đợi đến khi bọn họ ăn xong cơm trưa thì đã là ba giờ chiều. Điều này làm cho kế hoạch ban đầu của hắn là mang theo các nàng Tiểu Điền Anh Tử theo mình đi ra ngoài một chuyến hoàn toàn bị phá hỏng, cuối cùng dứt khoát trở lại trong phòng của mình đả tọa, để cho bản thân chậm rãi thích ứng với loại cảm giác đột nhiên lên tới cảnh giới đệ bát trọng.

Tiểu Điền Anh Tử, Y Đằng Thanh Tử cùng với Võ Điền Mỹ Tử ba người hiện tại đã là nữ nhân của hắn, nội tâm hiển nhiên lúc nào cũng chỉ nghĩ đến hắn, mặc dù đôi lúc có hơi chút nị nị méo mó nhưng cũng không nói hai lời, trong lòng các nàng mặc dù không vui, nhưng các nàng cũng biết một người nam nhân không thể quá si mê vào trong chuyện tình yêu, cho nên cũng rất hiểu chuyện không có quấy rầy đối phương, chỉ ở lại trong phòng của mình, người luyện tập đỗ thuật thì luyện đỗ thuật, người luyện võ công thì luyện võ công.

"Lão đại hôm nay dĩ nhiên chủ động tu luyện, sách sách, đúng là việc lạ của ngày hôm nay!" Tiểu Kim ngồi ở trên giường, vừa uống một chai bia vừa mới mua từ trong quán vào bụng vừa nhỏ giọng nói.

Cũng không thể trách Tiểu Kim lại nói thầm như vậy, dường như từ sau khi bản thân đi theo vị lão đại này, còn chưa từng nhìn thấy qua đối phương có thể chăm chỉ tu luyện "long tu bảo điển" như vậy, chẳng lẽ lần này thật sự đổi tính?

Lâm Bắc Phàm hiện tại đang ở trong tu luyện, hiển nhiên không nghe thấy được những lời hồ ngôn loạn ngữ của con vật nhỏ này, nếu không hắn khẳng định sẽ trực tiếp đem Tiểu Kim thành cái bao cát. Hắn lần này tu luyện liên tục hơn 5h, đợi đến sau khi hắn tỉnh lại thì đã là 8h tối, hắn mở mắt ra, cảm giác được thần khí thanh thản sảng khoái, dường như lại có chút tiến bộ, ngay cả thị giác cùng khứu giác của bản thân cũng tăng lên rất nhiều so với lúc trước, ngay cả từng con kiến đang bò ở trong góc tường cũng có thể nhìn thấy, mà tiếng Tiểu Điền Anh Tử đang nhỏ giọng trò chuyện với Y Đằng Thanh Tử ở phòng bên cạnh cũng có thể nghe mờ mờ trong tai, loại biến hóa này làm cho hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ bản thân thật sự sắp đạt tới một độ cao mới sao?

Tiểu Kim từng nói qua "long tu bảo điển" tổng cộng có chính tầng cảnh giới, nếu như đạt tới cảnh giới tầng thứ 9, vậy có thể giống như thần tiên vậy, vậy chẳng phải nói bản thân có thể đằng vân giá vũ sao? Hắn nghĩ tới đây nội tâm liền vô cùng kích động, xoay lại nhìn thoáng qua Tiểu Kim đang say khứơt bên cạnh còn có mười mấy chai bia bị ném lung tung, xem bộ dạng của nó vừa rồi chắc uống không ít bia, nhịn không được cười lớn một tiếng, lấy tay chỉ vào cái đầu nhỏ của đối phương, cười nói:" Con vật nhỏ này đừng ngủ nữa, mày đứng lên tao cần hỏi mày một chút chuyện quan trọng."

"Đừng quấy rầy ca ca đang ngủ, cẩn thận ca ca xử ngươi!" Tiểu Kim mơ mơ màng màng nói ra môt câu như vậy, sau đó lại nghiêng đầu qua một bên tiếp tục ngủ say, Lâm Bắc Phàm có chút sửng sốt, lập tức túm lấy cái đuôi của nó treo ngược lên, cười tủm tỉm nói:" Mày chuẩn bị xử như thế nào?"

"A. Ai đùa giỡn với ca đó?" Tiểu Kim lập tức tỉnh lại.

Đầu nó choáng váng hoa mắt rất bất mãn kêu lên, nhưng đến khi nó nhìn thấy rõ người trước mặt, lập tức thay bằng vẻ mặt lấy lòng:" Lão đại, là anh sao? Anh tu luyện xong rồi sao? Thật không ngờ anh có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy, đúng là kỳ tích của thế gian, Tiểu Kim tôi nhất định phải học tập anh một chút!"

Lâm Bắc Phàm trừng mắt nói:" Ít nói nhảm đi, tao hỏi mày, mày cho tao quyển "long tu bảo điển" này, nếu như thật sự tu luyện đến tầng thứ 9 có thể thành tiên sao?"

"Chuyện này, lão đại theo lý mà nói thì là như vậy!" Tiểu Kim ngượng ngùng cười.

"Cái gì mà theo lý mà nói?" Hai mắt Lâm Bắc Phàm trợn lên, rất không thoải mái hỏi.

"Hắc hắc, cái này theo lý mà nói tu luyện đến tầng thứ 9, đích xác có thể có khả năng thành tiên, nhưng dù sao "long tu bảo điển" này cũng chỉ có thành viên bên trong Long Cốc của chúng tôi tu luyện, lão đại anh minh thần võ như vậy vẫn là nhân loại đầu tiên tu luyện, cho nên sẽ phát sinh ra tình huống gì thì tôi cũng không biết rõ, hơn nữa..." Tiểu Kim càng nói càng mơ hồ cảm giác được từ trên người đối phương đang bắn ra những đạo hàn quang vô cùng tức giận, giật mình một cái không dám nói thêm nữa.

"Hơn nữa gì?" Lâm Bắc Phàm cảm thấy bản thân thật sự muốn giết người.

Lúc đầu Tiểu Kim nói cài gì mà chỉ cẩn tu luyện đến tầng thứ 9 là có thể có được nặng lực không sai biệt giống như thần tiên vậy, thế mà hiện tại biến thành cái dạng gì? Làm cho bản thân thiếu chút nữa phát điên.

"Hơn nữa từ tầng thứ 8 đến tầng thứ 9 dường như cũng không phải dễ dàng đạt tới như vậy!" Tiểu Kim cẩn thận nói, ánh mắt vẫn chú ý vào đối phương, sợ đối phương nhất thời tức giận đem mình cắt thành tám mảnh. Phải biết rằng lão đại hiện tại đã đạt tới tầng thứ 8, thực lực không kém bao nhiêu so với mình, mặc dù bản thân có phòng ngự siêu cường, cũng không chịu nổi sự hành hạ của đối phương.

"Mày nói cái gì? Mày không phải nói chỉ cần cùng nữ nhân làm cái kia là có thể sao?" Lâm Bắc Phàm túm lấy Tiểu Kim lên, phẫn nộ nói, thiếu chút nữa liền một cước đá nó, cho nó nếm thử một chút thủ đoạn.

"Ha ha, lão đại, tôi đối với anh trung thành tận tâm, anh ngàn vạn lần đừng làm chuyện dại dột, tôi làm tất cả cũng đều là vì muốn tốt cho anh!" Âm thanh của Tiểu Kim có chút nghẹn ngào còn có chút u oán, phảng phất như người vợ nhỏ bị vứt bỏ vậy.

"Vậy mày nói cho tao, tại sao không thể đạt tới tầng thứ 9?" Lâm Bắc Phàm ném đối phương lên trên giường, rất không thoải mái kêu lên.

"Cái này...cái này, bởi vì từ tầng thứ 8 đến tầng thứ 9 là một điểm mấu chốt, mà thân thể một người hoàn toàn thoát thai hoán cốt trở thành thần tiên thì phải dựa vào tư chất, cho nên cũng không phải chỉ cần tìm nữ nhân XXOO là có thể!" Âm thanh của Tiểu Kim càng nói càng nhỏ, cuối cùng giống như nói cho mình nghe vậy.

Lâm Bắc Phàm sắc mặt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói:" Tao hỏi mày, cần điều kiện gì?"

"A, cái này, tôi cũng không rõ ràng lắm, tôi cũng không có tu luyện được đến cảnh giới cao như vậy, chỉ là nghe các trưởng lão bên trong Long Cốc có nói qua, từ tầng thứ 8 đến tầng thứ 9, thì cần phải có ngộ tính còn cần phải có kỳ ngộ ngàn năm hiếm thấy mới có thể..." Tiểu Kim rất là sợ hãi, vừa nói vừa lùi về phía sau vai bước, còn trực tiếp xuất ra pháp lực của bản thân.

"Ách..." Lâm Bắc Phàm cũng không biết nói gì, ban đầu tưởng rằng bản thân sớm có thể đạt tới tầng thứ 9, nhưng thật không ngờ ngay cả Tiểu Kim cũng không biết làm sao để có thể tăng lên, xem ra bản thân còn cần một đoạn thời gian rất dài. Bất qua hắn đã cảm giác được thân thể của mình hiện tại đã có biến hóa rất lớn, cho dù không đạt tới tầng thứ 9, chỉ sợ rằng trong nhân gian cũng có rất ít cao thủ có thể so sánh với mình, vậy bản thân còn cần cái gì nữa? Vạn nhất đạt tới tầng thứ 9, sẽ phi thăng lên cái gì Tiên giới Thần giới đó, vậy những người nữ nhân của mình phải làm sao? Chẳng lẽ phải đem các nàng đi theo? Hắn sau khi nghĩ tới đây, cũng liền thả lỏng đi rất nhiều, hướng về phía Tiểu Kim mỉm cười:" Đạt đến tầng thứ 9 khó như vậy sao, khó trách tao không thể lên cao được? Hiện tại tao cũng đã rất lợi hại rồi, còn lợi hại hơn nữa thì có ích gì? Chung quy không thể đem Địa Cầu này hủy diệt?"

Tiểu Kim nghe lão đại nói những lời này, lập tức mừng rỡ vội vàng gật đầu nói:" Lão đại đúng là lão đại, nói chuyện đích xác không giống người thường, anh nói rất đúng, hiện tại trong thế giới loại người này đã không còn người nào có thể địch lại anh, vậy cần gì phải theo đuổi cao như vậy? Anh phải biết rằng chờ khi đạt đến tầng thứ 9, sẽ gặp phải rất nhiều thiên kiếp, như cái gì mà tam trọng thiên kiếp, lục trọng thiên kiếp, cửu trọng thiên kiếp, tùy tiện một cái có thể đem chúng ta nổ thành thịt vụn mà chết, tốt hơn hết là ở lại nhân gian mỗi ngày vui vẻ, hưởng thụ nhân sinh, tán gái, thuận tiện giết người phóng hỏa một chút, hắc hắc..." Nụ cười của nó có chút vô sĩ. Long chính là tồn tại rất trâu bò, vốn có thể hưởng thụ cuộc sống như vậy, tại sao có thể đi làm cái chuyện tự sát đó? Cái này không phải là chuyện mà bản thân muốn.

Lâm Bắc Phàm lập tức túm lấy đối phương bỏ vào bên trong túi, đi ra ngoài phòng của mình, nhưng lại nhìn thấy Tiểu Điền Anh Tử cùng Y Đằng Thanh Tử hai nàng đang hướng về phía phòng của mình đi tới, chắc là muốn nhìn xem một chút xem bản thân đã tu luyện xong chưa, hắn cười đi tới thuận thế ôm lấy hai cái eo thon yêu kiều của hai nàng, cười tủm tỉm nói:" Hai em vào buổi chiều làm gì vậy?"

Tiểu Điền Anh Tử cùng Y Đằng Thanh Tử mặc dù đã trở thành nữ nhân của hắn, nhưng đối với loại động tác thân mật như thế này còn có chút không quen, nhưng nội tâm lại rất là ngọt ngào, phảng phất như ăn phải mật vậy, dù sao đây cũng là nam nhân của mình, đây là một chuyện vô cùng hạnh phúc. Tiểu Điền Anh Tử yêu kiều cười:" Em cùng sư tỷ đang nói ở Tokyo có chỗ nào du ngoạn tốt nhất, ngày mai bọn em mang anh đi chơi một chút, để cho anh hết buồn bực!"

"Có hai người các em ở bên cạnh, anh làm sao có thể buồn bực được?" Lâm Bắc Phàm cố ý mê đắm nói. Hai bàn tay to rất không thành thật nhẹ nhàng lướt qua bộ ngực căng tràn của hai nàng, nhưng mà lại cảm nhận được rất rõ ràng cảm giác mềm mại cùng cao vút ở nơi đó, làm cho nhị nữ đều mềm nhũn cả ra, thiếu chút nữa là ngã vào trong lòng ngực của hắn.

Hai người bọn họ vừa mới trở thành đàn bà, đối với loại chuyện tình yêu nam nữ này, tất nhiên là rất mê luyến, làm sao có thể chịu được khiêu khích như vậy. Hai nàng đều là cao thủ trong giới đỗ thuật, nhưng thẩn thể nữ nhân lại vô cùng mẫn cảm, hai đôi mắt đẹp trở nên mê mê ly ly, sinh ra lòng ái mộ không thôi, bất quá cuối cùng vẫn kiệt lực khắc chết bản thân, sợ làm cho đối phương bị mệt. Nam nhân tại phương diện này nhất định phải chăm sóc thân thể thật tốt mới được, nếu không đến lúc đó không thỏa mãn được bản thân, vậy đúng là rất không ổn. Bất quá hai người các nàng càng dí sát thân thể đối phương, cái loại cảm giác dính sát vào nhau như thế này, làm cho các nàng có thể ngửi được một luồng hơi thở nam tính mãnh liệt trên người đối phương, làm cho trống ngực hai nàng đập liên tục không thội, hận không thể làm cho thời gian dừng lại, để cho cảm thụ loại cảm giác ấm áp này nhiều thêm một chút.

Ba người bọn họ cứ như vậy mà hướng về phía đại sãnh đi đến, nhưng đi được một nữa Lâm Bắc Phàm đột nhiên dừng lại.

"Bắc Phàm, anh làm sao vậy?" Tiểu Điền Anh Tử có chút sửng sốt kinh ngạc hỏi.

"Hắc hắc!" Lâm Bắc Phàm cười lạnh một tiếng:" Anh muốn bỏ qua cho bọn họ, đáng tiếc bọn họ muốn đến tìm chết, thì cũng đừng nên trách anh, hy vọng cái tên Trung Xuyên bộ trưởng kia còn có thể có một người con, vì hắn mà giữ lại huyết mạch." Từ tên người phát ra một cỗ sát khí kinh người bao phủ cả tầng hai tòa biệt thự.

Tiểu Điền Anh Tử cùng Y Đằng Thanh Tử đều biến sắc, âm thầm trấn định lại, quả nhiên cảm giác được ở bên trong biệt thự có truyển đến không ít tiếng bước chân dồn dập, âm thanh rất nhỏ nếu như không chú ý lắng nghe, căn bản là không nghe thấy gì, mà hai người các nàng mới vừa rồi bị Lâm Bắc Phàm sờ mó làm cho ý loạn tình mê, trong đầu chỉ đều nghĩ đến chuyện cùng Lâm Bắc Phàm làm cái chuyện kia ở trên giường, làm sao còn chú ý tới mấy cái này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.