Với tư cách là một người cảnh sát, và là người phụ trách vụ án này, đây là trách nhiệm của Lãnh Phú Cường.
“Cảm ơn anh nhiều” Lục Đồng Quân nói lời cảm kích: “Cho dù như thế nào đi chăng nữa, thì Tân Kiều Lam đã phải đền tội cũng khiến cho linh hồn mẹ tôi trên trời cao được an ủi phần nào”
Lục Đồng Quân ở lại hiện trường vụ cháy một lúc, những việc còn lại giao cho Lãnh Phú Cường, rồi anh cũng rời đi.
Sau khi Hạ Đình tiễn Tô Lan Huyên về, anh ta lại quay lại để đón Lục Đồng Quân.
Lục Đồng Quân ngồi vào trong xe rồi nói: “Chuyện tôi bảo anh điều tra như thế nào rồi?”
“Lão đại, tôi đã hỏi rồi. Hôm nay trong số những chiếc xe đi vào khách sạn thì có ba chiếc vẫn chưa được kiểm tra. Một chiếc là xe của cha ruột vợ anh, một chiếc là xe của cha vợ anh, và có một chiếc xe khác là của cha nuôi vợ anh. “
Lục Đồng Quân: “…”
“Nói tiếng con người.”
Hạ Đình nói: “Tân Chấn Đông, Tô Khánh Thành và Lý Kính Hòa, xe của ba người này khi vào khách sạn vẫn chưa bị kiểm tra. Lão đại, đây đều là cha vợ của anh đấy. Làm sao anh em ở Bóng Đêm dám đi kiểm tra cơ chứ, hơn nữa bọn họ cũng không biết rằng hôn lễ này là giả. Nếu muốn kiểm tra, cũng không có lý do gì cả. “
Lục Đồng Quân đột nhiên nhận ra có quá nhiều cha vợ, thì xử lý công việc cũng bị bó buộc khá nhiều.
Sắc mặt của Lục Đồng Quân lạnh lùng nói: “Sau này nếu còn gặp phải tình huống như thế này thì cứ sẽ đối xử như nhau cho tôi”
“Vâng ạ, thưa lão đại.”
Hạ Đình liếc nhìn Lục Đồng Quân đang ngồi ở hàng ghế sau qua gương chiếu hậu, hỏi: “Lão đại, anh nghĩ ai là người có khả năng đưa xăng vào bên trong nhất? Ba người này đều là cha của chị dâu, đám cưới của con gái mình, bọn họ sẽ không gây rắc rối chứ nhỉ.
“Tôi thà giết nhầm còn hơn bỏ sót” Lục Đồng Quân nhíu chặt hàng lông mày lại và nói: “Lan Huyên nói trước đó Lâu Yến Vy đã ngửi thấy mùi xăng. Điều đó có nghĩa là, có thể xăng đã bị tràn ra ngoài. Cậu hãy đích thân đi kiểm tra ba chiếc xe này, nhất định phải thực hiện một cách bí mật, đừng để kinh động đến… mấy người cha đó”
Cho dù là cha ruột, cha mới nhận nuôi hay cha có công nuôi dưỡng bao nhiêu năm thì đều không dễ động chạm.
Giọng điệu khi nói câu cuối cùng kia có chút gì đó bất lực.
Con rể điều tra đồng bọn, đã lần đến chỗ của mấy người cha rồi, nếu chuyện này để truyền ra ngoài, e rằng trong lòng của ba người này sẽ có khúc mắc.
Trên mặt của Hạ Đình thấp thoáng ý cười: “Vâng, thưa lão đại”
Lục Đồng Quân lạnh lùng nhìn Hạ Đình một cái, anh ta cũng không dám cười nữa.
Xe chạy về hướng nhà cũ của nhà họ Lục.
Vốn dĩ ông cụ Lục cũng rất hoảng sợ khi nghe tin về đám cháy này, sau khi trở về nhà cũ, Tô Lan Huyên đã bảo người đưa ông ta trở về phòng, kêu Hạ Lăng và Hạ Bảo tới chơi cùng.
Sắc mặt của Tân Chấn Đông không được tốt cho lắm, ông †a ở lại nhà cũ của nhà họ Lục một lúc rồi theo Thượng Quan Âu và Lệ Thu Uyển trở về khách sạn, ba người bọn họ không ở lại nhà họ Lục.
Tô Lan Huyên không sao, Tân Kiều Lam bị thiêu cháy đến như vậy, làm sao có thể sống sót cho được.
Tân Chấn Đông lại mất đi một người con gái, trong lòng chắc chắn vô cùng nặng nề.