Lão Bà Fan Hiểu Biết Một Chút

Chương 151: Chương 151




Bắc Kinh rất lạnh, nhưng nhiệt độ ở Hạ Môn chỉ quanh quẩn ở khoảng 20 độ.

Xuống phi cơ, ánh mặt trời rực rỡ. Thịnh Kiều ngủ nguyên một đường nên đầu óc có chút mơ mơ màng màng. Hoắc Hi vừa đi vừa giúp cô cởi áo khoác. Đinh Giản chạy lên tiếp nhận chiếc áo khoác vừa cởi ra.

Đây là chương trình phát sóng trực tiếp, vì muốn tái hiện tính chân thật của sinh hoạt hằng ngày nên chuyện gì bọn họ cũng phải tự tay làm. Lần này hai người chỉ dẫn theo Đinh Giản và Tiểu Đản.

Tổ tiết mục phái xe tới đón. Vừa lên xe, đạo diễn quay chụp đã lên tiếng chào hỏi.

“Thời gian phát sóng trực tiếp bắt đầu lúc10g. Chúng ta hiện tại lái thẳng tới hiện trường, xuống xe liền bắt đầu thu hình.”

Thịnh Kiều rốt cuộc tỉnh táo lại. Lần đầu tiên ở trước mặt công chúng khoe ân ái, ít nhiều có chút khẩn trương áp lực, cô chần chờ hỏi.

“Có yêu cầu gì không ạ? Có phải theo kịch bản không?”

Đọc truyện tại đây.

Đạo diễn cười cười trả lời.

“Không có. Hai người hằng ngày thế nào thì chính là thế nấy. Cứ coi như cùng bạn trai ra ngoài du lịch thôi, thoải mái một chút.”

Thịnh Kiều gật đầu, nghiêng mắt nhìn qua bạn trai đang rất bình tĩnh thong dong ở bên cạnh, trong lòng buông tiếng thở dài buồn bã.

Từ sau khi công khai chuyện tình cho đến lúc nhận lời tham gia tiết mục này, khoảng thời gian qua, tâm tình của cô giống như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy. Bối Minh Phàm không cho cô lên mạng, nói gần đây hướng gió không tốt, cô không cần nhìn chi cho thêm phiền não. Cô rất nghe lời, không lên nhìn xem.

Chỉ là mỗi ngày cô vẫn dùng tài khoản Phúc Sở Ý lên điểm danh siêu thoại, theo bản năng lướt siêu thoại một chút. Ngoài dự đoán của cô, không khí hài hòa rất nhiều. Lương Tiểu Đường mỗi ngày sẽ chụp màn hình phần bình luận của Thắng Lợi Đảng gửi qua để xoa dịu tâm tình cho cô.

Cô gần như lặn khỏi nhóm chat tổ tiếp ứng, lại phát hiện mọi người cơ bản không bàn luận gì về vấn đề yêu đương của Hoắc Hi. Giống như mọi người ăn ý tự hiểu với nhau không đề cập tới, cần làm cái gì thì làm cái đó.

Có điều, Thư Tình từng lén gửi tin nhắn cho cô.

TT >> A Phúc, cô có khó chịu không?

PSY >> Còn cô?

TT >> Một chút… nhưng ngẫm thông suốt rồi thì bình thường.

PSY >> /ôm một cái/

TT >> Cô sẽ không thoát fan chứ?

PSY >> Sẽ không. Tui sẽ yêu anh ấy cả đời.

TT >> Tui cũng vậy. Ai da… thôi không nghĩ nữa. Chỉ cần anh ấy hạnh phúc, mấy cái khác đều không quan trọng.

Nguyện vọng của fan từ trước tới nay đều nhỏ bé như vậy.

Ban đầu, khi nhận thiệp mời của chương trình tống nghệ, Thịnh Kiều không thực sự muốn tham gia, cảm thấy hiềm nghi họ muốn hai người cố ý khoe ân ái. Bối Minh Phàm và Hoắc Hi khuyên nhủ vài lần, cuối cùng cô đành đáp ứng. Nhưng trong lòng cô vẫn lo lắng bất an, dù sao đây là phát sóng trực tiếp, mỗi lời nói mỗi cử động đều không thể che dấu. Huống hồ, trước đây hai người là yêu đương lén lút, đột nhiên bắt trồi ra ánh sáng, cô có điểm không quen.

Hoắc Hi ngồi bên cạnh, thấy cô một chốc thì thở dài, một chốc thì che đầu, nhịn cười duỗi tay đem cô ôm vào lòng, nhẹ giọng nói.

“Đừng để ý tới máy quay, em cứ tùy ý thoải mái như ngày thường là được rồi, nhé.”

Ngồi ghế trước là nhân viên của tổ tiết mục, Thịnh Kiều ngượng ngùng muốn đẩy anh ra, lại bị anh đè vào lòng, ôm chặt hơn.

“Tập thích ứng một chút nào.”

Nhân viên che miệng cười. Thịnh Kiều đỏ mặt, xoay mặt lủi vào lòng anh trốn đi.

10g sáng, chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu.

Mở màn là hình ảnh xanh mướt đẹp đẽ của thôn xóm, máy quay dùng chế độ 360 không góc chết, triển lãm cho khán giả nhìn thấy toàn bộ hoàn cảnh xung quanh, xa xa ở đường chân trời còn có thể nhìn thấy mặt biển xanh thẳm.

Trên con đường đá sỏi, một chiếc xe dán nhãn tài trợ của chương trình từ từ lăn bánh đi tới. Khán giả xem trực tiếp nháy mắt kích động, sôi nổi bàn luận xem đây là xe của cặp đôi nào.

Cửa xe mở, chủ nghĩa không hôn nhân, đôi tình nhân Nghiêm Hiên và Nguyễn Phong Địch bước xuống.

Hai người đã hơn 40 tuổi nhưng khí chất vẫn rất xuất chúng. Nguyễn Phong Địch mặc một thân trang phục thể thao màu trắng, dáng người đẹp đến mức có thể khiến cho đám trẻ tuổi ganh tị. Nghiêm Hiên hiên ngang khí vũ, không giận tự uy, đại khái khí tràng này là được tôi luyện bằng kinh nghiệm làm đạo diễn nhiều năm.

Hai người xoay đầu nhìn nhìn. Nghiêm Hiên sẽ không mở miệng. Nguyễn Phong Địch thì y như đang dạo phố, mở miệng cười chào hỏi với khán giả, sau đó kêu lên.

“Lão Nghiêm, tới, chào hỏi.”

Nghiêm Hiên chắp tay sau lưng đi một vòng quan sát rồi mới tới đứng bên cạnh Nguyễn Phong Địch, nhìn vào màn ảnh nói.

“Chào mọi người, tôi là Nghiêm Hiên, nghề nghiệp đạo diễn, năm nay 47 tuổi.”

Bình luận.

—— haha Nghiêm đạo hình như tới tham gia tiết mục xem mắt…

—— Nghiêm đạo nhìn thiệt là hung dữ, không biết có thể chung sống hòa bình với 3 cặp đôi còn lại không.

—— không không, Nghiêm đạo nhìn hơi hung nhưng thật ra tốt tính lắm đó.

Mọi người đang trò chuyện, một chiếc xe khác lại trờ tới. Xuống xe chính là cặp đôi “kim đồng ngọc nữ” Trâu Lập Dương và Giản Hề. Hai người tay trong tay. Giản Hề rúc vào ngực Trâu Lập Dương, dáng vẻ chim nhỏ nép vào người, chỉ đứng tới vai anh ta. Hai người vừa xuất hiện, toàn bộ màn hình khu bình luận liền xuất hiện tim hồng bay bay, không hổ là cặp đôi ngọt ngào.

Hai cặp tình nhân chào hỏi lẫn nhau. Nguyễn Phong Địch lui ẩn nhiều năm, lại là nghệ sĩ của Hongkong, lần đầu tiên nghe nói về Trâu Lập Dương và Giản Hề nên có chút tò mò hỏi.

“Tên của em là hai chữ trong câu thơ Kinh Thi – Giản Hề Giản Hề mới vừa vạn vũ à?”

Giản Hề cười ngại ngùng.

“Đúng ạ. Nguyễn lão sư thật lợi hại.”

Nghiêm Hiên ở bên cạnh đột nhiên xen vào hỏi.

“Mẹ của em là Tô Hồng?”

Giản Hề gật đầu.

“Nghiêm lão sư có biết gia mẫu?”

“Từng hợp tác. Em lớn lên rất giống mẹ, có điều hơi lùn.”

“…”

Bình luận.

—— hahahahaha Nghiêm đạo là trực nam… hahaha

—— các vị nam nhân hãy nhớ kỹ bài học trước mắt. Đây là văn mẫu, ngàn vạn lần đừng có bắt chước.

—— nội tâm của Giản Hề chắc là quắn quéo lắm.

—— bảo bảo, em không lùn, em chính là nhỏ nhắn đáng yêu!

Nghiêm thẳng nam dùng hai ba câu nói liền đem không khí trò chuyện rơi vào tình trạng xấu hổ. May mà lúc này chiếc xe thứ ba xuất hiện.

Bước xuống xe là MC người Đài Loan Hoàng Tâm Nghiên và ông chồng người Ý của cô. Không hổ là MC chuyên nghiệp, chỉ dùng hai ba câu nói nhẹ nhàng liền có thể kéo không khí trò chuyện trở nên sinh động vui vẻ, năng lực khống chế cục diện cực kỳ tốt.

Với loại tống nghệ phát sóng trực tuyến như này, có một MC chuyên nghiệp trong danh sách khách mời thì lỡ đột ngột phát sinh sự cố cũng có thể kịp thời cứu tràng. Trước khi tới đây, Hoàng Tâm Nghiêm đã thu được nhiệm vụ khống tràng của tổ tiết mục.

Ông chồng người Ý của Hoàng Tâm Nghiêm tên là Arthur. Anh ta không nói lưu loát tiếng Trung cho lắm, thường xuyên khoa tay múa chân.

“Chính là cây kiếm trong Vương Giả Vinh Quang ấy, Arthur.”

Rất nhanh, chiếc xe thứ tư cũng tới rồi.

Khung bình luận nháy mắt lại kích động lên, trong khoảng thời gian ngắn, chữ viết chạy ngang che khắp màn hình luôn.

Hoắc Hi bước xuống xe, vòng ra sau cốp lấy hành lý. Thịnh Kiều từ trên xe nhảy ra ngay sau đó. Cô mặc áo thun màu đen, quần jean trắng, đội mũ kết, mang giày thể thao. Đơn giản mà hào phóng, lại tràn ngập hơi thở tuổi trẻ tươi mát.

Hoắc Hi lấy xong hành lý, rất tự nhiên mà vươn tay ra sau, Thịnh Kiều tự nhiên nắm lấy, bị anh nắm tay dắt đi.

Trên khung bình luận toàn bộ đều là tiếng hú hét của Thắng Lợi Đảng.

Bốn đôi khách quý đã đến đông đủ, chào hỏi nhận mặt nhau xong, đạo diễn mới nói.

“Mời các vị nam sĩ bước lên phía trước.”

Mọi người không rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng đều ngoan ngoãn bước tới. Nhân viên công tác phân biệt đưa ra 4 tấm ảnh chụp. Đạo diễn nói tiếp.

“Đây là nhiệm vụ đầu tiên của hôm nay, chọn nhà ở. Trước khi thu hình, nhà gái đã chọn rồi. Hiện tại, nhà trai cũng phải chọn được cái mà nhà gái đã chọn. Nếu chọn đúng, lập tức có thể vào ở. Nếu chọn sai, sẽ bị trừng phạt.”

Bốn căn hộ có nét đặc sắc riêng. Một gian nhà lầu có tầm nhìn trống trải, trông ra biển. Một gian tiểu viện nằm giữa vườn hoa của nông thôn. Một gian nhà sàn cổ kính lịch sử có hai sân phơi. Một gian nhà bình thường ở sâu bên trong rừng cây, vị trí ẩn nấp.

Mấy căn nhà này thoạt nhìn đều không tệ. Nhưng nhà gái sẽ lựa chọn thế nào?

Giản Hề và Hoàng Tâm Nghiêm ở phía sau muốn giở trò. Đạo diễn lập tức ngăn cản.

“Nhà gái không được phép nhắc nhở.”

Bình luận.

—— đây là khảo nghiệm hiểu biết giữa hai người yêu nhau, yêu càng lâu càng hiểu biết sâu. Phỏng chừng Hoắc Hi sẽ chọn sai.

Kết quả, 3 cặp đôi kia còn đang nghiền ngẫm, Hoắc Hi đã đi lên cầm một tấm ảnh, nói.

“Tôi chọn xong rồi.”

Đạo diễn nói.

“Nhanh như vậy? Nếu sai sẽ bị trừng phạt nha.”

Hoắc Hi cười lên.

“Ừm.”

Màn ảnh quay cận cảnh, Hoắc Hi chọn chính là ngôi nhà bình thường nằm sâu trong rừng.

Đạo diễn lại hỏi.

“Vì sao lại chọn cái này?”

Hoắc Hi rũ mắt cười.

“Cô ấy sẽ chọn cái tôi thích.”

Nhân viên công tác đem hình ảnh mà Thịnh Kiều đã chọn trước khi tới đây. Quả nhiên, cô đã chọn ngôi nhà này.

Bình luận.

—— cô ấy sẽ chọn cái tôi thích. Trời ơi, đây là tình yêu thần tiên gì vậy.

—— huhu… Kiều Kiều của tui sao có thể tốt như vậy aaaaaa~

—— cô ấy thực sự hiểu rõ ca ca. Anh ấy đúng là thích ở những nơi kín đáo như vậy.

—— lúc phỏng vấn, Hoắc Hi không phải nói Thịnh Kiều thích những nơi náo nhiệt sao? Hai người vừa vặn bổ sung cho nhau nha.

—— cảm giác trong mối tình này, Thịnh Kiều trả giá lớn hơn.

—— đều là trăm phương nghìn kế muốn lấy lòng nhà trai a~

—— lầu trên là chó ở đâu chạy ra sủa bậy đấy.

Lựa chọn kết thúc, Arthur và Trâu Lập Dương chọn sai. Arthur cho rằng Hoàng Tâm Nghiên sẽ chọn nhà ngoài biển, còn Trâu Lập Dương thì cho rằng tiểu công chúa sẽ thích căn nhà ngoài vườn hoa. Kết quả, hai người kia chọn cái đối lập. Hoàng Tâm Nghiên chọn vườn hoa còn Giản Hề chọn nhà ngoài biển. Nguyễn Phong Địch thì chọn nhà sàn lịch sử.

Bốn người chọn nhà ở xong, hình thức trừng phạt là nhà trai phải cõng nhà gái trên đường về nhà. Các ngôi nhà này nằm ở đâu, không ai biết. Cho nên đoạn đường này dài hay ngắn, không ai biết. Có điều, hai người bị phạt đều vui vẻ tiếp nhận sự trừng phạt.

Thịnh Kiều nhảy nhót trong lòng, nếu bắt Hoắc Hi cõng cô đi xa như vậy, cô sẽ đau lòng chết mất. Bốn đôi tình nhân tự mang theo hành lý, xuất phát đi tìm nhà ở của mình.

Màn hình chính tự động chia thành 4 khung. Màn hình đơn cũng tự động cắt thành 4 phòng phát sóng riêng biệt. Khán giả căn cứ vào sự yêu thích của bản thân mà lựa chọn muốn xem phòng nào. Phòng của Hoắc Hi và Thịnh Kiều đương nhiên có nhiệt độ cao nhất.

Khác với hai cặp đôi trẻ trung lúc nào cũng ôm ôm ấp ấp kia, hành vi thân mật nhất của Hoắc Hi và Thịnh Kiều cho tới bây giờ là nắm tay nhau. Hoắc Hi một tay kéo hành lý, một tay dắt Thịnh Kiều. Cô thì quay đầu ngó trái ngó phải, chợt thấy bên đường có cửa hàng bán đồ ăn vặt liền sáng mắt lên.

“Em muốn ăn kem.”

Cô nhìn thấy mặt trời chói chang liền nghĩ muốn ăn kem. Hơn nữa, bây giờ đã gần chính ngọ, nhiệt độ lên rất cao, trang phục cô mặc có điểm dày, mới đi một đoạn đường dốc thôi đã đổ mồ hôi đầy người.

Ai ngờ Hoắc Hi nói.

“Không được.”

Thịnh Kiều liền dừng chân không chịu đi nữa.

“Ăn một cây thôi~”

Hoắc Hi nhìn cô.

“Lần trước vì sao bị đau bụng em còn nhớ không?”

Thịnh Kiều chu môi hừ một tiếng.

Có lẽ còn khoảng 1 tuần nữa là tới ngày bà dì đến thăm. Anh nhớ rõ kỳ kinh nguyệt còn hơn cả cô. Thấy vẻ mặt không vui của cô, Hoắc Hi vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, không đành lòng mà phải thỏa hiệp.

“Chỉ ăn một cây thôi đấy.”

Cô lập tức cười lên.

“Dạ.”

Hoắc Hi đặt vali đứng vững.

“Anh đi mua. Em kiếm tàn cây đứng che nắng đợi anh.”

Thịnh Kiều ngoan ngoãn đi vào tàng cây đứng đợi. Hoắc Hi chạy tới quầy hàng, mua một cây kem ốc quế vị sô cô la. Cô nhìn cây kem, hai mắt cười cong cả lên.

Hoắc Hi lại kéo hành lý, nắm tay cô, tiếp tục lên đường. Thịnh Kiều vừa ăn kem vừa nhịp bước, tóc đuôi ngựa tung tăng nhảy nhót.

Một màn này giữa hai người không hề có hành vi thân mật, không có âu yếm gọi nhau, không có làm nũng, không có ôm hôn, so với 3 cặp tình nhân vẫn luôn dùng lời ngon tiếng ngọt mà gọi nhau thì đối thoại của họ cực kỳ bình thường không thú vị.

Nhưng khán giả đang xem phát sóng trực tiếp đều có cảm giác vị ngọt tan trong miệng, rơi xuống yết hầu, chảy vào dạ dày, ngọt đến hít thở không thông.

Vì sao…

… có thể ngọt đến như vậy?!?

Tuổi còn trẻ, bởi vì xem một màn này, liền có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.