Bất quá, tiểu nữ tử này lá gan thật là càng lúc càng lớn, nàng lại
dám đương trước mặt nhiều đại thần như vậy mà gây khó dễ cho Chu Bách
Xuyên, dù sao đối phương cũng là tể tướng đương triều, hắn làm bộ uy
nghiêm họ nhẹ mấy tiếng:” Cẩm phi, không được vô lễ!”
Mộ Cẩm Cẩm đang đứng ở trước cửa chu cái miệng nhỏ nhắn lên, mặt lộ
vẻ không vui,” Vốn là muốn làm chút đồ ăn ngon mang đến cho ngươi, không nghĩ tới hoàng đế vĩ đại của chúng ta lại vô tình như vậy, nếu đã thế,
ta xem ra nên phải cúp cái đuôi của mình lại cút đi rồi.” Hầm hừ nói
xong, nàng cầm giỏ đựng đồ ăn bên chân lên xoay người muốn rời khỏi điện Dưỡng Tâm.
Thấy thế, Tây Môn Liệt Phong ném lại cái lườm cho mấy vị triều thần,
vội vàng đứng dậy đuổi theo ra ngoài cửa, bàn tay to nắm chặt bàn tay
mảnh khảnh mềm mại như cây cỏ của nàng, Cẩm Cẩm lảo đảo một cái, nhẹ
nhàng ngã vào lồng ngực của hắn.
“Tức giận?” Hắn buồn cười nhìn bộ dáng tức giận mà hai má hồng đỏ mị người của nàng.
“Ngài là hoàng đế cao cao tại thượng, ta chỉ là một tiểu Tần phi bé
nhỏ không đáng kể, loại người nhỏ nhoi như ta sao dám cả gan tức giận
với hoàng thượng.” Không biết tại sao, mới vừa nghe được thanh âm của
nam nhân này, Cẩm Cẩm phát hiện lồng ngực của mình như bị kim châm khó
chịu, nhất là khi những lão gia hỏa kia còn liều mạng hết lòng tác hợp
hắn cùng Nguyệt quý phi, nàng lại càng cảm thấy tức giận.
“Ở trước mặt trẫm, nàng khi nào trở nên khiêm nhường như thế, Dạ Sát
hoàng triều từ trên xuống dưới, nàng thích nói gì thì nói, nàng có bao
giờ đem quyền uy của trẫm để vào mắt, ngay cả lễ nghi quỳ lạy tối thiểu
nhất nàng cũng chưa một lần tuân thủ qua.” Vừa nói, hắn vừa cưng chìu
vươn tay điểm một cái lên trán của nàng,” Bây giờ lại chạy tới nói không dám đối khẩu với trẫm, nàng coi trẫm là đứa ngốc sao.”
Giơ khuôn mặt nhỏ nhắn lên, Cẩm Cẩm bốc đồng nhăn mặt nhăn mũi,” Ai
bảo ngươi mới vừa rồi ở trước mặt những lão gia hỏa kia mắng ta?”
“Trẫm khi nào thì mắng nàng?” Nữ nhân này thật đúng là giấu đầu hở đuôi a.
“Còn nói không có, ngươi trước mặt Chu lão đầu làm trò kia ra lệnh
cho ta không được vô lễ.” Nàng hầm hừ vung quả đấm lên đập một quyền vào bộ ngực của hắn,” Người ta biết bởi vì hôm qua ngươi không vì sự kiện
ta một mình lén xuất cung mà trách phạt ta, cho nên đột nhiên cảm thấy
vị hoàng đế này thật ra thì cũng rất tốt, ít nhất cũng không giống với
người ghê tởm ta tưởng tượng trước kia, cho nên mới làm mấy món ăn sở
trường đem đến điện Dưỡng Tâm muốn báo đáp ngươi một phen, không nghĩ
tới…”
Cái miệng nhỏ nhắn chu lên, bên trong con mắt to còn cố gắng nặn ra
vài giọt nước nước mắt,” Ngươi không cảm kích ta thì thôi, lại còn…”
Tây Môn Liệt Phong trong lòng mặc dù biết rất rõ ràng nữ nhân này là
đang giả vờ ủy khuất, nhưng không đành lòng lật tẩy nàng, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về mái tóc mềm mại của nàng, hắn hướng nàng một cái mỉm cười
sủng nịnh.