Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 123: Chương 123: Chưa biết sống chết




Cẩn thận muốn lật người đứng lên, Bạch Tuyết tính toán thừa dịp lúc Cung Hàn ngủ say sau đó nghĩ biện pháp chạy trốn, thế nhưng, cô chỉ mới động nhẹ thân thể, vẫn chưa có hoàn toàn ngồi dậy, liền bị một cánh tay áp đảo, người đàn ông này rất khỏe , liền cứng rắn đem Bạch Tuyết đè lại, Bạch Tuyết sợ hãi đánh thức hắn dậy, thì thân thể khó giữ được. Nên không có dám tiếp tục giãy giụa!

Không ngờ bàn tay Cung Hàn đặt trên người Bạch Tuyết lại không có an phận, ở ngang hông Bạch Tuyết làm bậy, sau đó ôm Bạch Tuyết thật chặt tiếp tục ngủ ...

Bạch Tuyết đưa tay kéo cánh tay hắn ra, lại không thể kéo được!

Nên Bạch Tuyết vẫn không dám động, hi vọng người đàn ông này mệt mỏi, sẽ đổi lại tư thế khác ngủ, đến lúc đó có lẽ mình sẽ an toàn!

Không ngờ,người đàn ông này cư nhiên đem thân thể cô ép sát, đem Bạch Tuyết ôm vào trong ngực, sau đó bàn tay còn bá đạo khoác lên thắt lưng Bạch Tuyết , cằm đặt ở đỉnh đầu Bạch Tuyết cọ cọ, giống như rất thoải mái , lại tiếp tục ngủ.

Bạch Tuyết sợ hãi **, cho nên không dám lộn xộn, bị anh ta ôm liền ôm đi, chỉ cần anh ta không không động đến cô là được, cuối cùng chống không lại Chu Công kêu gọi, Cô cũng liền vù vù ngủ...

Ngay khi Bạch Tuyết ngủ , Cung Hàn nghe thấy hô hấp của cô bình ổn rất nhiều , trong đêm đen hắn bỗng nhiên mở ra con ngươi,một đôi mắt trong trẻo, trong suốt, lại không có nửa phần say !

Hắn nhìn chằm chằm màn đen hư không, khóe miệng hiện ra một mạt tà mị mỉm cười.

Hắn bỗng nhiên thích cảm giác được ôm Bạch Tuyết , thân thể của cô rất mềm mại. Cô không dám ngủ, lo lắng hắn đem cô áp đảo, đừng nói là cô không phải đối thủ của hắn, mà dù đến mười Bạch Tuyết cũng không phải là đối thủ của hắn, nên nếu hắn muốn cô, còn cần giả bộ say sao!

Bạch Tuyết mất tích đã là ngày thứ ba, ba ngày nay khiến Bạch Tuyết vui mừng chính là Cung Hàn không có làm khó cô, vì cô nói đến tháng, nên anh ta này liền không còn muốn cùng cô động tay động chân!

Nhưng Bạch Tuyết vẫn luôn chờ Lãnh Dạ đến tìm mình, thế nhưng đã ba ngày rồi , vì sao còn chưa có tìm đến? Trong lòng cô thực vội! Chẳng lẽ anh đã xảy ra chuyện?

Bạch Tuyết muốn tìm Cung Hàn hỏi cho rõ ràng, không hiểu anh ta bắt giam cô bao lâu, Bạch Tuyết mặc quần áo Cung Hàn mua cho mình, bởi vì ban đầu cô mặc áo ngủ tới, không có cách nào khác, đành phải mặc đồ anh ta mua, chỉ là đồ này đều bị Cung Hàn động thủ , chính là đều bị gói thuốc che lấp mùi.

Có hộ vệ đi theo Bạch Tuyết,cô đã tìm vài nơi mà cũng không có tìm được Cung Hàn.

Bạch Tuyết hiện tai đang ở một tòa trang viên rất lớn , ở đây cái gì cũng có, quán bar, ca hát, phòng tập thể thao, quán trà vân vân. Cung Hàn chỉ thị, Bạch Tuyết có thể ở tại đây tùy tiện đi lại, thế nhưng phải có hộ vệ đi theo.

Bạch Tuyết đi vào một nhà quán bar, nhìn lướt qua bên trong, để xem có Cung Hàn hay không ?

Ai ngờ một người đàn ông đi tới, đứng ở trước mặt Bạch Tuyết , mà Bạch Tuyết nói có chút lạnh, muốn hộ vệ đi lấy áo khoác giúp cô, nên anh ta không có suy nghĩ nhiều, biết biệt thự này có hộ vệ canh gác mà cô cũng không thể đi ra được, thế là liền đi khỏi nên Bạch Tuyết hiện tại chỉ có một mình.

"Đến xem này, ở đây có một cô nhóc. Em gái em mấy tuổi rồi, anh mời em uống một chén nhé?" Đây là lần đầu tiên Bạch Tuyết ra ngoài, nên không có ai biết cô và Cung Hàn có quan hệ, nếu như bọn họ biết cô nhóc là con mồi của Cung Hàn , chắc chắn sẽ ngoan ngoãn cút qua một bên, thế nhưng không có ai biết Bạch Tuyết là ai!

"Tôi không biết anh, mời đi ra!" Bạch Tuyết vừa nói, liền lộ ra bộ dạng thiếu nữ ngây ngô, khiến người đàn ông kia càng lớn mật , đem Bạch Tuyết kéo vào trong lòng, rồi đi vào, Bạch Tuyết đi vào, phát hiện bên trong có nam có nữ, hơn nữa đều ôm ấp cùng hôn môi, có người còn ở trên người cô gái khác sờ tới sờ lui, thậm chí là đưa tay vào bên trong sờ!

Người đàn ông kéo Bạch Tuyết vốn không có tìm được người chơi đùa, trong lòng tịch mịch khó nhịn ! Nên nhìn thấy Bạch Tuyết đứng ở cửa , trong lòng liền trận ngứa, thế là đem Bạch Tuyết kéo tiến vào.

"Anh buông tay ra, tôi không biết anh!" Bạch Tuyết không chịu đi vào, thế nhưng chống không lại khí lực lớn của người này, mà anh ta bị cô làm mất mặt , thế là, thẳng thắn trực tiếp đem Bạch Tuyết hướng cawn phòng thuê đi đến, muốn hung hăng giáo huấn cô.

Bạch Tuyết kinh hoảng bị người này kéo đi về phía trước, thấy mình sẽ bị kéo vào phòng, cô liền nắm lấy chai rượu đỏ trên bàn bên cạnh liền đập vào anh ta, khiến anh ta bị đau che mặt, Bạch Tuyết thấy thế liền bỏ chạy.

"Mẹ nó! đồ con điếm, dám đánh tôi!" Người đàn ông liền đuổi theo.

Bạch Tuyết chạy tới một vườn hoa, hóa ra trang viên này được xây trên đỉnh một ngọn núi , Bạch Tuyết chạy tới ven bờ trang viên mới biết vì sao Cung Hàn không cho cô tự do hoạt động, hóa ra nơi này ba mặt đều là vách núi vách đá, chỉ có duy nhất một lối ra, hơn nữa còn có hộ vệ canh gác.

"Anh không được đi qua, không được đi qua..." Bạch Tuyết kinh hoảng đứng ở bên vách núi , quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông đang đuổi theo.

"Người phụ nữ đáng chết, anh sẽ khiến cho em rất thoải mái , đến đây đi, nếm thử tư vị bị đàn ông xem nào? Em sẽ thích ngay!" Lời nói của hắn khiến Bạch Tuyết buồn nôn.

"Nôn --" Bạch Tuyết nôn khan một tiếng, ai biết nhân cơ hội này người đàn ông tiến lên đem Bạch Tuyết ôm vào trong ngực, hắn rất khát khao, hắn điên cuồng xé rách quần áo Bạch Tuyết , biết ở đây không có ai đến, hắn hiện tại rất muốn đem Bạch Tuyết làm, vì cô khiến hắn có thể giải khát.

Bạch Tuyết nhìn thấy dục vọng trong mắt người đàn ông này, cô dùng cả tay chân, ra sức đánh hắn.

Trên mặt hắn ta bị Bạch Tuyết cào vài đường, có chút tức giận, hướng về phía Bạch Tuyết mặt hung hăng tát.

Bạch Tuyết sửng sốt, chỉ cảm thấy mắt nổ đom đóm, hắn ta thuận thế đè lên Bạch Tuyết, đem cô đè trên mặt đất, một tay thoát đi quần Bạch Tuyết .

Lúc này, Bạch Tuyết trong đầu thoáng qua: Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành!

Cô một cước đạp vào đũng quần hắn ta, lảo đảo bò dậy, thê thương quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông trên mặt đất .

"Thân thể của tôi là của anh ấy, các ngươi cũng không xứng đụng vào tôi!" Bạch Tuyết nói xong liền phi thân nhảy xuống.

Vách núi cao ngất!

Nhưng vào lúc này, Cung Hàn từ đằng xa chạy tới, hắn nghe thấy thủ hạ bẩm báo, nói Bạch Tuyết tìm hắn, mấy ngày này hắn vẫn không có miễn cưỡng cô, chẳng lẽ cô đã nghĩ thông suốt, trong lòng không khỏi có chút hài lòng, ai biết trong quán bar thấy nhân viên phục vụ nói, khiến hắn nổi bão tại chỗ , đem theo hộ vệ của Bạch Tuyết một phát bắn chết !

Hắn đỏ mắt, như dã thú tức giận, bộ dáng rất đáng sợ.

Đi tới bên vách núi thượng, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua bốn phía, thấy người đàn ông chật vật trên mặt đất vẫn như cũ ôm hạ thân, bộ dáng rất thống khổ, lại nhìn thấy áo khoác hắn mua cho Bạch Tuyết bị ném trên mặt đất, tròng mắt hắn bắt đầu xông máu.

"Mẹ nó -- mà đã làm gì với cô ấy?" Cung Hàn đi lên cho hắn một đấm, khiến hắn sắp bất tỉnh

"Đại ca, đại ca tha mạng, đại ca tha mạng..."

"Con mẹ ngươi , phụ nữ của tao mà mày cũng dám --" Cung Hàn lại ra một đấm, lúc này, răng của của hắn ta đều rớt, miệng chảy đầy máu, khiến hắn rốt cuộc hiểu rõ, Hóa ra cô nhóc đó là người của đại ca , xong! Xong rồi!

Đại ca thủ đoạn độc ác, lần này chết chắc rồi.

"Mẹ nó -- Cô ấy đâu? Cô ấy sao rồi..." Cung Hàn rống to, mắt khắp tìm khiếm bóng dáng Bạch Tuyết .

Người đàn ông trên mặt đất đã bị dọa ngất, hắn cho dù chết một trăm lần đại ca cũng sẽ không bỏ qua hắn! Bởi vì hắn giết phụ nữ của đại ca, xem ra đại ca rất để ý cô ta, xong xong!

Đây là khi hắn ta té xỉu liền ý thức được!

"Con mẹ nó mày đứng lên, nói cho tao biết cô áy ở đâu?" Cung Hàn nắm người đàn ông trên mặt đất lên, một cái tát đem hắn hôn mê đánh tỉnh, giận trừng mắt quát.

"Đại ca, cô ta, cô ta, cô ta..." Hắn ta không dám nói Bạch Tuyết rớt xuống vách núi, hắn chẳng qua là chỉ chỉ vách đá , Cung Hàn liền hiểu.

"Khón khiếp-- mày giết phụ nữ của tao-- người đâu, người đâu --" Cung Hàn thống khổ buông hắn ta ra, hai tay bất lực ôm lấy đầu, lo lắng ở tại chỗ vòng vo vài vòng, không biết làm thế nào cho phải?

Bên vách núi bỗng xuất hiện rất nhiều hộ vệ.

"Mẹ nó! Chúng mày là một đám phế vật, một người phụ nữ cũng bảo hộ không tốt, đem tên này treo ngược lên, đeo hắn đến bên vách núi cho Điểu ăn-- lúc nào ăn còn lại xương cốt thì buông xuống! Còn bây giờ lập tức phái người đi xuống núi tìm người, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể, đều báo cho tao cút--" Cung Hàn giận dữ.

Người đàn ông kia bị bắt trói trên dây thừng, còn tất cả mọi người xuống núi đi tìm Bạch Tuyết, mà Cung Hàn cũng phi thân hướng vách núi bay xuống, hắn là muốn điều động mọi người, chính vì nhanh chóng tìm thấy Bạch Tuyết, hi vọng còn kịp...

Tất cả mọi người không có nhìn thấy Cung Hàn nổi trận lôi đình như thế bao giờ, xem ra người phụ nữ này ở trong lòng đại ca rất quan trọng!

Bạch Hàn bị cảnh sát bắt giam ba ngày , Bạch Tuyết mất tích cũng ba ngày , ông ta không lo lắng con gái của mình có sao không, ông chỉ lo lắng cho mình có thể bị sử phạt hay không ? Còn có công ty của mình?

Công ty hiện tại đã ngừng kinh doanh để kiểm tra, cảnh sát cũng đã nắm giữ chứng cứ Bạch Hàn trốn thuế lậu thuế , nên hiện tại chỉ chờ tòa án xét xử !

Còn về vụ án giết người liên hoàn , mặc dù ông ta không là hung thủ, thế nhưng, ông ta cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hung thủ sát nhân ! Cho nên cảnh sát vẫn đem ông giam giữ !

Bạch Lan và mẹ của mìn vì chuyện của cha mà sốt ruột, Bạch Tuyết không ở đây, lại trông chờ không được.

Thế là, Bạch Lan muốn đi tìm Lãnh Dạ thử xem thế nào?

Kỳ thực, người thông minh liền trốn Lãnh Dạ rất xa, nếu không chính là thiêu thân lao đầu vào lửa.

Bạch Lan còn chưa có đi vào liền nghe thấy Lãnh Dạ ở trong phòng gọi điện thoại, thanh âm rất cao, giọng điệu không tốt, hình như rất nôn nóng, đương nhiên, Bạch Tuyết đã mất tích ba ngày, tin tức hoàn toàn không có, lo lắng là Cung Hàn không phải người! Không biết sẽ đối sử với Bạch Tuyết như thế nào?

Nghĩ đến Bạch Tuyết đã mang thai, trong lòng càng thêm lo lắng, thế nhưng, không phải mấy nhóc con trong bụng Bạch Tuyết có pháp lực sao?Tại sao không cho hắn chút tin tức nào?

Hoặc là, bọn nó còn quá nhỏ, nên không thể truyền tin tức?

Lãnh Dạ trăm mối nghi ngờ không giải thích được?

Kỳ thực, mấy nhóc con trong bụng Bạch Tuyết pháp lực có thể truyền tin tức, chỉ là trên người Bạch Tuyết mang theo một gói thuốc, nhưng mà gói thuốc không phải thứ tầm thường, nó là một loại bảo vật ở Yêu giới, vừa vặn đem ba sói con bị đánh mê, nên bọn nó bây giờ đều ở trong bụng Bạch Tuyết vù vù đi ngủ ! Căn bản không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?

Nếu như bọn nó biết mẹ của mình bị người ta khi dễ, bọn nó sẽ gấp đến độ từ trong bụng mẹ nhảy ra ngoan , thế nhưng, bọn nó lại không biết gì a!

Đáng thương cho Bạch Tuyết sinh tử chưa biết thế nào!

Mí mắt Lãnh Dạ bống giật giật rất nhiều, giống như cảm giác có chuyện không tốt đã sảy ra!

Hắn hiểu biết Bạch Tuyết, nhìn cô rất nhu nhược , kỳ thực, tính tình của cô rất cương liệt , chỉ là tuổi tác của cô còn nhỏ, có đôi khi sẽ không phát tiết phẫn nộ của chính mình , giống như lần trước cô khóc lóc chạy đến tìm hắn, nói muốn ở cùng hắn , đã nói lên cô có ý nghĩ của riêng mình, cô cũng như một liệt nữ trung trinh , nhưng Lãnh Dạ vẫn có điều lo lắng chính là !

Bạch Tuyết lớn lên càng trở nên xinh đẹp, vạn nhất có người hoặc yêu đối với cô có ý nghĩ biến thái, cô có thể hay không? Cô còn rất nhỏ, không biết làm thế nào để ứng biến chọn bạn, đến lúc đó sẽ làm ra chuyện thương tổn chính mình!

Lãnh Dạ càng nghĩ càng bất an, phải mau nhanh tìm được Bạch Tuyết!

Bạch Lan ở ngoài cửa bồi hồi thật lâu, cuối cùng vẫn không giám đi vào, cô biết Lãnh Dạ hung ác, ngày đó khi ở cửa hàng, cô ta thiếu chút nữa đã bị người đàn ông này bóp chết, do dự một lúc , vẫn là quên đi!

Cảnh sát chỉ biết là Bạch Tuyết mất tích, còn không biết là Cung Hàn đem Bạch Tuyết bắt cóc, chỉ có Lãnh Dạ và Lãnh Hạo biết Bạch Tuyết bị ai mang đi!

Lãnh dạ đi vào phòng tắm, cầm lên chiếc lược Bạch Tuyết chải đầu , từ phía trên cẩn thận gỡ xuống hai sợi tóc của cô, chỉ có thể thử một lần !

Hắn đem tóc đặt ở trong lòng bàn tay, hai tay tạo thành chữ thập, lúc này, tóc Bạch Tuyết ở trong lòng bàn tay càng lúc càng nóng, Lãnh Dạ triển khai lòng bàn tay, bàn tay mở rộng.

"Nói cho ta biết Bạch Tuyết đang ở đâu?" Chỉ thấy bàn tay vọt lên một ngọn lửa, trong ngọn lửa hiện ra một chỗ, có núi, có nước, còn có cỏ dại...

Lãnh Dạ hết sức chăm chú nhìn chằm chằm ngọn lửa hiện ra , đây là nơi nào? Vì sao không nhìn thấy Bạch Tuyết?

Vị trí lại tiếp tục di chuyển, cuối cùng Lãnh dạ cũng nhìn thấy Bạch Tuyết, cô đang nằm bò ở trên tảng đá, mặt hướng xuống, không nhúc nhích, bên cạnh còn có một người đàn ông nằm, đó là Cung Hàn, Lãnh Dạ liền bết.

"Khốn kiếp --" Lãnh Dạ nổi giận, Bạch Tuyết vì sao bất động? Hắn dùng sức gãi gãi đầu , phát điên, Lãnh Dạ trực tiếp chạy vội ra ngoài.

Nguyên lai khi Bạch Tuyết nhảy xuống vách núi , bởi vì thân thể hướng xuống dưới, mà gói thuốc trong túi áo liền rớt xuống.

Khiến mấy nhóc con đang mê man , cũng cũng bắt đầu chậm rãi thức tỉnh.

"Tình huống này là sao?" Sói con số một kịp phản ứng, bởi vì tiểu thân thể của mẹ vì sao lại bay lên trên không? Hơn nữa đang dần dần rơi xuống.

"Muốn chết à-- nơi này là vách núi, anh không thấy được bên cạnh là vách đá sao?" Sói con số hai kêu to.

"Không tốt, mẹ đang tự sát?" Sói con số ba vừa thanh tỉnh, nói thầm một câu.

"A -- "

"A -- "

"A -- "

Mấy nhóc con nghe thấy tự sát, đồng thời kêu to.

Sau khi kêu xong.

"Mẹ thật là ích kỷ, người không muốn sống nữa, cũng không thể liên lụy đến chúng ta chứ?" Sói con số hai nói.

"Chớ nói nhảm, anh đoán mẹ là bị người ta làm hại? Ai lại muốn chết chứ!" Sói con số một nói.

"Ai dám hại mẹ, em sẽ phế hắn!" Sói con số ba tức khí hỏi.

"Trước không nên quan tâm, cứu người quan trọng hơn!" Sói con số một nói.

Ba nhóc con bắt đầu cách cái bụng điều khiển thân thể Bạch Tuyết từ xa, chỉ thấy Bạch Tuyết đang rơi xuống bỗng nhiên ngừng lại ,ở ngay trên không trung.

"Đang làm gì vậy? Đi phía trái mau?" Sói con số một hét lên.

"Cái gì mà phía trái? Hướng bên phải hướng bên phải!" Sói con số hai cũng kêu la.

"Hai người đều không đúng, là đi xuống." Sói con số ba quát.

Bạch Tuyết vốn cho là mình sẽ bị ngã thành thịt vụn , không ngờ thân thể còn chưa có ngã xuống, liền treo ở trên không trung, khiến cô muốn ngất, cũng sợ hãi muốn chết!

"A -- "

Ngay khi cả ba nhóc con la hét, Bạch Tuyết bỗng nhiên cũng kêu to, vì cô biết mình sắp chết , ủy khuất sống lâu như vậy, đến chết cũng muốn kêu gào một chút !

Thế là, cô phát điên kêu to lên, khiến trong bụng Bạch Tuyết trong nháy mắt an tĩnh.

Một lát sau.

"Em nhưng lại nghe thấy? Mẹ hình như bị dọa sợ ,mau nhanh để mẹ đi xuống đi, còn không cứ treo mãi như thế em lo lắng mẹ sẽ bị dợ sợ!" Sói con số ba lo lắng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.