Ngươi mau ăn đi đây là lần thứ n Hách Thi Hoạ bảo ma thú kỳ quái hôm qua nàng nhặt về ăn, nhưng lúc nào tiểu ma thú này cũng quay cái mông màu trắng béo ú về phía nàng rồi ra sức kêu chi chi.
Nàng đã tìm đọc tất cả sách về ma thú ở Huyền Minh đại lục nhưng không hề có tiểu ma thú mà nàng bắt về nuôi này.
Nếu là bình thường, nàng sẽ không có hứng thú với những động vật nhìn qua hết sức đáng yêu, vậy mà không hiểu sao khi gặp tiểu ma thú kỳ quái thì nàng lại thấy một cảm giác rất quen thuộc, như là nó đã từng là của chính bản thân nàng vậy.
Quan sát lại một lần tiểu ma thú kỳ quái. Quanh thân có bộ lông màu trắng ngà mềm mại, riêng cái đuôi thì lại nhiễm đỏ như huyết, giống hồ ly cũng không hẳn giống hồ ly. Tiểu ma thú này, nhìn thật giống như sủng vật của các tiểu thư quý tộc. Điểm đặc biệt của tiểu ma thú này chính là tốc độ rất nhanh và trong hàm răng sắc nhọn ẩn chưa một nọc độc chết người. Hách Thi Hoạ thử lấy mấy viên độc dược để ra trước mặt tiểu ma thú, nàng quả nhiên không sai, trong mắt tiểu ma thú chợt loé lên tia thèm muốn, nó nuốt nước bọt mà dùng đôi mắt lăm lăm nhìn viên độc dược.
Hách Thi Hoạ buồn cười đưa viên độc dược qua lại dưới mũi tiểu ma thú trêu tức: Nếu ngươi ở bên cạnh ta, ta ngày ngày sẽ cho ngươi thứ tốt
Tiểu ma thú thấy vậy dừng lại thời gian suy nghĩ trong chốc lát rồi nhảy bổ lên người Hách Thi Hoạ, đưa bàn chân mềm mại hồng hào lên cướp lấy viên độc dược vừa ăn vừa nheo đôi mắt bé tí lại vẻ vui sướng.
Dù sao nó cũng ở một mình, vậy thì ở cạnh nữ nhân xấu xí này cũng được đồ ăn ngon. Hách Thi Hoạ nhìn vẻ mặt đắc ý của nó mà hết sức buồn cười. Nàng quyết định nuôi nó, vậy phải đặt cho nó một cái tên đi. Tiểu ma thú, ngươi có bộ lông tuyết trắng xinh đẹp như vậy, gọi là Tiểu Bạch
Các nàng chờ một tiếng nữa sẽ có chương tiếp theo nha, giờ ta nghỉ giữa chương đây :D