Ads
- Cứ nói cả 2 đi.
Đường Kim thuận miệng nói.
- Tin xấu là cô Tô nói rằng sau khi tan học thì cậu đến văn phòng để gặp cô ấy. Còn tin tốt chính là khi tiết 1 vừa mới kết thúc thì Tần Thủy Dao đã đến tìm cậu.
Vẻ mặt Trương Tiểu Bàn hâm mộ nhìn vào Đường Kim, hiển nhiên không phải là hắn hâm mộ Đường Kim được cô Tô hẹn gặp, mà hắn hâm mộ Đường Kim được Tần Thủy Dao tìm.
- Tần Thủy Dao đến tìm tôi ư?
Đường Kim thật sự có chút ngạc nhiên, hắn đang chuẩn bị đi tìm nàng thì không nghĩ rằng Tần Thủy Dao lại chủ động tìm hắn trước.
- Đúng a, nàng nói là có chuyện muốn nói với cậu.
Vẻ mặt của Trương Tiểu Bàn tỏ ra hưng phấn:
- Đúng rồi, nàng nói với tôi rằng, đợi sau khi cậu về thì hãy đi tìm nàng.
- Haizzz, nàng có nói là tôi đi tìm nàng chỗ nào không?
Đường Kim hỏi.
- Đương nhiên là tới lớp học của nàng rồi.
Trương Tiểu Bàn không nghĩ ngợi là liền trả lời.
- Nàng ta học lớp nào?
Đường Kim lại hỏi.
Mặt Trương Tiểu Bàn nổi lên hắc tuyến:
- Ngay cả lớp học của Tần Thủy Dao mà cậu cũng không biết sao?
- Hôm qua tôi mới đến đây, không biết thì cũng đúng thôi, có gì đáng ngạc nhiên à?
Đường Kim bình tĩnh trả lời.
- Được rồi, nàng học trên chúng ta một tầng, chính là phòng học đầu tiên của tầng trên đó.
Trương Tiểu Bàn tỏ ra hữu khí vô lực. Thật sự là không có thiên lý a, tên tiểu tử này tại sao có thể trở thành hôn phu của Tần Thủy Dao đây?
- Như vậy a, đợi sau khi tan học thì tôi sẽ đến tìm nàng.
Đường Kim cũng không thấy vội, cứ từ từ thôi.
- Sau khi tan học thì cậu còn phải đến văn phòng gặp cô Tô đó.
Trương Tiểu Bàn vội vàng nhắc nhở hắn.
- Không đi.
Đường Kim thẳng thắn nói.
Trương Tiểu Bàn ngẩn người ra một lát sau đó hướng Đường Kim giơ ngón tay cái lên:
- Cậu rất ngưu.
- Đi học mới có 2 ngày mà cậu lại nghỉ học 2 tiết, cậu cứ chờ mà bị đuổi đi.
Lúc này Lưu Hiểu Yến liền xoay người xuống, ra bộ vui sướng khi nhìn thấy tên gia hỏa Đường Kim gặp họa.
- Mượn lời của bạn một chút, mình đang ước gì bị đuổi đây này.
Đường Kim cũng chẳng thèm để ý đến Lưu Hiểu Yến.
Dừng một chút, Đường Kim còn nói thêm:
- Đúng rồi, việc kia thì mình xin cảm ơn bạn đã giúp mình mách lẻo với cô Tô nhé, nếu sau khi mỗi lần học tiết Anh Văn mà bạn giúp mình mách lẻo với cô Tô thì mình lại càng cảm ơn bạn.
- Cậu…
Lưu Hiểu Yến vô cùng buồn bực, tâm tình vui sướng nửa ngày của nàng đã bị phá hủy. Nàng đã giúp cho tên lưu manh Đường Kim này sao?
Buồn bực thì buồn bực, Lưu Hiểu Yến cũng đành bó tay với Đường Kim này. Nàng chỉ đành phải xoay người lên, rồi lấy sách ra đọc.
- Nói này anh bạn, bây giờ thì cậu đã trở thành người nổi tiếng rồi đó.
Trương Tiểu Bàn đưa điện thoại của mình đến trước mặt Đường Kim:
- Cậu xem bài post này nè “ Giáo viên gặp học sinh lưu manh”, điểm đánh giá đã lên tới ngàn sao rồi.
- Haizzz, là cô Tô nổi tiếng mới đúng.
Đường Kim nhìn vào bài post, sau đó liền mở miệng phủ nhận, lập tức lộ ra bộ dạng tiếc hận:
- Trương Tiểu Bàn, cậu có cảm thấy…có phải cậu thấy được vấn đề lớn nhất của cô Tô, chính là váy của nàng quá dài không?
- Đúng vậy, mình cũng thấy rằng váy của cô Tô hơi dài quá mức mức quy định, hơn nữa tất cũng chưa lộ ra ngoài. Mình cảm thấy ít nhất cũng phải lộ đùi ra chứ…
Lần này thì Trương Tiểu Bàn lại tỏ ra tán thành.
- Hai tên lưu manh.
Lưu Hiểu Yến ngồi ở phía trước cũng không quay đầu lại, nàng thấp giọng mắng một câu.
Lần này thì Đường Kim và Trương Tiểu Bàn cũng không hiểu vì sao Lưu Hiểu Yến nói bọn hắn là lưu manh. Dù sao thì Lưu Hiểu Yến cũng không phải là mỹ nữ, Đường Kim không có hứng thú tranh cãi cùng nàng.
- Xem ra, có đề nghị của cậu rồi thì sau này những giáo viên dạy Anh Văn sẽ không nói Boys and girls nữa, mình thấy tiết Anh văn ngày mai cô Tô cũng không dám nói vậy nữa.
Trương Tiểu Bàn nhìn vào bài post ở trên mạng, nói.
Đường Kim liền nhất thời cảm khái, hắn đứng lên:
- Đề nghị này, thật là quá biến thái rồi.
- Ách, sao mà biến thái rồi.
Trương Tiểu Bàn có chút mê hoặc.
- Điều này mà không biến thái sao?
Đường Kim ra bộ kinh sợ nhìn vào Trương Tiểu Bàn:
- Miệng của cậu thật nặng mùi a.
Trương Tiểu Bàn cảm thấy thật là con mja nó vô tội a, hắn tỏ ra mê man:
- Sao miệng mình lại nặng mùi? Này nói tới cùng là cậu nói biến thái chỗ nào?
- Cắt cái ấy chỉ là một loại khổ hình mà thôi, mà đã cắt rồi lại còn cắt thêm một lần nữa. lúc đó mà còn thấy khoái cảm, đây tuyệt đối là biến thái a, có thể nói đây là biến thái giống như máy bay chiến đấu. Loại biến thái này chính là cảnh giới đạt đến khoái cảm khi bị thiến trong truyền thuyết a.
Đường Kim lắc đầu thở dài:
- Trương Tiểu Bàn, chuyện tình như vậy mà cậu còn cảm thấy không biến thái sao, đã thế cậu còn nói là miệng cậu không nặng mùi sao?
Đáng thương cho Trương Tiểu Bàn, lại bị lời giải thích siêu cường đại của Đường Kim làm sửng sốt trong giây lát. Một hồi lâu sau hắn mới hồi phục lại tinh thần:
- Ách, tôi phải post những lời này lên diễn đàn mới được.
Lưu Hiểu Yến ngồi ở phía trước lại muốn quay đầu lại mắng nhưng mà vào lúc này tiếng chuông vào tiết lại vang lên.
Buổi sáng hôm nay tổng cộng có 5 tiết, tiết tiếp theo là Hóa học, đối với môn Hóa học này thì Đường Kim vô cùng hứng thú. Lúc giáo viên giảng bài thì hắn tỏ ra chăm chú lắng nghe. Mà sau khi học xong tiết Hóa học chính là thời gian nghỉ giải lao, còn 2 tiết nữa là tiết Ngữ văn. Lúc này đây, Đường Kim đã lộ ra bộ dạng một học sinh chân chính, mặc dù là đến tiết Ngữ văn thì hắn không có hứng thú để nghe giáo viên giảng bài nhưng mà hắn cũng không có quấy rối.
Bất quá, cũng không phải học sinh nào cũng thành thật giống như hắn. Không ít người một bên tỏ rõ nghiêm túc đang nghe bài giảng, một bên thì cầm điện thoại chơi ở dưới ngăn bàn. Tiết Ngữ văn cuối cùng này vừa kết thúc thì đột nhiên trong forum của diễn đàn Ninh Sơn Nhị Trung lại xuất hiện một tin tức. Mà người đăng tin tức này chính là đồng chí Đường Kim lưu manh của chúng ta. Đúng như lời của Trương Tiểu Bàn, thì những lời của Đường Kim nói lúc nãy đã được Trương Tiểu Bàn post nguyên lên lên forum của Ninh Sơn Nhị Trung, bởi thế nhiều nữ sinh bắt đầu biết Đường lưu manh, đồng chí Đường Kim của chúng ta.
Đúng 11h50’ tiếng chuông tan học vang lên. Đường Kim liền nhanh chóng ra khỏi phòng học, sau đó liền đi đến hành lang phía sau.
- Ấy, ấy, anh bạn, từ từ nào.
Trương Tiểu Bàn vội vàng đuổi theo.
- Gì thế?
Bước chân của Đường Kim không ngừng lại, mở miệng hỏi.
- Cậu đi tìm Tần Thủy Dao sao?
Trương Tiểu Bàn có chút hưng phấn, nói:
- Cho mình đi theo với, được không?
Không đợi Đường Kim trả lời thì Trương Tiểu Bàn vội vàng bổ sung thêm một câu:
- Anh bạn, cậu đừng nên hiểu lầm a. Không phải là tôi có ý đồ với Tần Thủy Dao, bất quá lớp học của Tần Thủy Dao cũng có mấy mỹ nữ a.
- Trương Tiểu Bàn, kỳ thật thì tôi cảm thấy bản thân cậu cùng với Lưu Hiểu Yến rất là xứng đôi. Lại nói, cậu đã làm cho người ta mang thai rồi thì cậu cũng nên có trách nhiệm với người ta a.
Đường Kim ra bộ thành khẩn, ý vị sâu xa nói với Trương Tiểu Bàn.
- Không phải là mình làm cho…
Trương Tiểu Bàn có chút bi phẫn.
- Haiz, xem ra cậu bị người ta chụp mũ rồi, Trương Tiểu Bàn à, tôi cũng có chút đồng tình với cậu đó.
Dường như Đường Kim cũng thông cảm với Trương Tiểu Bàn.
Trương Tiểu Bàn càng bi phẫn a, hắn và Lưu Hiểu Yến chỉ là mới quen biết nhau mà thôi.
Bất quá Trương Tiểu Bàn cũng không có cơ hội để giải thích với Đường Kim nữa. Bởi vì lúc này bọn hắn đã đi tới cửa lớp Tần Thủy Dao, mà lúc này Tần Thủy Dao cũng vừa bước từ phòng học ra.
Tần Thủy Dao mặc nguyên cây thể thao màu trắng, tuy vậy bộ đồ thể thao này vẫn không thể nào che hết dáng người yểu điệu của Tần Thủy Dao. Nó phô bày sức sống tuổi thanh xuân của nàng ra. Nàng vừa ra khỏi phòng học thì liền thấy Đường Kim, khuôn mặt mỹ lệ của nàng bỗng hơi đỏ, bộ dạng tức giận, thở phì phò mắng:
- Đường Kim, cậu là một tên lưu manh.
- Cô mới là lưu manh.
Đường Kim bất mãn, trả đũa lại:
- Cô không muốn từ hôn, không phải là đang đùa giỡn lưu manh với tôi sao?
- Cậu…cậu..
Tần Thủy Dao đúng là bị Đường Kim chọc cho tức chết mà:
- Là mẹ của tôi không đồng ý.
Đường Kim, đang muốn nói chuyện thì đột nhiên ở bên cạnh truyền đến giọng nói:
- Đường Kim, tôi muốn khiêu chiến với cậu.