Một lúc lâu sau,Mộ Vân yên mới xem như đem hai người tới trung tâm trúc lâm lâu của U Minh cốc, cũng là chỗ ở của nàng.
Không thể không nói,dọc theo con đường này biểu hiện của Truy Vân và Truy
Phong làm cho Mộ Vân Yên rất hài lòng, tuy rằng ánh mắt không đáng yêu
nhưng cũng không nói những câu khó nghe. Xem như nàng dẫn người vào cốc
nhiều lần như vậy nhưng chỉ được một lần thoải mái yên tĩnh.
”Tiểu thư.”
Lục Y vốn đang chờ tại cửa, hiện giờ thấy Mộ Vân Yên trở lại vội vàng tiến ra nghênh đón.
”Uh, quái lão nhân hôm nay đi ra ngoài chưa?”Mộ Vân Yên dừng bước lại hỏi.
”Tiên sinh ngày hôm nay chưa từng đi ra ngoài.” Lục Y liếc nhìn Truy Vân Truy Phong cùng nam nhân hôn mê sau lưng Mộ Vân Yên, ánh mắt lóe lóe, sau đó mới nói.
”Tiên sinh nói,nếu như tiểu thư trở lại liền trực tiếp đem bệnh nhân đến hiệu thuốc.”
”Vậy thì đi hiệu thuốc.”Mộ Vân Yên liền gật gật đầu,lập tức nhất chân liền
đi, Lục Y vội vàng đuổi theo sau, Truy Vân Truy Phong nhìn nhau gật gật
đầu sau đó cũng vội vàng đuổi theo sau.
”Quái lão nhân, tìm ngươi.”
Mộ Vân Yên không chút khách khí đẩy của hiệu thuốc đi vào, vị thuốc xông
vào mũi kích thích làm cho nàng nhíu chặt mày, đưa tay bịt mũi,“Quái lão nhân, ngươi lại đang làm cái gì?”
Sau đó Lục Y Truy Vân Truy Phong tiến vào cũng không có may mắn thoát khỏi vị thuốc hun nồng nặc.
”Để cho nói.”Quái lão nhân nào đó đang bề bộn với các loại thuốc trong tủ,
thỉnh thoảng lại từ bên tủ thuốc trước mặc lấy ra vài dược liệu,thả tới
bên trên giấy phía tay trái,căn bản không đếm xỉa tới mấy người Mộ Vân
Yên.Phòng vốn không lớn, cộng thêm các tủ thuốc chiếm phần lớn không
gian trong phòng, hiện tại mấy người vừa tiến đến lại càng thêm nhỏ hẹp, huống chi còn có hương thuốc kích thích, cũng làm cho mấy người choáng
váng.
Mộ Vân Yên không thể chịu được nữa , xuất ra một cái bình
làm bằng bạch ngọc, từ trong đó đổ ra mấy viên thuốc bóp nát,lập tức một cỗ mùi hương thơm ngát tỏa ra, làm cho mọi người thoải mái, dần dần che dấu đi mùi hương nồng đậm của thuốc.
”Vẫn là tiểu thư lợi hại.” Lục Y hít sâu một hơi, rồi sau đó ánh mắt lấp lánh tràn đầy khâm phục nhìn Mộ Vân Yên.
Tiểu thư nhà nàng chính là có biện pháp, vừa ra tay vấn đề liền được hóa giải.
”Ba hoa.”Mộ Vân Yên khẽ mỉm cười chọc chọc đầu Lục Y.
”Tốt lắm.”Đúng vào lúc này, Bạch Nham cũng đem dược liệu tìm đủ, tay nâng
một túi to dược liệu từ trong tủ thuốc ra, sau đó trước tiếp hướng góc
phòng đi đến. Vừa đi vừa không quên làm cho nhóm người Mộ Vân Yên đi
qua.
Phòng thoạt nhìn tràn đầy gấp đôi, nhưng mà lại rất ít bày đồ đạt trông có vẻ hẻo lánh,tương đối rộng rải so với toàn thể phòng.
”Nha đầu, giúp đỡ ta.” Bạch Nham đem dược liệu trong tay phóng,cười hướng Mộ Vân Yên vẫy vẫy tay, ý bảo nàng kê lỗ tai đến,Mộ Vân Yên âm thầm bĩu
môi, quái lão nhân này vẻ mặt gian trá, nhất định là không có chuyện
tốt.
Mặc kệ như thế nào,Mộ Vân Yên còn muốn nghe Bạch Nham nói
một chút chuyện , chỉ là sau khi nàng nghe xong, vẻ mặt xưa nay bình
tĩnh cũng xuất hiện vết rách, ánh mắt cổ quái nhìn Bạch Nham. Nhiều thứ
như vậy, hắn thật không có lầm sao?
”Nha đầu, ánh mắt kia của
ngươi là ý gì, ta giống người làm sai sao?” Bạch Nham mới mặc kệ vẻ mặt của Mộ Vân Yên như thế nào, tính cả Lục Y , trực tiếp đẩy ra
ngoài,“Việc này ta giao cho ta ngươi cũng yên tâm, mau đi đi, ta phải
làm xong trước buổi tối.”
”Lục Y, chúng ta đi.”Đè xuống tất cả tâm tình trong nội tâm, Mộ Vân Yên lúc này mới mang theo Lục Y rời đi.
”Tiền bối, chúng ta trước đến...”Đợi Mộ Vân Yên cùng Lục Y rời đi, Truy Vân
liền mở miệng chuẩn bị hướng Bạch Nham nói ra ý định của mình.
”Ta cũng biết.”Bạch Nham đưa tay cắt đứt lời Truy Vân , sau đó lướt qua nam nhân mà Truy Phong đang cõng:“Là Thanh làm cho tiểu tử kia tới phải
không?”
”Đúng là Thanh công tử để cho chúng ta đến trước.”Hai
người vốn còn có chút hoài nghi thân phận của Bạch Nham, nhưng nghe hắn
nhắc tới Thanh, lòng nghi ngờ mới bị bỏ đi, dù sao bọn họ đến U Minh cốc cần tìm y, cũng là do Thanh công tử an bài tốt.
”Ngô, vậy thì
không sai.”Bạch Nham gật gật đầu, đưa tay lên tường vỗ vỗ, vách tường
đối diện bọn họ mở ra, lộ ra một cái cầu thang.
”Vào đi.”Nói xong, Bạch Nham cầm theo một túi dược liệu to dẫn đầu đi xuống trước.
Truy Vân Truy Phong thoáng dừng một chút, liền theo Bạch Nham cùng nhau đi theo.
Cầu thang cũng không dài, đi khoảng chừng trăm bước, đã đến cuối cùng.
Phòng dưới đất này bố trí giống như đúc với các phòng bên trên, bất quá
các phòng dưới đất này rộng hơn các phòng bên trên rất nhiều,hơn nữa
phía sau còn có rất nhiều căn phòng nhỏ,Bạch Nham đem hai người tiến
thẳng vào một cái tiểu phòng trong đó, trong phòng bài trí rất đơn
giản,ngoài trừ một cái thùng tắm tràn đầy nước nóng, một cái bình phong
cùng một bộ bàn ghế thì không còn cái gì khác.
Bạch Nham đem tất
cả các dược liệu trong túi to đổ hết vào thùng nước tắm, nước kia xảy ra biến hóa, nước kia dần dần đổi màu cuối cùng dừng ở màu đen thui.Cùng
lúc đó, nước kia xảy ra tản mát ra một cỗ tính cách kì quái.
”
Thoát y phục,đem người ném vào thùng.”Gặp Truy Vân cùng Truy Phong không rõ chuyện gì,ngu ngơ đứng nguyên tại chỗ,bạch Nham lập tức lấy tay vỗ
trán, nội tâm cảm giác sâu sắc bất đắc dĩ, lời của hắn có khó hiểu
không?Bất quá hắn vẫn nói lại một lần nữa:“Ta nói hai người các ngươi
đem y phục của hắn thoát ra, đem hắn ném vào bên trong dược tắm hiểu
không?”
”Nhưng là tiền bối, ngài còn chưa xem qua bệnh tình của
chủ tử chúng ta, liền trực tiếp tiến hành dược tắm như vậy sợ là không
tốt?”Truy Vân nhìn thùng nước tắm đen thui đang tản ra một mùi khó ngửi, khuôn mặt đáng yêu thập phần hoài nghi.
Vị quái y này hắn nhìn như thế nào cũng có chút không tín nhiệm đâu?
”Tiểu tử, ngươi gần đây có phải cảm thấy eo đầu gối bủn rủn, hai chân vô
lực,dễ dàng nổi giận?”Bạch Nham cao thấp đánh giá Truy Vân, dò hỏi.
”Tiền bối thật sự là thần.”Truy Vân vốn có chút không được tự nhiên, nhưng
nghe bạch Nham nói những lời đó hai mắt lập tức tỏa sáng, được rồi, hắn
hiện tại mới tin vị này chính là quái y đại danh đỉnh đỉnh.
”Ha
ha.”Bạch Nham nở một nụ cười quái dị,“Thận âm hư, ta cấp ngươi vài loại
dược là tốt rồi, bất quá gần đây ngươi không cần vất vả hảo.”
”Ta...”Nghe hiểu ý trong lời nói của Bạch Nham,Truy Vân vừa giận vừa hờn, mặt lập tức bạo hồng.
Mà Truy Phong âm thầm vì Truy vân đồng tình, im lặng không lên tiếng làm
theo những gì Bạch Nham nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, hơn
nữa bây giờ thay chủ tử chữa bệnh là việc hàng đầu những việc khác để
sau.
”Vậy mới tốt.”Gặp Truy Phong để người vào trong thùng nước,
lúc này Bạch Nham mới hài lòng vuốt vuốt chòm râu, sau đó mở ra một bộ
kim châm.
”Ta muốn cấp hắn thi châm không ai được quấy rầy ta.”
”Tiền bối yên tâm.”
Sau khi được hai người đảm bảo, Bạch Nham lúc này mới thi châm.Bạch Nhâm
tốc độ cực nhanh,hạ châm vị trí vô cùng chuẩn xác, cả người động tác cực kì lưu loát, không cần thiết một canh giờ, một bộ kim châm liền tràn
đầy trên thân của nam nhân, mà nam nhân trừ lúc thứ nhất có chút khó
chịu hừ một tiếng thì vẫn luôn hôn mê.
”Tiền bối, chủ tử nhà ta hắn....”Nhìn nam nhân bị châm thành con nhím, Truy Vân khóe miệng rụt rụt,dè dặt mở miệng hỏi.
”Không có việc gì, không chết được.”Đưa tay lau một cái trên trán, Bạch Nham
vẻ mặt không thèm để ý:“Tiểu tử này mệnh cứng rắn vô cùng, có gì để lo.”
Có chút bất mảng nó thầm:“Tiểu tử thúi này làm cho ta bần việc nửa ngày,cính hắn ngược lại thoải mái, hừ, dựa vào cái gì?”
Bạch Nham càng nghĩ càng không công bằng, từ trong lòng lấy ra một cái hộp
quẹt, sau đó châm lửa phía dưới thùng tắm đã được chuẩn bị sẵn củi, nhìn thùng tắm dần dần bốc khói, cười vui vẻ.
Chỉ là, nụ cười này làm cho Truy Vân cùng Truy Phong rợn cả róc gáy.
”Yên tâm, ta chỉ làm cho dược liệu phát huy tốt hơn mà thôi, không có ý gì.”
Bạch Nham thu hồi vui vẻ, vẻ mặt điềm nhiên như không , mà nội tâm đã sớm
cười như hoa, lời hắn nói đúng vậy, đốt lên có thể làm cho dược liệu
phát huy tác dụng triệt để và nhanh chóng, chỉ là...
Này tư vị ngâm dược tắm,cạc cạc,vậy cũng coi như là một cái sảng khoái!