-” YEAH!” Ngôi nhà đồ sộ này mà cho nổ thì cũng tiếc thật...
Vương Linh thầm nghĩ ngợi..mà thôi,hoàn thành công nhiệm vụ rồi về nhà chơi game nữa.
Cô cười lạnh rồi ấn nút,nhưng quái lạ..chẳng có gì xảy ra? Trán Vương Linh chảy ra vài giọt hắc tuyến,ngoài ý muốn chăng...hãi..
Cô lại gần định tự tay cắt dây thì...”BÙM!!!!”
Toà nhà nổ tung rải thành những mảnh vụng..-” Cái gì ?! Chết tiệt!!!!”
Vương Linh nhanh chóng thoát ra khỏi vụ nổ,cô cười thầm...hừ. Mạng cô lớn thế,chết dễ àk...Nhưng....Một thành sắt rơi xuống,đó chủ quang..cô né không kịp..thế là...Á!!!!
OMG!!!! Một tài phiệt nổi tiếng thế giới ,chủ tịch tập đoàn World hùng mạnh.
Thiên tài hacker chỉ số IQ kinh khủng.
Nhà thiết kế hãng thời trang BS.
Bá chủ hắc đạo....Vậy mà cư nhiên...cư nhiên.....vướn một cái chết lãng xẹt....
A A A..!!!!!!!!!!!
Chết thì cũng phải vinh quang một tí!!!!Thế là cô phơi thấy tại hiện trường àk?!!!!Hư!!!
*******************************
-” Lão Diêm Vương chết tiệt!!!” Cô phắn đôi giày ngày vào mặt lão.
Á!!! Hiện giờ trên gương mặt đen thui ấy còn có dấu giày nổi bật.
Vương Linh mang theo luồng khí rét lạnh cầm dao đi tới....
-” Ông nội kia....ông chán chơi ở địa ngục rõ sao?! Vậy thì tôi sẽ tặng ông một cuộc sống thật bất hạnh ,à không,hạnh phúc hơn thế nữa!!”
.....................
*******************************
-” Thành thật cảm ơn bác sĩ!,“ Hắc phu nhân lau nước mắt rồi nói.
Cô choàng mở mắt. Nhìn nhìn xung quanh..Cái chi đây?
-” Con tỉnh rồi..Tuyết nhỉ!” Mẹ Hắc ngồi xuống hỏi han,vẻ mặt chứa bao nhiêu lộ lắng.
Hã?! Vương Linh cười trừ. Tuyết nhi? Cô nghe nhầm chăng. À! Nhớ tới lúc cô sắp cứa được cổ thằng cha kia rồi thì bất chợt....Không lẽ..
Vương Linh nhẹ nhàng nói-” Con muốn yên tĩnh một chút,“
Mẹ cùng lão Hắc nhìn nhau rồi ra khỏi phòng.
Cô bật dậy,chạy thẳng vào nhà tắm.....
Áhhh?! Who is she?!!!!!
Tóc vàng,mắt to tròn màu lam lục,làn da trắng ngần như tuyết,hai má hồng nhẹ,lông mày liễu,hàng mi dài công vút như cánh quạt ,khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ ,tuy có hơi nhợt nhạt nhưng thực chất còn hơn cả khuynh quốc khuynh thành. Lãnh thế tà mị,Vạn thế vô cương,,khí chất bức người...
Shit man. Xuyên thật rồi,nhưng vừa nãy nghe Tuyết nhi,ngẫm lại thì.
Á! Sao lạnh lùng thế? Người ta thì xuyên vào vai chính thì cô chính thức đi vai phụ,mà số phận cực kì bi thảm,đời không những đen mà còn chết sớm...
Ohhhh!!! What happen?!!!!!!!!!
Đáng lẽ cô không nên đụng vào cuốn tiểu thuyết nguy hiểm này.....
Hắc Liên Tuyết!! Cái tên nghe thiện cảm mà cô lại tụt hết hảo cảm rồi đây này!!!!!
Ông trời cũng không quá tàn nhẫn đi,cô xuyên vào một mĩ nhân..thế cũng được,chưa đến nỗi...nhân lúc mọi thứ còn có thể cứu vãn !!!
Hắc Liên Tuyết lấy đại một cái sơ mi trắng với quần jean ,thêm áo khoát đen bên ngoài rồi đi xuống lầu.
Nghe rằng Hắc Liên Tuyết cô đây là con gái duy nhất của nhà tài phiệt tại Anh quốc.
Nhưng cũng vì thế mà trở nên điêu ngoa kiêu kì. Không hiểu sự đời..lại còn tốn cả thùng IQ để hại nữ chủ. Ahihihi....thảm vừa thôi cưng.
Cô bỗng thấy cha mẹ của nguyên chủ đang ngồi nói chuyện với ai đó. Cô tò mò bước tới. Người kia quay đầu lại,ánh mắt không hề thiện chí,rõ hơn còn có sự khinh thường. Gì thế? Chưa ai dám nhìn cô bằng tư loại đó....
Từ thiên đường vạn trượng rơi xuỗng cái đáy của xã hội,cảm giác không tồi....==”
Quan sát người kia,tính ra cũng là một mĩ nam đấy chứ...Trong đầu cô chỉ có vài chữ...Aida ...tiểu thụ.....
Ai mà biết. Ẩn dấu bên trong cặp mắt lạnh lùng kia lại là suy nghĩ đen tối kinh khủng đến thế?!...
Đáp lại,Hắc Liên Tuyết nhết môi tạo ra đường công xinh đẹp ở khoé miệng, vừa tao nhã, lịch sự lại thanh khiết.
Cái biểu cảm bất cần kia làm cho Lãnh Phong có chút ngạc nhiên...Cô ta đang tỏ vẻ lạc mềm buộc chặt ư?
Nhưng trong sâu thẳm của đôi mắt kia chỉ có một khoảng không lạnh ngắt,chưa từng có sự dối trá hiện hữu.
Mày liễu xinh đẹp nhết lên-” May I..” Cô nói rồi theo lễ chào cha mẹ ra khỏi sảnh chính.
Tội cho cô gái ấy. Tuy thật sự đã xác định được giới tính nhưng sức miễn dịch với trái đẹp đã đạt max level. Cô còn tưởng mình thích gần gũi nữ giới hơn chứ? Oái!!!!
-” Cháu xin phép!” Lãnh Phong cúi chào ông bà Hắc rồi đi theo cô.
Hai người lớn tuổi kia cũng thấy lạ lẫm,thường ngày còn bé hễ cứ thấy Lãnh Phong là chạy tới,sao hôm nay lại lãnh đạm như vậy?!
-” NÀY!” Lãnh Phong gọi.
Hắc Liên Tuyết tựa phi tiếu phi ngồi bên sân vườn bấm điện thoại,không mảy may chú ý sung quanh,cũng chẳng màng nhìn đến hắn.
Moá ơi! Chưa bao giờ cô lại được thảnh thơi như vậy. Chơi game thoả thích....YEAH!!!
Cuộc sống của cô,cục wifi đặt ở kế bên.....
-” Hắc Liên Tuyết!”
Cô cau mày bất mãn xoay lại-” Whát?!”
-” Cô định diễn trò gì ở đây nữa?!” Lãnh Phong cười nhạt. Giọng nói giễu cợt.
-” Cái chi?!” Cô gãi đầu. WTF cả diễn trò nữa àk?
-” Phong thiếu! Please,tôi không phải diễn viên.OK? Với lại...Tôi đang bận!” Cô nhấn mạnh rồi tiếp tục chơi game.
Lãnh Phong chau mày-” Dù gì tôi cũng quen rồi,cái điệu bộ của cô thường ngày tôi rất rõ,đừng cố tỏ ra lạnh nhạt,không tốt cho sức khoẻ!”
-” CỘP!” Hắc Liên Tuyết trào phúng,cô thật sự tiết chế.
-” Cảm ơn ,tôi diễn giỏi cũng không cần anh khen nhiệt tình như vậy! Xin hỏi hiện giờ là ai đang làm phiền ai đây? Tôi đã nói rõ...TÔI ĐANG BẬN!!” CHƠI GAME...để giữ lại hình tượng,cô không nói hai chữ còn lại.
-” Cô....”
-” Cạn lời rồi. Vậy làm ơn im lặng,tôi hiện vẫn chưa có nhu cầu nghe rap...”
Hắc Liên Tuyết mỉm cười,tâm trạng cô đang tốt.
Lãnh Phong thất thần trước nụ cười kia,nó xinh đẹp hơn cả ánh ban mai nữa,mọi vật xung quanh đều có chút thất sắc,hắn bỗng cảm thấy cô tựa như ngôi sao sáng rực,dù trong màn đêm vẫn nổi bật.
Hắn chưa bao giờ chú ý tùy hứng về dùng mạo của cô,nhưng không thể phủ nhận đó thực sự quá đẹp,hài hoà giữa sự thuần khiết trong sáng của thiên thần và sức hẫp dẫn ma mị của ác quỷ. Rốt cuộc,tạo hoá vẫn không công bằng.....
Hắc Liên Tuyết ngáp dài-” Này,bạn ơi,nhìn đủ chưa?”
Câu nói làm Lãnh Phong quầy về hiện thực. Hắn cảm nhận cô thay đổi. Sự thay đổi trí mạng.
Hắn im lặng rồi bước đi,điều chỉnh lại cảm xúc của mình. Hắc Liên Tuyết...Ác Quỷ của Thiên Đường.