Ads - Oh my god...
Hàn Tiểu Linh vò đầu bứt tai, lại đưa tay sờ trán Hàn Tuyết Nhu:
- Tiểu Nhu, em không bị choáng váng đấy chứ? Không phải con nhà quan
cũng không phải con nhà giàu, nhìn cũng không đẹp trai. Sao em lại...
Đúng lúc này, Đinh Lan trở lại, nàng vừa lên xe, Hàn Tiểu Linh đã nói:
- Thím hai! Thím hai! Thím phải khuyên nhủ tiểu Nhu, con bé tìm bạn trai là cô nhi, hơn nữa còn không đẹp trai... À đúng rồi, tiểu Nhu, chẳng lẽ thành tích học tập của nó rất tốt?
- Chuyện này... anh ấy được 0 điểm tiếng Anh.
Hàn Tuyết Nhu nhất thời cảm thấy có lỗi.
- Nghe thấy chưa? Nghe thấy chưa? Thím hai, bạn trai này của tiểu Nhu thực sự không ổn chút nào...
Hàn Tiểu Linh nôn nóng a, dường như không phải Hàn Tuyết Nhu tìm bạn trai, mà là Hàn Tiểu Linh nàng vậy.
Đinh Lan lại không để ý đến Hàn Tiểu Linh, vừa đưa thuốc tránh thai khẩn cấp cho Hàn Tuyết Nhu vừa nói:
- Là thằng bé Đường Kim sao?
- Hả? Mẹ... mẹ... sao mẹ biết?
Hàn Tuyết Nhu ngẩn ra.
- Cha con biết chuyện, chẳng lẽ mẹ không biết?
Đinh Lan cười nhạt.
- Cha lại bán rẻ con.
Hàn Tuyết Nhu cong miệng, bộ dạng thật mất hứng.
- Mau uống thuốc đi, sau này phải chú ý an toàn.
Đinh Lan sủng nịch nhìn Hàn Tuyết Nhu. Từ đầu đến cuối, nàng không hề trách cứ con gái vì chuyện này.
- Thím hai, thím sớm biết bạn trai tiểu Nhu là ai sao?
Hàn Tiểu Nhu hơi sợ run hỏi một câu.
- Tiểu Linh, chỉ cần là tiểu Nhu tự mình lựa chọn, thím tin rằng không nhầm đâu. Mà dù có nhầm, chỉ cần nó vui là được rồi.
Đinh Lan khẽ mỉm cười:
- Thím tin con gái của mình, tiểu Nhu cũng có phán đoán của nó. Dĩ
nhiên, thắng bé Đường Kim kia thì thím cũng biết. Chú hai của cháu đã
nói với thím rồi.
- Chị Linh, Đường Kim rất có bản lãnh.
Hàn Tuyết Nhu cũng không nhịn được mà nói giúp bạn trai của mình.
Hàn Tiểu Linh nhỏ giọng thì thầm gì đó, hiển nhiên hơi xem thường.
- Tiểu Nhu, mẹ đã xin nghỉ giúp con rồi, chiều cũng không cần đi học nữa. Lát nữa chúng ta đi đón cha con rồi cùng nhau về nhà.
Hiển nhiên Đinh Lan không muốn nói tiếp về bạn trai của Hàn Tuyết Nhu:
- Trường con còn đòi hỏi điều gì không? Nếu không có thì đi tìm cha con thôi.
- Mẹ, chờ một chút nữa, Đường Kim đã tìm giúp con hai vệ sĩ.
Hàn Tuyết Nhu vừa nhận được điện thoại của Đường Kim lúc nãy:
- Chắc hẳn sắp tới rồi.
- Vệ sĩ?
Hàn Tiểu Linh có chút ngạc nhiên:
- Tiểu Nhu, đang yên đang lành sao phải có vệ sĩ?
- Ở đây không phải quá an toàn, lần trước chú hai của cháu bị đánh đó. Có vệ sĩ cũng tốt.
Đinh Lan mở miệng nói.
- Công ty mới của chú hai chẳng phải có cả công ty bảo an sao? Điều hai vệ sĩ từ công ty tới là được.
Hàn Tiểu Linh có chút xem thường:
- Bạn trai kia của tiểu Nhu tìm tới vệ sĩ chắc cũng chẳng tốt đến đâu...
Hàn Tiểu Linh đột nhiên không nói nổi nữa, bởi nàng cảm thấy đầu của
mình bị một thứ gì đó chĩa vào. Khóe mắt cố gắng nhìn qua, nhất thời
nàng sợ đến mất cả hồn vía:
- Cô... cô... cô định làm gì?
Súng! Đó lại là một cây súng! Nàng bị chĩa súng vào đầu, mà người chĩa súng lại là một cô gái ăn mặc hở hang.
- Nhớ kỹ, lần sau đừng nói xấu sau lưng người khác!
Cô gái này chính là Trình Lâm, nàng hừ lạnh một tiếng, thu súng lại. Sau đó nhìn Hàn Tuyết Nhu:
- Em là bạn gái của Đường Kim sao? Tên đó cũng không chém gió, trên
người em đúng là có hương thơm tự nhiên. Trên người tên đó toàn là mùi
của em, cách mấy trượng vẫn ngửi thấy được.
Hàn Tuyết Nhu còn chưa nói gì, Trình Lâm lại nói:
- Tôi là Trình Lâm, cô bé trên xe Hummer kia tên là Ngô Ý. Trong khoảng
thời gian em về nhà, hai chúng tôi sẽ bảo vệ an toàn cho em. Dù em đi
tới đâu, bọn tôi cũng sẽ đi theo.
- Cảm ơn nha.
Hàn Tuyết Nhu có chút cảm kích nhìn Trình Lâm.
- Không cần cám ơn tôi, tôi còn phải tạ ơn em nữa.
Trình Lâm cười cổ quái một tiếng, sau đó nhìn Hàn Tiểu Linh:
- Cô lên phía trước, đổi chỗ cho Hàn Tuyết Nhu.
Hàn Tiểu Linh vừa bị dọa đến thảm, vội vàng đổi chỗ với Hàn Tuyết Nhu.
Mà lúc này, Trình Lâm cũng mở cửa xe, ngồi cạnh Hàn Tuyết Nhu:
- Lái xe thôi.
- Ngô Ý kia không sang đây sao?
Hàn Tuyết Nhu có chút kỳ quái.
- Cô ấy lái xe theo sau chúng ta, như vậy an toàn hơn.
Trình Lâm cũng giải thích.
Hàn Tuyết Nhu không hỏi nữa, chỉ nói với Đinh Lan:
- Mẹ, có thể đi được rồi.
BMW nhanh chóng rời khỏi Ninh Sơn Nhị Trung, mà một chiếc Hummer cũng
theo sau đó. Bọn họ vừa rời đi, đã có mấy chiếc xe chạy tới, dừng trước
cửa trường học. Sau đó bảy tám người nhảy xuống, có kẻ cầm máy ảnh, có
người cầm máy quay, nhanh chóng vọt vào trong trường.
- Mau, lớp 10/4.
- Bên kia, dãy phòng học bên kia!
- Nữ sinh đó là Tiếu Thiền, đừng tìm nhầm đó!
...
Những người này vừa chạy vừa la hét, không tới một hồi, tất cả đã tụ lại trước cửa lớp 10/4.
- Bạn học này, xin hỏi có Tiếu Thiền ở đây không?
- Chuyện này... hình như không có...
- Bạn học này, tôi là phóng viên kênh Ninh Sơn giải trí, bạn tên là gì? Bạn có quen với Tiếu Thiền không vậy?
- Bạn học này, tôi là phóng viên của báo chiều Ninh Sơn, lớp các bạn có học sinh tên là Đường Kim không?
- Bạn học này, bạn có cái nhìn gì về bản ba lê trên piano không?
...
Lớp 10/4 loạn như tương, mà mọi người rốt cuộc cũng hiểu, những phóng
viên này tới chủ yếu vì Tiếu Thiền. Nói cho cùng thì là Tiếu Thiền son
rồi, một đêm đỏ chóe!
Tối hôm qua, khoảng mười hai giờ, đã có một người lên mấy trang nổi
tiếng ở Ninh Sơn phát tán clip. Tên clip là: Thần kỹ kinh thế của mỹ nữ, ba lê trên piano!
Ban đầu, đoạn clip này cũng không khiến quá nhiều người chú ý, nhưng mấy giờ sau, đoạn clip này bắt đầu khiến vài người để tâm, bắt đầu truyền
bá trong phạm vi nhỏ. Một số người chia sẻ rất rộng, tới sáng hôm nay,
mấy trang web lớn đều đã đề cử đoạn clip này lên hàng đầu. Càng truyền
lại càng nhiều người biết, đoạn clip này bắt đầu truyền bá điên cuồng.
Sau đó cô bé nhảy ba lê đánh đàn trong clip kia bắt đầu nổi tiếng!
Ở thời đại của internet này, một người muốn nổi tiếng thì rất đơn giản,
ví dụ như Tiếu Thiền vậy. Mà vài đài truyền thông ở thành phố Ninh Sơn
đã bắt đầu chen chúc tới vào trưa nay, muốn phỏng vấn nữ minh tinh sắp
nổi này.
Mà giờ khắc này, trong phòng ăn Kinh Điển, Tiếu Thiền mang bộ mặt như mướp đắng:
- Thầy Tập, làm sao bây giờ nha? Em không dám đi học.
- Tiếu Thiền, em muốn làm minh tinh không?
Tập Phong đột nhiên đề ra vấn đề như vậy.