“Quý phi nương nương, nô tỳ thật sự không có trộm trâm ngọc của
người…” Tiếng nói pha lẫn tiếng khóc truyền tới từ trong miệng tiểu cung nữ gục trên mặt đất.
“Lớn mật, ngươi còn dám nói sạo, người đâu, tiếp tục đánh cho ta!”
“Khoan đã!” Mộ Cẩm Cẩm quát lên một tiếng:” Nguyệt quý phi, cho dù
ngươi muốn định tội một người, ít nhất cũng nên lấy chứng cớ để có thể
thuyết phục người khác căn cứ vào đó mà thuận theo, còn đằng này chỉ
bằng một mặt ngươi nói tiểu cung nữ này trộm đồ của ngươi, một lý do quá mức mơ hồ, huống chi cho dù nàng nếu thật trộm đồ của ngươi, chỉ cần
đánh một trận, mắng mấy câu cũng là xong việc, còn nếu như liên quan đến mạng người, quý phi không sợ trong hậu cùng truyền ra tin ngươi coi
mạng người như cỏ rác sao?”
“Ngươi…”
“Những lời ta nói là sự thật, muốn để cho chúng phi tần trong hậu
cung tin phục ngươi, chơi đùa quá mức hẳn không coi là bản lãnh thật sự, chỉ bởi vì một món đồ trang sức mà đem một cung nữ đánh bán sống bán
chết, chỉ có thể chứng minh Nguyệt quý phi là một mụ la sát lòng dạ độc
ác!”
“Mộ Cẩm Cẩm, ngươi thật to gan lớn mật…”
“Đúng, ta dĩ nhiên biết lá gan của mình khá lớn, ta cũng biết Nguyệt
quý phi ước gì có thể đem ta đây lột da mà ăn thịt, các vị, nếu như ta
bất hạnh bị người khác mưu sát, mọi người có thể trực tiếp đem mọi hoài
nghi quăng lên trên đầu Nguyệt quý phi vĩ đại của chúng ta…”
Lời nói của nàng làm cho cung nữ cùng thái giám ở đây sợ đến vội vàng cúi đầu, Nguyệt quý phi thì bị bộ dáng của nàng làm cho giận đến cả
người phát run.
“Chuyện ngày hôm nay ngươi tốt nhất nhớ kỹ cho ta!” Nói xong, nàng
trợn mắt đe dọa nhìn tiểu cung nữ gục trên mặt đất một cái, nhưng ngay
sau đó thì dẫn người của mình bực tức rời đi.
Kẻ hết lần này tới lần khác làm cho người ta tức đến chết Mộ Cẩm Cẩm đứng một bên thuận tiện lấy hai tay xoa xoa hai gò má.
“Nguyệt quý phi vĩ đại của ta, cung nữ này bị ngươi ra đòn hiểm, chờ
nàng lớn lên, nếu như tương lai không lâu nàng bất hạnh mất tích, hoặc
là ở miệng giếng cạn nước không cẩn thận phát hiện được thi thể của
nàng, ta cũng dễ dàng phỏng đoán đến chủ nhân hại chết nàng chính là
Nguyệt quý phi ngươi nha.”
Lời nói của nàng khiến cho Nguyệt quý phi càng tức giận bước đi càng nhanh hơn.
Thu Nguyệt vô cùng khiếp sợ nhìn chằm chằm bộ dáng điêu ngoa ác liệt
của Mộ Cẩm Cẩm,” Tiểu thư, em xác định ngày chết của người rất nhanh
liền tới rồi.”
“Xin hãy chỉ giáo?” Mộ Cẩm Cẩm miệng cười đến mang tai hỏi.
“Tiểu thư đắc tội tới Nguyệt quý phi, ai cũng biết Nguyệt quý phi
trên dưới trong triều rất có thế lực, trong hậu cung, là người duy nhất
được hoàng đế triệu thị tẩm vượt quá hơn mười lần, hơn nữa còn được
phong danh hiệu Nguyệt quý phi, phụ thân của nàng Chu Bách Xuyên cũng là Tể tướng đương triều của Dạ Sát hoàng triều, có thể nói thế lực của Chu gia rất lớn chỉ dưới một người mà trên vạn người.”