Lâm Bắc Phàm phát hiện ra mình đúng là rãnh rỗi không có gì làm, tự nhiên nhận một tên không biết trời cao đất rộng, hơn nữa thân thể cực kỳ kém cỏi làm đồ đệ, bây giờ còn phải suy nghĩ về chuyện tu luyện của hắn, không phải là ăn no rồi không có gì làm sao? Xem ra mình thật sự là một người tốt, không thể nhìn người khác chịu tội rồi.
"Lão đại, tôi đã kiểm tra thân thể của hắn, để cho hắn trở thành cao thủ, tựa hồ rất khó!" Tiểu Kim từ trong túi quần chui ra, nằm lên trên bàn, nghiêm túc nói, mong rằng đối phương có thể suy nghĩ rõ ràng, đừng làm ra những chuyện điên cuồng.
"Tôi đương nhiên biết hắn khó trở thành cao thủ rồi, nhưng mà nhìn thấy hắn bị Nam Cung Vi chửi như vậy trước mặt nhiều người, nói hắn là phế vật, trong lòng tôi cũng khó chịu vậy. Đàn ông đều cần mặt mũi cả, cái con Nam Cung Vi kia lớn lên xinh đẹp nhưng lại độc mồm như vậy, nói chuyện không chừa cho Tư Đồ Lượng một chút mặt mũi! Làm cho lòng tôi cực kỳ bất bình, muốn cho đối phương một chút tinh thần, để cho hắn kiếm lại mặt mũi, tăng cường khí thế của đàn ông, ai mà ngờ lại đụng đến phiền phức lớn như vậy, lần này thật đúng là ham hố là bị lọt hố rồi!"
Lâm Bắc Phàm ủ rũ nói, hắn cũng cảm thấy rất áp lực. Ba bốn tháng, cao thủ? Cái này tựa hồ là hai từ ngữ cơ bản là không hề có liên quan đến nhau, trừ phi là giống như cái tên biến thái Trương Vô Kỵ kia, lọt xuống núi rồi lọt vào động vậy, đáng tiếc, mấy cái đó đều là hư cấu trong tiểu thuyết, trong hiện thực căn bản là không tồn tại.
"Vậy anh muốn huấn luyện hắn thế nào? Ở chổ tôi có huấn luyện địa ngục, dựa theo phương pháp này mà huấn luyện, tuy rằng không thể làm cho hắn trở thành tuyệt đỉnh cao thủ trong thời gian ba bốn tháng, nhưng mà cũng có thể thông qua một chút chứ? Nói không chừng cũng có thể chiến thắng Nam Cung Vi kia!" Tiểu Kim không biết lấy ra một vật từ đâu, đặt trước mặt Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm nhìn vào trong các hạng mục huấn luyện, toàn bộ đều được in ra, nhưng nội dung bên trong lại khiến cho hắn xém hôn mê ngay.
"Buổi sáng bốn giờ rời giường, chạy bộ mười km, sáu giờ ăn điểm tâm, bảy giờ tập nhảy cóc ba trăm cái, chống đẩy ba trăm lần, chín giờ bơi một km, mười một giờ tập đánh nhau, buổi trưa mười hai giờ ăn trưa, buổi chiều một giờ tiếp tục chương trình huấn luyện, thực chiến với ba cao thủ..." Lâm Bắc Phàm cầm lấy tờ giấy, đọc nội dung bên trong mà mồ hôi lạnh chảy ướt cả lưng áo hắn.
Sáng sớm bốn giờ đã phải dậy, sau đó tập đến mười một giờ đem, tổng cộng là mười chín giờ, cái này gọi là huấn luyện? Quả thật còn hơn cả hành xác nữa, đừng nói là một người có tố chất thân thể kém như Tư Đồ Lượng, cho dù đổi lại là hắn, cũng sợ không kiên trì được.
"Mày, mày cho rằng huấn luyện như vậy, có hiệu quả sao?" Sắc mặt Lâm Bắc Phàm tái nhợt, run giọng hỏi.
"Bởi vậy mới gọi là huấn luyện địa ngục!"
Tiểu Kim giải thích : " Loạn thế thì dùng trọng điểm, còn bệnh nặng thì dùng thuốc mạnh. Giống như Tư Đồ Lượng vậy, muốn có được hiệu quả tốt trong một thời gian ngắn, cũng chỉ có thể dùng phương pháp này thôi. Anh không thấy trong nhiều tiểu thuyết nói sao, nhân vật chính đều phải đối mặt với khảo nghiệm sinh tử, đột nhiên nhân phẩm bạo phát, và thế là trở thành cao thủ tuyệt đỉnh, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, tiêu diêu tự tại, ý này nói đúng, càng khó khăn, càng nguy hiểm, càng không tốt, thì lại càng có thể kích thích tiềm năng trong cơ thể người, cái này giống như gọi là lột xác vậy!"
Tiểu Kim ngẩng đầu lên, làm ra vẻ học sâu hiểu rộng nói. Mẹ kiếp, thật ra cái này toàn là trong sách lậu hoặc là trên mạng nói thôi.
"Mày nói cũng có phần đạo lý!" Lâm Bắc Phàm vuốt cằm, gật đầu.
"Đừng mê luyến anh, anh chỉ là một truyền thuyết!" Tiểu Kim cười nói.
Lâm Bắc Phàm bỗng nhiên nghĩ đến một cái gì đó, nheo mắt lại nhìn chằm chằm Tiểu Kim, giống như một tên siêu cấp dâm côn nhìn thấy một mỹ nữ hở ngực vậy, trên mặt cũng dần xuất hiện một nụ cười không tốt đẹp gì.
"Anh... anh muốn gì?" Tiểu Kim cảnh giác hỏi.
Lâm Bắc Phàm cười rất là nhiệt tình, cũng rất ân cần, không khác gì nịnh nọt cả, hắn phủi phủi đống bụi vốn không nằm trên cơ thể của đối phương, cười nói :" Tiểu Kim, hôm qua tao mua cho mày cánh gà, đùi gà ăn có ngon không? Loại bia đó cũng không tệ chứ? Khi nào có thời gian, tao sẽ mua cho mày một công ty bia, để cho mày mỗi tối nằm ngủ trong bồn bia, tao cũng không muốn làm mày chịu khổ mãi, con người của tao rất dễ mềm lòng!"
"Mùi vị cũng không tệ, nhưng mà..."
Tiểu Kim ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn đối phương, đề phòng hỏi : "Vì sao anh lại đối xử tốt với tôi như vậy? Chẳng lẽ là có kế hoạch gì? Tôi nói cho anh biết, long tộc chúng tôi là những sinh vật siêu cấp, chỉ số thông minh cao hơn nhân loại các anh, một chút ơn huệ nhỏ ấy không có bất kỳ tác dụng gì với tôi đâu, cho nên anh không cần phải tốn nước miếng!"
Nó nói vậy mà nước miếng chảy ròng ròng, nhưng vẫn không có ý thỏa hiệp.
Nụ cười trên mặt của Lâm Bắc Phàm càng xán lạn hơn : "Sao có thể chứ? Mày theo tao lâu như vậy, tao đã từng bạc đãi mày chưa? Lúc đầu còn sống nghèo khổ, mỗi ngày tao đều mua bia cho mày uống, không phải sao? Bây giờ cuộc sống của chúng ta đã đề cao, tao càng không thể bạc đãi mày, đúng không?"
"Anh nói cũng đúng... nhưng mà..." Tiểu Kim dùng sức lắc đầu : "Anh rốt cục là có ý gì? Cứ việc nói thẳng!"
Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu của Tiểu Kim, cười nói : "Tiểu Kim, tao xem trong mấy cái tiểu thuyết dị giới, bên trong nói rằng rồng phương tây là sinh vật siêu cấp, có sức phòng ngự biến thái, miễn dịch ma pháp, lại giỏi về bay lượn, giống như là chiến thần bách chiến bách thắng vậy, tùy tiện chọn một con, cũng có thể dễ dàng hủy diệt một thành phố, đừng nói là chiến sĩ, ma pháp sư, thánh kỵ sĩ, trước mặt long tộc bọn mày, cho dù có nhiều thế nào thì cũng không thể làm gì được bọn mày, có phải vậy không?"
"Ồ, cái tiểu thuyết dị giới mà anh nói, chi tiết miêu tả bên trong mặc dù hơi khoa trương, nhưng mà ít nhiều gì cũng có đạo lý, ví dụ như hỏa công, thủy công lôi điện gì đó,đối với chúng tôi không có bất kỳ tác dụng gì, phòng thủ vật lý là siêu cấp biến thái, vũ khí bình thường không thể giết chết chúng tôi, nhưng mà cái này cũng không phải là tuyệt đối, ví dụ như lực lượng của đối phương đã đạt đến một trình độ nhất định, thì cũng có thể gây thương tổn cho thần long chúng tôi, nhưng mà trong nhân loại các anh, tựa hồ rất ít, trừ phi là vũ khí biến thái cỡ bơm nguyên tử thì còn có thể, nhưng mà nếu tôi trưởng thành rồi, thì cũng không tạo cho tôi tổn thương quá lớn!"
Tiểu Kim nói đúng thực tế, không một chút khoa trương, nhưng mà cũng đủ làm cho thần long như nó tự hào.
"Vậy mày là rồng trung quốc, so với đám rồng phương tây kia thì sao?"
Lâm Bắc Phàm lại hỏi một câu.
"Chúng tôi mạnh hơn bọn nó một ít, dù sao thì chúng tôi cũng thuộc về hệ ngũ trảo ( năm vuốt), còn bọn nó chỉ là loại một vuốt, huyết thống không có thuần khiết như chúng tôi, hiệu quả cũng kém một ít, nếu như không phải là do tuổi của tôi còn nhỏ, lại còn bị Đồ Long đao phong ấn pháp lực của tôi, thì tôi làm sao mà thảm như vậy? haizzz!"
Tiểu Kim bất mãn nói, cũng thở dài vì số phận thê thảm của mình.
"Nhưng mà, tao cảm thấy rằng bây giờ mày đã rất ghê gớm rồi, tất cả nhân loại bây giờ, còn ai là đối thủ của Tiểu Kim chứ?"
Lâm Bắc Phàm không khỏi nịnh nọt đối phương vài câu.
"Thường thôi, thường thôi, đừng mê luyến anh, anh chỉ là một truyền thuyết trong thế giới này thôi!"
Tiểu Kim đắc ý lâng lâng, ngay cả nói cái gì cũng không biết.
"Tựa hồ tao nghe nói máu rồng là loại đại bổ phải không, chỉ cần một giọt nhỏ, cũng có thể thay đổi kết cấu cơ thể người, còn có nhiều hiệu quả thần kỳ..." Lâm Bắc Phàm thuận miệng nói.
"Đó là đương nhiên, máu rồng là tinh hoa của sinh mạng, đương nhiên là có hiệu quả thần kỳ, chỉ cần một giọt thôi, cũng đủ làm cho nhân loại các anh..." Tiểu Kim không ngờ mình đã lọt vào trong bẫy của đối phương, đắc ý giới thiệu, nhưng mà nó nhanh chóng cảm thấy tình hình không đúng, lập tức trừng mắt nhìn đối phương, không thèm nói nữa, chỉ là tự nhiên cảm thấy lạnh, sợ đối phương nổi khùng lên, cầm Đồ Long đao bầm mình ra, làm thành bánh bao đậu Tiểu Kim.
Lâm Bắc Phàm ngượng ngùng cười, không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Tiểu Kim.
"Anh... anh rốt cục là có ý gì? Tôi nói cho anh biết, nghĩ cũng đừng nghĩ, máu của chúng tôi vô cùng quý hiếm, không thể tùy tiện tặng cho anh"
Tiểu Kim bị cái nhìn của Lâm Bắc Phàm làm cho cả người lạnh run, giống như bị mấy ngàn con sâu bò lung tung trong người vậy, nghiến răng nói, thân thể cũng dần nhích ra xa.
"Hai mươi chai XO, năm mươi kết bia, năm trăm cánh gà, năm trăm đùi gà, đổi lấy một giọt máu trong người mày, thế nào?"
Lâm Bắc Phàm thẳng thắn nói.
"Hừ"
Tiểu Kim quay đầu qua một bên, không thèm nhìn đối phương.
"Bốn mươi chai XO, một trăm kết bia, một ngàn cánh gà, một ngàn đùi gà!"
Lâm Bắc Phàm nói lần hai.
“Hừ!”
"Tao thêm vào mười con dê nướng, năm con heo quay!"
Lâm Bắc Phàm vô sỉ nói.
"Anh ... anh... anh..." Cả người Tiểu Kim run lên, giọng nói cũng cực kỳ suy yếu.
"Hai mươi con dê nướng, mười con heo quay!"
Nụ cười trên mặt Lâm Bắc Phàm càng xán lạn hơn.
"Ok... ok!"
Tiểu Kim thở phì phò, giọng nói cũng lắp bắp luôn.
Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm vỗ vỗ đầu đối phương : "Mỗi ngày một giọt, mấy thứ này tao sẽ giao đúng hạn cho mày, đầu tiên thử trong một tháng, mong rằng thật sự hữu hiệu thần kỳ!"
"Một tháng? Đó là ba mươi giọt đó, anh... anh giết tôi luôn đi!"
Tiểu Kim trừng to mắt, kêu ầm lên.
Thân thể của mình nhỏ như vậy, cho nhiều máu quá, chẳng phải sẽ thành rồng khô sao?
"Sau một tháng, cho mày thêm hai mươi cây thuốc Trung Hoa!"
Lâm Bắc Phàm cười rất là lương thiện.
"Ầm!"
Trước mắt của Tiểu Kim đã có nhiều ngôi sao lơ lửng, té cái rầm hôn mê tại chổ.
Trong mắt của Lâm Bắc Phàm cũng đầy sao, dùng máu rồng để bồi dưỡng Tư Đồ Lượng, hơn nữa còn do mình huấn luyện, rốt cục sẽ thành dạng quái vật gì? Hắn thật sự chờ mong đối phương biểu hiện như thế nào tại trận đấu.
Long Vương hình người?
Tư Đồ Lượng cũng không ngờ số phận của mình đã thay đổi, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, làm cho hắn cảm thấy bầu trời có chút quỷ dị, khiến cho hắn không ngừng nhìn quanh bốn phía vài lần.