Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Chương 396: Chương 396




Nếu ngay cả sự tin tưởng giữa vợ chồng cũng không có, vậy hai vợ chồng đã kết thúc lâu rồi.

Hơn nữa, Lục Đồng Quân tiện thể ra xét lịch sử cuộc gọi của Trần Hương Thủy cũng phát hiện vài manh mối.

Trước khi chết Trân Hương Thủy nhận được hai cuộc gọi từ dấy số lạ.

Lâu Yến Vy cũng nói Tô Lan Huyên nhận được tin của tên bắt bóc rồi mới đi, anh cũng nhận được tin mới đến núi Thanh Đài, vậy thì nhất định Trần Hương Thủy xuất hiện trên cầu Nhị Tiên cũng là do nhận được tin tức.

Mấy việc này được sắp đặt rất vụng về, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.

Bây giờ Tô Lan Huyên mất tích, Lục Đồng Quân lo lắng chính là Tô Lan Huyên sẽ bị giết hại. . Truyện Dị Năng

Mánh khóe của Tân Kiều Lam không cao siêu nhưng thủ đoạn rất tàn nhẫn.

Lục Đồng Quân bỏ máy tính ra, nhổ kim tiêm trên tay nói: “Đi chuẩn bị xe”

“Lão đại, anh bị thương thành thế này rồi, vẫn nên nghỉ ngơi nhỉ “Dù chỉ còn một hơi thở thì ông đây cũng không nằm ở đây được”

Tô Lan Huyên thành tội phạm bị truy nã, việc này đã lên †op tìm kiếm trong nửa tiếng ngắn ngủi.

Tô Lan Huyên giết mẹ chồng của mình, trên mạng toàn lời mắng chửi, đều nói Tô Lan Huyên không biết tốt xấu, lòng dạ ác độc.

Lâu Yến Vy nhìn mà giận, muốn mắng lại lắm nhưng trên mạng có hàng nghìn hàng vạn người cư dân mạng, cô ta có mắng cũng không lại. Bây giờ việc cô ta phải làm là tìm Tô Lan Huyên về.

Vợ chồng Lý Kính Hòa biết Trân Hương Thủy chết, Tô Lan Huyên mất tích đều hết sức kinh hãi.

Nhà họ Lục tan cửa nát nhà chỉ vỏn vẹn trong một đêm.

Ông cụ Lục cũng đổ bệnh, Xa Thành Luân luống cuống tay chân.

Hạ Lăng, Hạ Bảo chờ ở nhà, Lục Đồng Quân ra lệnh cả hai đứa không ai được đi phải ở nhà đợi tất.

Tô Khánh Thành biết tin xảy ra chuyện thì đến nhà họ Lục thăm ông cụ Lục trước rồi mới đi tìm Lục Đồng Quân, chỉ là ông ta tóm trượt, không thấy Lục Đồng Quân đâu cả.

Tân Chấn Đông canh giữ vườn mộ nhìn thấy tin tức ngồi thụp xuống trước mộ Lệ Thu Uyển ôm đầu đau xót: “Hai chị em này nhất định phải đấu đến ngươi chết ta sống”

Trong lòng Tân Chấn Đông sáng tựa như gương, đứa con bị bắt đến Trần Hương Thủy gặp chuyện không may, Tô Lan Huyên bị dán các mác tình nghỉ lên người. Ông ta biết mình không thể để Tân Kiều Lam tiếp tục buông thả nữa.

Tân Chấn Đông thở dài một hơi, đây là do ông ta tạo nghiệt.

Tân Chấn Đông vuốt ve bia mộ: “Thu Uyển, con gái chúng †a gặp chuyện. Tôi không thể trông coi ở nơi này nữa, tôi rời đi một thời gian, mọi chuyện xong xuôi rồi sẽ về với bà Còn chưa nói xong, đột nhiên phía sau Tân Chấn Đông vang lên giọng nói của một người phụ nữ.

“Khi tôi còn sống ông cũng không nói nhiều với tôi như vậy, bây giờ sao lại nhiều lời với cái bia mộ thế”

Nghe vậy, Tân Chấn Đông chợt xoay người.

Lệ Thu Uyển mặc sườn xám đang đứng cách đó ba mét, gương mặt lạnh lùng nhìn chăm chằm Tân Chấn Đông.

Trước đây Tân Chấn Đông từng nói Lệ Thu Uyển mặc sườn xám đẹp nhất, cực kỳ có vị của phụ nữ.

Lệ Thu Uyển đến thủ đô được vài ngày mới đến gặp Tân Chấn Đông.

Hai người đã không gặp nhau hơn hai mươi năm, khi tâm mắt hai người nhìn vào nhau, đôi mắt của Lệ Thu Uyển đã ướt nhòa.

Tưởng rằng đáy lòng yên ả, nhưng khi người yêu xuất hiện, nội tâm lại như sóng to gió lớn, trái tim cũng nóng lên.

So với hai mươi năm trước, Lệ Thu Uyển không thay đổi quá lớn, được chăm sóc cực kỳ tốt. Chỉ là khí chất trên người lại hơi thay đổi, không lộ ra sắc bén như con nhím mà trở nên dịu dàng hơn nhiều.

Tân Chấn Đông không thể tin nổi, ông ta dụi rồi lại dụi hai mắt.

“Thu Uyển?”

Tân Chấn Đông không dám chớp mắt: “Đây là xác chết vùng dậy hay là tôi xuất hiện ảo giác?”

Đã chết vài chục năm rồi, bia mộ còn đang ở đây, người lại lại đứng sờ sờ trước mắt. Nếu bây giờ là nửa đêm có lẽ đã dọa người ta chết khiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.