Lãnh Thảo Hàm Trì

Chương 63: Chương 63: Mật ý




Edit: Krizak

Beta: Suzaku

Quả không ngoài dự đoán của Sở Tụ, dùng xong bữa tối, Hoàng đế liền phái người đi đến phủ đệ của Sở Tụ nói cậu đêm nay ở tại trong cung, yêu cầu Sở Tụ lưu lại dạ đàm.

Hộ bộ đưa đến báo cáo tình huống thu hoạch năm nay của các nơi, Sở Tụ lấy nó đưa cho Hoàng đế xem, trước mặt hắn nhắc đến chuyện tu sửa kênh rạch, nhưng thần sắc Hoàng đế mệt mỏi, cũng không dụng tâm để ý, Sở Tụ vốn định nói chút vấn đề công trình, cuối cùng cũng chỉ dừng bên miệng.

Hoàng đế đi Đức Nghi cung nhìn Hoàng hậu rồi mới trở lại trong phòng Dục Long điện. Nếu muốn lưu Sở Tụ ngủ cùng, vì tránh lời đồn không cần thiết, hắn đều ở trong tẩm phòng thiên điện nghỉ ngơi, nơi này là nơi nghỉ trưa khi hắn xử lý công vụ, không trong phạm vi hậu cung, mặt khác có mấy gian phòng dùng cho thần tử lưu lại, cho nên Sở Tụ ở nơi này cũng không đặc biệt khiến người chú ý.

Thời điểm Hoàng đế đi vào tẩm điện, Sở Tụ vừa vặn gột rửa xong xuôi, mặc tẩm y màu trắng ngồi trên ghế lau tóc, vải mỏng thấm nước chậm rãi trợt xuống, sau đó lại một lần một lần, mái tóc đen mượt lướt qua làn vải, trở thành một loại mỹ cảnh hắc bạch phân minh. Sở Tụ gần đây vì làm thay công vụ cho Hoàng đế, thân thể cùng tinh thần đều thực mệt mỏi, buông xong chuyện liền thả người xuống ngủ, cậu cũng không gọi người hầu hạ lau tóc, thời điểm chính mình động thủ chà lau, ánh mắt đều muốn díp xuống, giống như sẽ ngủ mất lúc nào.

Ánh đèn trong tẩm điện mờ nhạt chiếu lên thân ảnh đơn bạc, ánh sáng tản ra mang theo thản nhiên ấm áp cùng nhu hòa, chiếu lên đường cong gương mặt tạo thành một mảnh ôn nhu, theo mái tóc đen phi tán càng làm nổi bật làn da trắng nõn, hơn nữa còn tăng thêm uyển chuyển hàm xúc.

Hoàng đế lẳng lặng dừng ở đó, không có tiến lên. Những ngày này đau buồn Hoàng hậu bởi vì nhìn thấy cảnh này tâm tình tiêu tán cũng rất nhiều, khóe môi hắn câu lên ý cười: Chỉ cần ngươi còn ở đây, tất cả mọi chuyện đều sẽ tốt.

Khi Hoàng đế tẩy rửa đổi y phục đi ra, Sở Tụ đã lau khô tóc, người tựa vào đầu giường nhắm mắt nghỉ ngơi, hô hấp thanh thiển, tựa hồ như đã ngủ.

Hoàng đế đi qua ngồi bên mép giường, vươn tay khẽ đẩy mái tóc Sở Tụ rũ xuống hai bên, bởi vì động tác quá mức mềm nhẹ, Sở Tụ cũng không tỉnh lại. Hoàng đế ngưng thần nhìn cậu trong chốc lát, mới nhẹ nhàng tiếp cận khẽ hôn lên môi cậu.

“Hoàng Thượng! Ngươi cũng tẩy tốt lắm nha!”

Động tác Hoàng đế nắm bả vai Sở Tụ làm cậu tỉnh giấc, cậu nhìn Hoàng đế gột rửa sạch sẽ mặc tẩm y, bất quá, tóc vẫn còn ẩm ướt, cậu ngồi thẳng thân mình, nói, “Hoàng Thượng vẫn là lau khô tóc đi, nếu không sẽ dễ nhiễm phong hàn.”

Hoàng đế từ ngăn tủ bên giường lấy khăn qua đưa vào trong tay Sở Tụ, Sở Tụ tự nhiên tiếp nhận, quỳ gối trên giường vì Hoàng đế xát tóc, sau khi lau khô, buông khăn xuống, cậu còn vì hắn nhẹ nhàng mát xa đầu.

Hoàng đế ngồi cực kì hưởng thụ, lúc trước muốn Sở Tụ làm những việc này là không có khả năng, Sở Tụ luôn luôn một đống đạo lý lớn nhỏ mà nói, dù sao cũng không ngoan ngoãn cùng hắn ngủ chung, cũng sẽ không vì hắn làm việc này.

Muốn nói mát xa, trong hậu cung có rất nhiều phi tử có thể làm được tốt lắm, bất quá, hắn lại Thích Sở Tụ tự tay làm cho hắn. Vẻ mặt Sở Tụ luôn chuyên chú, giống như ánh trăng thanh lãnh cao hoa ngoài cửa sổ, đạm đạm nhu mềm, nhưng cũng là tri âm cùng ấm áp người khác không thể địch nổi.

“Được rồi!” Hoàng đế nghiêng thân ngồi lại bên mép giường, hai tay vây quanh vòng eo Sở Tụ, hưởng thụ hương thơm lộ châu thanh thần* nhẹ nhàng khoan khoái trên người Sở Tụ.

(*) Giọt sương ban mai.

Dù sao cũng không phải mát xa sư chuyên nghiệp, mới được chốc lát, bàn tay Sở Tụ liền bủn rủn, hai tay nhu nhu vào nhau cho giảm nhẹ tê mỏi, nói, “Hoàng Thượng, ngươi đến trên giường ngủ đi!”

Đèn lồng trong tẩm điện được dập tắt, chỉ còn lại hai ngọn xa xa mờ ảo phát ra ánh sáng le lói, lấp lóe long sáng rộng lớn. Hoàng đế ngủ bên ngoài, Sở Tụ ngủ bên trong, một người một chăn một giường. Bởi vì rất im lặng, Sở Tụ nhớ tới việc Phượng Dục xin nhờ, tại ban đêm ấm áp mềm mại, cậu không biết nên như thế nào hướng Hoàng đế nhắc tới. Kỳ thật, muốn nói chuyện này thế nào, cậu đã cân nhắc vài lần, hướng dẫn dắt hoàn mỹ đều có, chỉ là, cậu nói không nên lời mà thôi.

Dần dần, đêm càng yên tĩnh.

Sở Tụ nghĩ đến Hoàng đế đang ngủ, dù sao mấy ngày hôm trước nghe nói Hoàng hậu ốm đau đến lợi hại, đầu đau muốn nứt ra, không ngừng nôn mửa, Hoàng đế mang theo trưởng công chúa ở trong Đức Nghi cung, không có ngủ qua một đêm an giấc, hôm nay bệnh tình Hoàng hậu hoãn chút, Hoàng đế mới có thể hảo hảo nghi ngơi, hắn nhất định là ngủ đến dính giường.

Sở Tụ cẩn thận trở mình, mắt hướng về phía Hoàng đế, Hoàng đế liền mở mắt ra, nhấc một góc chăn, thanh âm nhu hòa nói, “Sở Tụ, đến đây ngủ!”

Sở Tụ sửng sốt một chút, vẫn là chiều theo lời nói Hoàng đế, tiến thẳng ổ chăn của hắn.

Hiện tại đã gần trung thu, ban đêm có chút lạnh, hai người ngủ cùng một chỗ cũng không ngại nóng, vừa vặn ấm áp.

Sở Tụ mới vừa nằm tốt, Hoàng đế liền đem cậu kéo gần chút, hôn trụ môi cậu, Sở Tụ cũng không giống thường ngày không hiểu phong tình, liền chậm rãi đáp trả lại hắn.

Miệng lưỡi giao hòa, nước bọt giao hoán, đôi mắt lưu ly trong hắc ám của Sở Tụ mở thật to đối diện cùng Hoàng đế. Hoàng đế lấy tay khẽ che mắt cậu, hôn hôn cắn cắn, cằm, cổ, rồi đến bả vai.

Sở Tụ tùy ý động tác của hắn, chân động động liền động đến hạ thân cứng rắn nóng bỏng của Hoàng đế, cậu chớp chớp mắt, mi mục thật dài lướt qua bàn tay Hoàng đế có chút ngứa ngứa. Hoàng đế liếm cắn xương quai xanh Sở Tụ, phía dưới cọ cọ vào người cậu, khoái cảm làm hắn cắn cậu một ngụm, đau đớn truyền đến làm Sở Tụ hừ nhẹ một tiếng.

Thức ăn Sở Tụ thanh đạm, hơn nữa gần đây quá mệt mỏi, không có bao nhiêu dục vọng, bị môi lưỡi cùng bàn tay Hoàng đế khiêu khích trên người, dục vọng cũng chỉ hơi hơi ngẩng đầu.

Cậu không muốn làm, nhưng Hoàng đế như vậy, cậu không có biện pháp, Hoàng đế vuốt ve gò mông sau lưng cậu, môi lưỡi đùa nghịch hồng anh trước ngực, cậu không muốn làm Hoàng đế mất hứng, liền vỗ về lưng hắn, nói, “Hoàng Thượng, để ta tới đi!”

Đây là lần đầu tiên Sở Tụ vì người khác dùng miệng, loại chuyện này trước đây nghĩ đều không nghĩ tới, hiện tại vì Hoàng đế mà tự nhiên vất vả. Long căn Hoàng đế kích thước rất lớn, Sở Tụ dùng miệng hầu hạ phần đỉnh một chút, vật kia thoáng cái liền trướng lớn không ít, phun ra nuốt vào hai ba lần, cậu liền chịu không nổi. Chất lỏng gây mùi làm cậu có chút khó chịu, lông mao nơi đó đâm vào làm cậu không thoải mái, kích thước vật kia cũng làm miệng cậu chịu không nổi.

Lần đầu Sở Tụ thật sự làm không được tốt lắm, trừ bỏ trong lòng Hoàng đế có chút thỏa mãn, cũng không có bao nhiêu khoái cảm, bị răng nanh Sở Tụ đụng đến, hắn còn lo lắng Sở Tụ đem vật kia của hắn cắn bị thương. Sở Tụ thấp giọng thở hổn hển, còn đang muốn tiếp tục, Hoàng đế đem cậu kéo lên, dùng môi ngăn chặn môi cậu lại, nắm tay Sở Tụ, vẫn là muốn cậu dùng tay giải quyết cho hắn.

Sở tụ cầm khăn lau khô tinh dịch trên tay, sau đó cũng lau địa phương bị bẩn trên người Hoàng đế.

Hoàng đế ôm thắt lưng Sở Tụ, đem đầu tựa vào vai cậu.

“Bệnh tình Hoàng hậu chuyển biến tốt đẹp đi!”

Sở Tụ nhẹ nhàng nói ra miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.