Ông xã, anh họp xong rồi hả, có mệt lắm không?
Hàn Dương lắc đầu, chỉ chưa tới nửa ngày giả vờ giận cô thôi là anh đã không chịu nổi nữa, thôi kệ, một tí nữa cũng không sao đâu.
- Em có làm đồ ăn cho anh, qua đây ăn đi _ Cô dắt tay Hàn Dương lại ghế sofa ngồi xuống rồi mở hộp đồ ăn ra, nó được trang trí đẹp, mùi đồ ăn lan tỏa lên làm anh chỉ muốn ăn liền thôi.
- Nhưng tại sao lại tự làm bản thân bị thương? _ Hàn Dương liếc thấy tay của cô bị thương nên có phần hơi cáu, anh không muốn cô nhận một tổn thương nào dù là 1%.
- Tại vì.. em làm đồ ăn cho anh. Xin lỗi anh vì tối hôm qua, em thật sự biết lỗi rồi, ông xã, anh tha cho em đi.
Mạnh Ái mắt đã ngấn nước, tay đan chặt lại với nhau, cô rất sợ anh nổi cáu. Hàn Dương thấy vậy thì vội ôm cô vào lòng vỗ về: “ Được được anh không giận nữa, bà xã đừng khóc, anh chỉ là không muốn em bị thương “
Nghe anh nói vậy, cô như con mèo nhỏ dụi đầu vào *** ngực săn chắc của anh rồi khóc. Mãi một lúc sau mới chịu nín.
- Đã nín? _ Mạnh Ái gật đầu
- Có đói không, ăn cùng anh.
Hàn Dương dịu dàng đặt cô lên chân mình rồi cả hai cùng nhau ăn. Anh luôn liên tục đút cho cô ăn cho dù phần đồ ăn này là cô làm cho anh.
Có lẽ khi khóc cô đã thấm mệt, sau lại ăn được một tí, vì no bụng nên cô đã nằm ngủ ngay trên sofa. Hàn Dương thấy vậy cũng vui, cứ tiếp tục như vậy cô sẽ tăng cân thêm một tí, không được ốm quá. Anh đắp cho cô một cái chăn mỏng rồi quay lại bàn làm việc dở dang. Dù làm việc nhưng cứ 5 phút là anh lại hướng mắt lên nhìn con mèo nhỏ ngủ ở bên kia.
Hàn Dương anh sẽ cố gắng làm xong công việc của tuần này, việc ở bang thì giao cho Tử Hy và Kha Đức giải quyết, còn anh chắc chắn sẽ dẫn cô đi chơi. Từ sau lần đi Bora Bora tới nay cũng đã lâu rồi anh chưa dẫn cô đi đâu chơi nữa.
------------
Suốt một tuần nay, Hàn Dương đi làm thì sớm về thì trễ nên là thời gian cả hai gặp nhau và nói chuyện rất ít.
Mạnh Ái ở nhà rất chán nhưng không dám đi chơi như hôm bữa, vì sợ Hàn Dương giận.
Hôm nay là cuối tuần, anh không phải đi làm nên cả hai cứ nằm ôm nhau ngủ say sưa. Đến mãi hơn 10 giờ sáng anh mới lay người cô dậy: “ Bà xã dậy đi. Anh đưa em đi chơi “
Mạnh Ái dù đang mơ mơ màng như vậy nhưng khi nghe anh nói tới “ đi chơi “ thì liền bật dậy nhanh chóng.
- Đi chơi thật á? _ Hàn Dương gật đầu xác nhận, sau đó thấy cô vợ nhỏ của mình chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa. Sau đó lại chạy ra để quần áo vào vali.
- Không cần, qua đó sẽ mua đồ mới cho em.
- Em không thích tốn tiền. _ Mạnh Ái lắc đầu không chịu.
- Nhưng anh vẫn mua.
Anh ngang nhiên ôm eo cô đi xuống sân sau nơi để máy bay tư nhân rồi đi.
- Nhưng mà anh chưa nói em nghe mình sẽ đi đâu mà.
Mạnh Ái cúi mặt phụng phịu nói, cô vợ nhỏ này dễ thương thật sự nha.
- Milan, Italia, chịu chưa bà xã?
- Oa, thật á, cảm ơn ông xã. _ Mạnh Ái mắt sáng lên khi nghe được đi Ý, quả thật cô rất thích à nha nha nha.
Trong suốt quá trình đi qua Italia trên máy bay, Mạnh Ái rất vui nên 1-2 tiếng đầu cứ kích động không thôi, chỉ khi thấm mệt mới bắt đầu chịu đi ngủ.
Cô nằm gọn trong lòng anh ngủ ngon lành ( À, máy bay tư nhân có giường ngủ, ok mình hơi lố:v). Hàn Dương thấy vậy thì tâm tình vui vẻ, anh chỉ cần duy nhất Mạnh Ái thôi.
Không phải là mê tín dị đoan hay là gì, nhưng anh vẫn thấy có một chuyện gì đó sắp xảy ra với cuộc sống của mình.