Vùng vằng một phen, làm cho Tây Môn Liệt Phong không khỏi nhíu nhíu chân mày,” Thì ra nữ nhân các nàng quả nhiên đều thích mang thù.” Đi tới bên cạnh nàng, hắn đem nàng kéo đến trước mặt mình,” Đừng tức giận, biết
nàng đói bụng suốt một ngày, trước ăn một chút gì đó rồi lại cùng trẫm
tức giận không được sao?”
“Không ăn!” Mộ Cẩm Cẩm quật cường nghiêng đầu sang chỗ khác, nàng mới
không chịu cùng tên man tử này thỏa hiệp đâu, bất quá, đáy lòng tựa hồ
có chút không tức giận, kỳ quái, ít nhất mười phút đồng hồ trước nàng
còn đang khinh bỉ hắn đến tận mặt trăng a.
“Cẩm nhi!” Cúi đầu trách cứ, gương mặt tuấn tú trở bên càng nghiêm
nghị,” Nàng muốn kháng chỉ bất tuân sao? Trẫm muốn nàng phải ăn.”
“Ta nói ta không muốn ăn! Còn có…” Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn từ
trước ngực hắn lên,” Lúc ngươi gọi người ta là Cẩm Nhi, tự nhiên có cảm
giác là lạ.”
“Đứa ngốc, cho dù trẫm có tức giận rất muốn đem nàng ra treo ngược lên
đánh một trận thì nàng cũng vẫn là phi tử của trẫm, nữ nhân của trẫm,
Cẩm nhi của trẫm a.”
Ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng lắm, tại sao mình lại trở nên như
vậy, ba lần bốn liệt nhẫn nhịn tiểu nữ nhân này, buổi sáng sau khi trừng phạt nàng xong, hắn một lòng thủy chung không yên tĩnh được, hắn liều
mạng muốn dùng tấu chương cùng công sự để ngăn cản tâm tình tưởng niệm
nàng, nhưng là trong đầu lại vẫn không ngừng hiện lên khuôn mặt khả ái
bốc đồng của nàng.
Đến ban đêm, lòng nhớ thương nàng lại càng ngày càng khó ức chế, cuối cùng, dưới đáy lòng hắn rốt cuộc hướng nàng đầu hàng.
Sợ nàng đói bụng, hắn cố ý phân phó ngự thiện phòng làm một chút đồ ăn
mới mẻ đưa tới cho nàng, không nghĩ đến nha đầu này lại can đảm không
nhận tấm chân tình của hắn.
Nghe được thanh âm tràn đầy từ tính của hắn, Mộ Cẩm Cẩm đột nhiên cảm
giác được tim mình giống như nai con đi loạn, hắn tại sao lại đối tốt
với nàng như vậy? Chẳng lẽ tên man tử này lại muốn dùng âm mưu quỷ kế
gì với nàng?
Hoặc là… Hắn đã biết được nàng len lén ăn hết đồ ăn sau lưng hắn, cho
nên cố ý ép nàng lại tiếp tục ăn, tốt nhất là khiến nàng ăn đến chống đỡ không được mà chết vì bội thực! Xem đi! Nam nhân này quả nhiên đủ ác
liệt, ngay cả loại chiêu tổn hại như thế này mà cũng nghĩ ra.
“Ta thật ăn không vô, đói bụng suốt một ngày, đến bây giờ trong dạ dày
giống như có hỏa thiêu, lửa đốt dường như rất khó chịu, ôi dạ dày của ta a…” Mày liễu khẽ nhăn lại, Cẩm Cẩm giả bộ thống khổ vẻ mặt khó nhịn,
nàng nửa thì lay động thân thể, nửa thí lấy tay ôm ở phần dạ dày,” Xem
ra hoàng thượng đối với ta trừng phạt đúng là đã khiến cho ta bắt đầu
đau đến không muốn sống nữa…”
Hừ! Ngươi muốn chơi với ta, ta liền cùng chơi với ngươi, diễn trò ai mà không thể diễn?
Nhìn bộ dáng của nàng làm cho Tây Môn Liệt Phong không nhịn được mà bắt
đầu lo lắng, hắn bỏ cặp lồng đựng thức ăn trong tay ra, khẩn trương đem
Cẩm Cẩm ôm vào trong ngực của mình,” Cẩm nhi, dạ dày thật rất khó chịu
sao? Mau nói cho trẫm biết đau như thế nào? Có nghiêm trọng không?”