Hạ Lăng không còn lời nào để nói: “Mẹ à, cha mẹ có thể quan tâm một chút đến tâm hồn bé bỏng của con và em trai không hả?”
Tô Lan Huyên quay đầu cười, híp mắt giả vờ khóc lóc: “Hạ Lăng bảo bối, cha mẹ quả thật rất rất nghèo, sau này chỉ có thể dựa vào anh em các con phụng dưỡng chúng ta mà thôi.
Thật nghèo quá đi mất. Mẹ cảm thấy các con có thể xuất đạo lần nữa, đi làm diễn viên hoặc người mẫu gì đó, chắc chắn sẽ hốt bạc”
Hạ Lăng, Hạ Bảo: “…”
Trị Hạ Bảo nói: “Mẹ, bọn con không phải là nhóc con ba tuổi”
Giá cả nghìn tỷ mà còn khóc than ư?
Hạ Lăng bổ sung: “Chúng con đã gần sáu tuổi rồi”
Hạ Bảo: “Mẹ cứ keo kiệt như vậy cẩn thận con dâu chạy mất đấy”
Đúng lúc này, Hạ Đình chạy đến: “Lão đại, phòng tài vụ bên kia cần chỉ một khoản chỉ phí huấn luyện, đại khái khoảng ba trăm tỷ, cần mua đồ trang bị một lần nữa”
Không đợi Lục Đồng Quân mở miệng, Tô Lan Huyên – người có quyền nắm giữa tài chính lớn nhất đã lập tức nói: “Không có tiền, chúng tôi nghèo lắm”
Lục Đồng Quân cũng gật đầu, nghiêm túc nói: “Cậu thấy rồi đấy, bà xã tôi nói nghèo chính là nghèo, đi tìm Vạn Hoài Bắc tài trợ đi”
Hạ Đình vò đầi Gặp phải hai vợ chồng bủn xỉn thế này, ngay cả Hạ Đình cũng đau lòng thay Vạn Hoài Bắc. . Bạn đang đọc truyện tại == trùmt ruуện.оRG ==
“Ôi, lại tìm anh Vạn sao?”
“Ông xã, em đói bụng” Tô Lan Huyên vuốt bụng nói sang chuyện khác.
Lục Đồng Quân phối hợp vô cùng ăn ý: “Anh đưa em đi ăn chút gì”
“Vâng, ông xã”
Hai vợ chồng cứ vậy mà rời đi.
Vạn Hoài Bắc bế Tứ Bảo đi lại: “Sao mọi người đều ở đây cả vậy. Hạ Lăng, cháu đến xem thử có phải Tứ Bảo đi xi rồi hay không, thật thối?”
Hạ Lăng đưa mắt nhìn, đúng là đi xi thật rồi.
Hạ Lăng ôm em trai, nháy mắt với Hạ Đình.
Hạ Đình lập tức lôi kéo Vạn Hoài Bắc: “Anh Vạn, bên tài vụ cần một khoản tiền, anh đến cung cấp một chút đi”
“Đòi tiền thì đi tìm lão đại ấy, tìm tôi làm gì. Đừng có lôi kéo, đây là quần áo mới của tôi”
“Lão đại nói không có tiền nên đến tìm anh. Anh Vạn, đi thôi nào.”
Hạ Đình thẳng tay lôi người rời đi.
Vạn Hoài Bắc tru lên: “Tôi cũng không có tiền mà, tôi còn phải tiết kiệm đồ cưới cho mình nữa”
Hạ Lăng phản ứng lại lớn tiếng hỏi: “Em ba cháu đâu?”
“Cậu cháu bế”
Vừa nghe thấy Vạn Hoài Bắc giao Tam Bảo cho Tô Hạo Trần, Hạ Lăng vội vàng đưa Tứ Bảo cho Hạ Bảo trông: “Em đưa thằng bé đi thay tã đi, anh đi tìm cậu ba”
Hạ Lăng nói xong lập tức rời đi, Kawaii nhấc chân nhỏ đuổi theo: “Anh Lăng, từ từ đợi em với”
Lục Đồng Quân dẫn Tô Lan Huyên về phòng ăn uống vui vẻ, trong phòng đầy đủ tiện nghi, hướng về phía biển, phong cảnh này còn đẹp hơn ở điểm du lịch nữa.