Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 281: Chương 281: Chương 272: Nhân nhượng vì lợi ích




Lang Vương sửng sốt!

Tên này, còn uy hiếp anh!

Chẳng qua, đoán chừng cậu ta cũng không có chiêu gì, chỉ làm một bộ vậy thôi.

Bây giờ người phụ nữ nhỏ ở bên cạnh anh, còn lo không được ăn thịt.

Ở phía bên kia, Đoan Mộc đột ngột xuất hiện đã làm Khang Giai giật mình.

“Người đàn ông căn bã, tại sao anh lại ở chỗ này?” Khang Giai nói không thương tiếc.

“Cái gì mà người đàn ông cặn bã? Tôi là mỹ nam.” Đoan Mộc phong độ bước về phía hai người.

“Đàn ông cặn bã thì là đàn ông cặn bã, sao có thể nói là mỹ nam, tự kỷ! Không, chính xác hơn là đồng tính.” Khang Giai không chút thương tiếc nói ra tất cả gốc gác Đoan Mộc

Lúc này Đoan Mộc hoàn toàn xác định, cô gái nhỏ thực sự nghĩ rằng anh ta có gian tình với đại ca!

Bị thôi thúc nhìn về phía Bạch Tuyết.

“Chị dâu nhỏ, chị biết tình hình thực tế mà? Tôi và đại ca là trong sạch, tôi là một người đàn ông, làm sao có thể thích một người đàn ông!” Đoan Mộc vô tội nói.

“Người đàn ông cặn bá, đừng có lội kéo làm thân với Bạch Tuyết, từ khi nào thì cô ấy đã trở thành chị dâu nhỏ của anh!”

“Cô ấy chính là chị dâu nhỏ của tôi, điều này có cái gì phải hoài nghi.” Đoan Mộc tự tin nói.

“Trước kia có thể là như vậy, tuy nhiên, trong tương lai không có nghĩa là sẽ như vậy. Nói cho sẽ không sống trọn cuộc đời với người đàn ông đồng tính! Anh trở về nói với Lãnh Dạ, từ bỏ hy vọng ở cùng Bạch Tuyết càng sớm càng tốt.” Khang Giai nghĩ đến ngày hôm đó, hai người đàn ông ôm nhau thì cảm thấy buồn nôn. Nói đến là thấy tức giận. Mang theo mười phần thuốc súng

“Xì ——” Bạch Tuyết không nhịn cười được.

“Con nhóc kia, cười cái gì! Sao cậu lại không có nghĩa khí như vậy, sau này mình không cần người đàn ông kia, bai bai với anh ta.

“Quả thật, Giai Giai, có một chuyện mình vấn chưa có cơ hội nói với cậu, đó là Đoan Mộc và Lãnh Dạ, bọn họ...... “Ngay tại thời điểm Bạch Tuyết muốn nói rõ quan hệ giữa Đoan Mộc với Lãnh Dạ. Bỗng nhiên Khang Cốc xuất hiện ở cách đó không xa

“Chị dâu nhỏ, chị tiếp tục nói đi?” Đoan Mộc biết chắc là Bạch Tuyết muốn giải thích chuyện hiểu lầm ngày đó

Vừa rồi anh có gọi điện cho đại ca, để dò xét tình trạng của đại ca. Vừa nghe đã biết hiểu nhầm giữa bọn họ được xóa bỏ. Chị dâu nhỏ không hiểu nhầm đại ca. Như vậy chỉ có thể nhờ chị dâu nhỏ giải thích cho người phụ nữ ngang ngược này

Dù anh ta có nói gì Khang Giai cũng không nghe, kể cả anh ta có nói rằng mình trong sạch, cô cũng không tin tưởng anh ta!

“Có người đến.” Bạch Tuyết nói nhỏ.

Đoan Mộc nhìn về phía người vừa đến.

Khang Giai vui vẻ chạy đến, trực tiếp nhảy vào trong ngực Khang Cốc.

Đoan Mộc trừng to đôi mắt không thể lớn hơn.

Người phụ nữ này đã có người khác!

Buồn cười

Đoan Mộc lạnh lùng liếc mắt đánh giá Khang Cốc, thì ra là một câu con nhóc miệng còn hôi sữa.

Tự tin đi về phía họ.

“Bỏ cô ấy ra -” Đoan Mộc lạnh lùng nói.

Khang Cốc không hiểu, nhìn về phía em gái của mình, theo trong ánh mắt thì biết được người này đang theo đuổi em gái mình, muốn kiểm tra người đàn ông này là người thế nào?

“Tôi không buông.” Lạnh lùng đáp lại Đoan Mộc một câu, sau đó trực tiếp ôm lấy bả vai Khang Giai, còn để cho em gái ngả đầu trên vai anh ta, ngước mắt nhìn về phía Đoan Mộc.

“Không nên ép tôi ra tay!” Đoan Mộc đe dọa nói.

“Anh dám -” Khang Giai lạnh lùng khiển trách.

“Tôi không giám đánh em nhưng vì sao ta lại không thể đánh cậu ta.” Đoan Mộc tức giận gầm nhẹ, Khang Cốc và Bạch Tuyết cười thầm.

“Nếu anh giám đánh anh ấy, tôi ném anh ra biển cho cá ăn, không tin anh cứ thử xem-” Khang Giai trực tiếp đe dọa Đoan Mộc.

“Người phụ nữ này, em lại dám che chở cho cậu ta -” Đoan Mộc không cam lòng, chẳng lẽ mình lại thua một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, làm sao có thể như vậy!

“Dù có chuyện gì tôi đều che chở anh ấy? Tôi yêu anh ấy, tôi che chở anh ấy thì có gì sai?” Khang Giai vui đùa nói. Đoan Mộc cau mày, vừa rồi cô nói yêu cậu ta. Anh nghe lầm không?

Cô mới đem lần đầu tiên của mình cho anh ta, vậy mà quay sang đã nói cô yêu người khác! Không phải anh ta.

“Tôi muốn ném tên thứ ba đáng giận này ra biển cho cá ăn -” Đoan Mộc bước về phía trước, Khang Giai cũng bước về phía trước, hai tay chống nạnh, ngẩng đầu ướn ngực.

“Tôi muốn nhìn xem ai có cam đảm này” Khang Giai là một cô gái mạnh mẽ, tức giận nhìn chằm chằm Đoan Mộc.

Thần mạnh lạnh hoàn toàn không lạnh, khi anh ta gặp Bạch Tuyết, danh hiệu của mình đã bị đảo ngược trong một giây

Nhìn người phụ nữ nhỏ hơn so với mình, bây giờ anh ta có thể cảm nhận được tâm trạng của đại ca, tìm một người phụ nữ hợp khẩu vị, có hương vị. Nhưng không ngoan chút nào!

“Được rồi nể mặt em tôi sẽ không ném cậu ta xuống biển! Em? Đến đây, con trai con gái ôm ấp còn ra thể thống gì!” Đoan Mộc buồn bực nói.

Anh ta tự thấy rằng mình đã nhượng bộ rất nhiều, hết lòng quan tâm với người phụ nữ này.

“Chúng ta đi thôi.” Khang Giai ôm cánh tay của Khang Cốc, chuẩn bị xoay người rời đi cùng Khang Cốc.

Đoan Mộc điên cuồng, có nhầm lẫn gì hay không?

Anh ta đã nhượng bộ như vậy, vậy mà cô gái này cứ cố tình làm trái tim anh ta tổn thương.

Anh ta đường đường là Đoan tổng, không phải là không có người muốn, phụ nữ theo đuổi anh ta rất nhiều. Nhưng mà, anh ta chưa có hài lòng với ai, lại cố tình chú ý tới cô, rất thích.

Ăn rất có hương vị

Từ khi nào Đoan Mộc anh ta nhân nhượng như vậy

Từ khi nào vì một người phụ nữ bỏ đi tự tôn, cuối cùng lại chơ mắt nhìn người phụ nữ của mình ra đi cùng người đàn ông khác

Nếu như cứ để cho cô cưỡi trên cổ anh ta, như vậy anh ta cũng không phải là đàn ông!

Sải bước đi tới, một tay kéo lấy cô gái nhỏ, ôm vào trong ngực, trực tiếp rời đi.

Không phải là một cô gái sao! Không cùng anh ta, anh ta liền trực tiếp đoạt. Dù sao cũng là người phụ nữ của anh ta rồi.

“Đồ khốn, anh làm gì vậy?” Khang Giai bị hành động đột nhiên của Đoan Mộc làm cho giật nảy mình, thét giận.

“Im miệng, kêu nữa, tôi liền nói cho toàn thế giới em ngủ với tôi.” Đoan Mộc lạnh lùng uy hiếp nói.

Khang Giai sững sờ, người đàn ông này thay đổi sắc mặt thật là dọa người!

“Người đàn ông khốn, anh dám.”Rõ ràng sức lực Khang Giai không đủ, dù sao đây là chuyện kiêng kỵ nhất của con gái, nhất là hiện tại anh trai còn ở phía sau.

Khang Cốc muốn đi qua, cướp em gái về.

“A Cốc, bọn em là bạn, mấy ngày hôm nay hai người bọn họ giận dỗi, em đi xem một chút, anh yên tâm. Cha của anh sắp trở lại Mỹ, anh vẫn nên tới cùng ông ấy đi.” Bạch Tuyết nói xong cũng rời đi.

Có Bạch Tuyết đi theo, Khang cốc cũng yên lòng.

Đồng thời từ trong lời nói của Bạch Tuyết cũng biết Đoan Mộc là bạn trai hiện tại của em gái, khẽ cười rời đi.

Khang Giai nhìn Khang cốc rời đi, bắt đầu quyền đấm cước đá với Đoan Mộc, không chút thành thật ở trong ngực anh ta.

Bạch Tuyết bám theo một đoạn đến phòng Đoan Mộc.

Khang Giai bị Đoan Mộc ném ở trên giường, gương mặt không khỏi đỏ bừng, người đàn ông này quá đáng giận, mượn cớ ôm cô, lại còn sờ cô!

“Thế nào? Không lộn xộn sao?” Đoan Mộc giật cà vạt ngồi xuống, Bạch Tuyết cười ha ha đi tới bên giường.

Đoan Mộc biết hiện tại cần chị dâu nhỏ giúp anh ta làm sáng tỏ, chính mình không phải đồng tính, cho nên anh ta lấy lễ tiếp đón Bạch Tuyết, nhưng Khang Giai trên giường cũng không khách khí.

Cưỡng ép cởi giày của cô xuống, chủ yếu là tránh cho cô chạy.

Cửa phòng đã bị khóa lại.

“Chị dâu, hiện tại chị nói cho cái cô gái ngang ngược này, tôi có phải đồng tính hay không?” Đoan Mộc ủy khuất nói.

“Tuyết nhi, đừng nghe anh ta, nhất định là Lãnh Dạ lừa cậu nên nói không phải, ngày đó chúng ta nhìn rõ ràng, hai người bọn họ ôm ấp! Thật buồn nôn!” Khang Giai không khỏi đánh run một cái, nói ra.

Bạch Tuyết bị hai người làm cười không ngừng.

“Giai Giai, kỳ thật, chúng ta thật sự hiểu lầm bọn họ rồi. Ngày đó tình hình không phải như chúng ta nhìn thấy, sau khi Đoan Mộc cùng cậu phát sinh quan hệ, biết cậu là lần đầu tiên, trong lòng rất áy náy, qua tìm Lãnh Dạ, hỏi anh ấy đền bù tổn thất cho cậu như thế nào. Sau đó, Lãnh Dạ răn dạy anh ta, nói xử nữ có thể bồi thường sao! Trong lòng Đoan Mộc không dễ chịu, thế nên mới có thể ghé vào bờ vai Lãnh Dạ, chúng ta thật sự hiểu lầm bọn họ rồi.”

Bạch Tuyết nghiêm túc nói ra nội dung nói chuyện của Lãnh Dạ và Đoan Mộc ngày đó.

Khang Giai sững sờ.

Nếu như là như vậy, trong lòng liền không cótức giận!

Ai nguyện ý đem lần đầu tiên của mình cho một người đồng tính, thật buồn nôn!

Nghĩ đến anh ta không phải gay, càng không phải là song tính, tức giận tiêu tan một chút.

“Hiểu lầm đã hóa giải, mời chị dâu trở về.” Đoan Mộc rất lịch sự hạ lệnh trục khách.

“Khốn khiếp, anh lại muốn làm gì? Tuyết nhi, không cho phép cậu đi, nếu không tuyệt giao với cậu.” Khang Giai gầm thét.

“Hai người cũng không phải đứa trẻ, trong lòng nghĩ như thế nào? Mình cũng không muốn kẹp ở giữa hai người, đến chuyện của mình cũng đủ quan tâm rồi!” Bạch Tuyết nói ra.

“Chị dâu, cô gái này, chắc chắn tôi phải có được. Tôi nghĩ như vậy.” Đoan Mộc gọn gàng dứt khoát nói.

“Anh? Tôi là người không phải thứ gì, anh muốn liền muốn sao?” Khang Giai gầm thét.

“Cô gái, tôi cảnh cáo em, là em trêu chọc tôi trước, mặc dù là lần lần đầu tiên của em, nhưng em cưỡng ép tôi rồi!” Đoan Mộc ủy khuất nói.

“Anh?” Khang Giai xấu hổ, gương mặt đỏ bừng.

Bạch Tuyết cũng không nghĩ tới Đoan Mộc sẽ nói như vậy, nhất là còn trông để ý tới cô mà nói ra như vậy, xem ra Đoan Mộc thật sự không coi cô là người ngoài, tư ẩn như thế mà nói hết ra, có lẽ là anh ta nghiêm túc với Khang Giai.

Giống như Lãnh Dạ, tuy có rất nhiều phụ nữ thích, mà những người phụ nữ kia cũng đều rất ưu tú. Nhưng anh cũng không thích, liền ưa thích cô gái ngốc như cô.

Tình yêu thật sự là rất kỳ diệu.

Nên đến thời điểm, đuổi cũng đuổi không đi.

“Tôi nói sai sao? Ngày đó cũng em cưỡi rôi, không chịu buông tha tôi. Em phải phụ trách với tôi.” Đoan Mộc làm bộ đáng thương nói ra.

Vì cô gái nhỏ này, anh ta tới mặt mũi cũng không cần, cũng không sợ chị dâu nhỏ chê cười, không thèm đếm xỉa, chỉ cần có thể mau sớm giải quyết quả ớt cay này là được, cái khác, đều là mây gió.

Mặt mũi, tự tôn, ở trước mặt cô cũng không làm được!

Cho nên nhất định phải vứt bỏ những thứ này, lừa bịp cô.

“Phì——” Bạch Tuyết thật sự là nhịn không được, Đoan Mộc có thể chơi ác như vậy, lại la hét để Khang Giai phụ trách. Thực sự anh ta, anh ta là ông chủ lớn mà cũng không cảm thấy ngại.

“Tại sao tôi phải phụ trách? Ngày đó không phải anh cũng là rất thoải mái sao! Tôi nghe được anh còn lẩm bẩm!” Quả nhiên là người trong cuộc mơ hồ, Khang Giai lôi vào.

“Khụ khụ!! Tôi là bất đắc dĩ, em ở trên người, nếu như tôi còn không có phản ứng, vậy chẳng phải là tôi có bệnh sao !” Đoan Mộc ủy khuất nói.

“Anh nói bậy, tôi không biết làm sao lại cưỡi anh, nói chính xác là anh đã cố ý đặt tôi ở trên, hãm hại tôi!”

“Bà cô của tôi ơi, em nói lương tâm một chút có được hay không? Tôi nào có khả năng kia, giải quyết em, nếu như tôi dám như thế, em còn không giết tôi!” Đoan Mộc nghiêm túc nói.

Khốn kiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.