Lạnh Lùng, Ít Nói - Anh Làm Giá À!

Chương 14: Chương 14: Tớ sẽ đi học lại




Bạn có nghĩ đây là một cái bẫy không?- Câu nói của Kiệt làm Hải đứng hình. Thật sự khả năng này cậu chưa hề nghĩ đến bao giờ, cậu ngỡ ngàng nhẹ giọng trả lời.

- Mình không biết!

- Hừm...- Kiệt cười toe môi rồi nói tiếp.- Bạn yếu đuối trước tình yêu đến vậy sao?

- Mình cũng không sao hiểu nổi, sau ngày hôm đó những lời nói của Linh Như vẫn cứ quanh quẩn trong đầu mình. Cứ vang vọng vang vọng không ngừng.

- Từ từ sẽ quen thôi! Mình làm được, bạn cũng sẽ làm được.Thôi bỏ chuyện đó đi mình có một chuyện muốn nói với bạn.

Hải ngạc nhiên: Chuyện gì?

- Là chuyện cô bạn cùng bàn với bạn đấy!

- À! Là Phương Đan, nhưng liên quan gì đến mình?

- Cậu có thấy thiếu thiếu vật gì không?

- Không!- Hải nhởn nhơ trả lời.

- Ôi! Cậu lú lẫn rồi, là cái balô của bạn.

- Ừ! Mình lú lẫn rồi! Hải đưa tay lên trán thở dài một tiếng.

- Mình có đem tới cho cậu đây, nhưng phải cảm ơn cô bạn ấy đã giữ giúp bạn cả tuần nay. Mà sao bạn quen cô ấy được vậy?

- Chỉ là vô tình thôi! Cô ấy tuy có đôi lúc thô lỗ, cọc cằn nhưng lại có lúc nữ tính đánh yêu.

- Hải thích cô ấy rồi à?

- Mình không nghĩ thế!

- Mai đi học lại chứ?

- Ừ! Ít nhất phải nói cảm ơn một tiếng với cô ấy!

Rồi cả hai nói cười thật lâu, cùng kể lại chuyện là bạn lúc trước.

-----------------------------------------

Tại nhà Tuấn Kiệt.

Tik tok! Tik tok! Tik tok...

-Alô! Kiệt nghe đây!

- Anh Kiệt! Sao anh về Việt Nam lại không nói cho em biết.

- Là em à! Anh thấy không có gì quan trọng cũng không muốn hoa màu nên không nói thôi.

- Sao anh lại về Việt Nam, chị Như đã chia tay Hải rồi. Đây là cơ hội tốt cho anh mà.

- Sao em lại biết chuyện Linh Như đã chia tay?

- Em...em...em...

- Tại sao? Trả lời anh ngay.

- Là chị ấy nói cho em biết.

- Thật không?

- Thật! Chị ấy gọi điện nói với em.

- Ừ! Anh đã buông bỏ rồi, anh nhận ra rằng cuối con đường đó không có kết quả tốt đẹp nên anh chọn trở về.

- Sao chứ! Anh qua Mĩ, quan tâm chăm sóc chị Như cũng mong một ngày nào đó chị ấy sẽ mở lòng nhưng chiếc chìa khóa là do Tiến Hải giữ bây giờ thì sao có được cơ hội tốt anh lại từ bỏ. Anh thấy có xứng đáng không?

Tút tút tút (Đầu dây bên kia bỗng dưng cúp máy).

Đáng ghét! Tôi yêu anh như vậy, làm tất cả cũng vì anh, vậy mà bây giờ anh lại...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.