Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Chương 368: Chương 368:




Nika nói rất hay, phủi trách nhiệm một cách sạch sẽ: “Sáng hôm nay tôi biết được chuyện này cũng vô cùng tức giận. Vì vậy trời vừa sáng liền lập tức đến thăm hỏi anh Vạn, mọi chi phí tổn hại và phỉ bệnh viện của anh Vạn, Nika tôi bằng lòng bồi thường. Chỉ hy vọng chuyện này đừng ảnh hưởng đến quan hệ và giữa tôi và anh, và cả sự hợp tác của hai nhà”

Thần sắc Lục Đồng Quân rất lạnh, trong lòng tức giận nhưng bên ngoài vẫn lãnh đạm nói: “Ông Nika cảm thấy Bóng Đêm tôi nghèo đến mức đến cả viện phí cũng không trả được, cần ông Nika trả hộ sao?”

“Anh bạn, không không không tôi tuyệt đối không có ý này”. Ly trà trong tay bị Lục Đồng Quân đặt mạnh xuống bàn, thanh âm lạnh lẽo khẽ

nói: “Người phụ nữ mà ông Nika nhắc đến chính là em dâu của tôi.”

Nika: “…”

Làm sao ông ta biết được. Trước khi đến nhà xin lỗi ông ta cũng chưa từng điều tra qua mối quan hệ này.

Rõ ràng ngữ điệu của Lục Đồng Quân vô cùng nhẹ nhàng nhưng trong vô hình khiến người khác cảm thấy bị bức bách, cái kiểu bức bách khiến người ta không thể nào thở được.

Đây chỉ là bầu không khí đầy áp lực. Một hành động một ánh mắt có thể áp trụ được đối phương.

Trong mắt Lục Đồng Quân lúc này, Nika chính là tội phạm đang được thẩm vấn.

Tội thứ nhất, dung túng Lưu Quân Đạt ra tay với Lâu Yến Vy và Vạn Hoài Bắc. Tội thứ hai là nảy sinh ý nghĩ không chính đáng với Tô Lan Huyên. Động vào anh em của anh còn thèm muốn vợ của anh, anh nào có thể bỏ qua?

Tay của Nika có hơi run, dưới bầu không khí bị Lục Đồng Quân chèn ép, ông ta cảm thấy mỗi phút mỗi giây như đang bị lăng trì.

Con trai thứ ba của Nika cuối cùng cũng không kiềm chế được, chỉ tay về phía Lục Đồng Quân, chất vấn nói: “Lục lão đại, Lưu Quân Đạt động vào anh Vạn và em dâu của anh đó là trong tình huống không ai biết rõ, nhưng anh ra tay với anh cả của tôi khiến anh ấy bị phế, món nợ này làm sao tính đây? Gia tộc Nika nhà chúng tôi ở trận này cũng có danh tiếng, giữa hai đạo ai không dám nể mặt?

Nika bị lời này dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng ngăn cản con trai thứ ba: “Relo..”

Dứt lời, sắc mặt Lục Đồng Quân trầm xuống, mọi người đều chưa nhìn thấy Lục Đồng Quân ra tay như thế nào, chỉ thấy Lục Đồng Quân siết chặt tay Relo, chỉ nghe một tiếng rắc, anh đã thêm một phát khiến anh ta bay ra mấy mét, phun ra một ngụm máu tươi.

Động tác thuần thục, nhanh chóng, ác độc, chuẩn xác.

Nika cùng với con trai thứ hai nghệch mặt, Tô Lan Huyên đang nhìn trộm cũng ngẩn người.

Cô rất ít khi nhìn thấy Lục Đồng Quân đích thân ra tay, lần trước nổi giận chính là lần Hạ Bảo Hạ Lăng bị bắt cóc.

Lúc này chỉ trong chớp mắt Relo đã không đứng dậy nổi, tốc độ còn nhanh hơn cả Lâu Yến Vy, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

Đứng trước mặt Nika đánh con trai thứ ba của Nika, đó chỉ có thể dùng hai từ kiêu ngạo để hình dung.

Lục Đồng Quân tạo nhã, thong thả lấy khăn tay ra lau lau tay, ánh mắt nhìn về Relo không biết sống chết đang nằm trên đất, lạnh lùng nhếch môi: “Lục Đồng Quân tôi làm việc gì chỉ cần dựa vào tâm trạng, trước giờ chưa từng nể mặt mũi ai.

Bắt đầu từ ngày hôm nay Bóng Đêm sẽ dừng tất cả hợp tác với gia tộc Nika, trong vòng mười ngày tôi sẽ khiến gia tộc Nika biến mất vĩnh viễn ở trấn này”

Sắc mặt Nika thay đổi: “Anh bạn, đừng vì một Lưu Quân Đạt mà tổn thương hòa khí của hai chúng ta, nó không xứng đáng đâu.”

Lục Đồng Quân hét về phía bên ngoài: “Hạ Đình Hạ Vân tiễn khách!” Hạ Đình Hạ Vân đi từ bên ngoài vào: “Ông Nika, mời” Nika nhìn Lục Đồng Quân rồi nhìn lại con trai thứ ba của mình bị phế cánh tay.

Con trai thứ ba bất kính đối với Lục Đồng Quân nên bị phế đi cánh tay, con trai lớn đi bắt Tô Lan Huyên nên bị đoạn tử tuyệt tôn.

Mấy chữ cuối cùng vô cùng kiên quyết và độc đoán khiến người khác khiếp hãi.

Bây giờ Lục Đồng Quân đã thể hiện rõ thái độ, Nika cho dù biết thực lực của mình không bằng Lục Đồng Quân, lúc này cũng chỉ có thể cứng miệng nói: “Anh bạn, tôi thành tâm thành ý đến xin lỗi, anh không chấp nhận thì thôi còn đánh bị thương con trai của tôi. Lẽ nào anh cho rằng Nika chúng tôi sợ Bóng Đêm các người sao, gia tộc Nika chúng tôi có lịch sử một trăm năm, còn Bóng Đêm các người mới thành lập được bao lâu, đúng là không biết tự lượng sức mình. Chuyện ngày hôm nay nếu như cho qua, vậy thì tất cả hợp đồng hợp tác với Bóng Đêm của gia tộc Nika tôi bằng lòng nhường ba điều”.

Bằng lòng nhượng ba điều chính là lợi nhuận mấy trăm tỷ một năm. Cái này đúng là ngữ khí cứng cỏi nói ra lời nói sợ sệt mà.

Lục Đồng Quân cười chế nhạo: “Lục Đồng Quân tôi không thiếu tiền, tôi muốn xem xem nếu như tôi ra tay với gia tộc Nika có phải là không biết tự lượng sức mình hay không?”

“Hạ Đình Hạ Vân mau đuổi người ra ngoài” Lục Đồng Quân đã mất đi sự kiên nhẫn rồi.

Ba giây sau. Hạ Đình Hạ Vân đuổi đuổi Nika và con trai thứ hai ra ngoài. Nika đã lớn tuổi rồi nếu như ném ra ngoài e là phải vào bệnh viện. Nika thấy vậy liền nhanh chóng đi nhanh sợ bị ném ra ngoài. Vật phẩm Nika mang tới, toàn bộ cũng bị đem ra ngoài.

Vạn Hoài Bắc đứng ở ngoài cửa phòng, vẫy tay cười với Nika: “Ông Nika, là do ông tự tạo nghiệp thôi.”

Nika đã biết được, một ác niệm của ông ta đã khiến cả gia tộc bị tiêu diệt.

“Các người đừng quá đắc ý, muốn tiêu diệt gia tộc Nika không dễ dàng như vậy đâu.”

Đây là sự kiên quyết cuối cùng của Nika. Mười ngày sau đó ông ta tự vả vô mặt mình. Nhưng mà đây là chuyện của sau này rồi.

Mấy cha con Nika vừa đi ra từ trong khách sạn, sau đó Lục Đồng Quân liền ra lệnh hủy hợp tác với gia tộc Nika. Trong vòng mười ngày phải tiêu diệt được gia tộc Nika, hai đạo biết được tin tức vô cùng kinh ngạc.

Một bên là gia tộc trăm năm, một bên là Bóng Đêm chỉ ngắn ngủi mấy năm mà có thể mạnh mẽ phát triển, hai bên đều không thể đắc tội nha người thông minh đều chỉ chọn đứng ở vị trí trung lập.

– Buổi chiều ngày hôm đó, Lãnh Phú Cường quả thật đến đưa Lệ Quốc Phong đi, Lâu Yến Vy cũng đi theo.

Tô Lan Huyên cũng đến trấn nhỏ được hai ngày có rất nhớ con trai muốn sớm ngày quay về.

Vào lúc Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân chuẩn bị quay về, Lục Đồng Quân nhận được một cuộc điện thoại chính là của Trần Hương Thủy.

Trần Hương Thủy khóc trong điện thoại: “Con trai à, Tứ Bảo không thấy đâu rồi, Tứ Bảo không thấy đâu rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.