Lần đầu tiên Vạn Hoài Bắc rơi vào trầm tư.
Lục Đồng Quân đứng dậy đi tới và vỗ vỗ vai Vạn Hoài Bắc rồi nói: “Cô em vợ này là người tốt, nhưng trong công việc có hơi ngông. Nếu cậu không nắm cho chắc thì trong cục có nhiều người xuất chúng như vậy, nói không chừng đã bị người ta dụ dỗ đi mất rồi. Đến lúc đó cậu có hối hận cũng không kịp đầu”
“Trời, em cần gì phải hối hận chứ? Liên quan gì đến em? Nếu thật sự cô ta đã tìm được đổi tượng thì chắc chắn em sẽ đến tặng quà chúc mừng nữa kìa, sẵn tiện đến an ủi người nào xui xẻo bị cô ta nhìn trúng” Vạn Hoài Bắc cười cười một cách gượng gạo, anh ta đang che giấu nỗi hoảng sợ trong lòng: “Thôi bỏ đi, em sẽ không quấy rầy hai cha con anh nữa, em đi đây”
Vạn Hoài Bắc phất tay và rời đi với vẻ ngoài cực kỳ lạnh lùng.
Lục Đồng Quân cũng không phải loại người thích xen vào việc của người khác. Loại chuyện giống như những chuyện liên quan đến tình cảm này thì lại càng không nên quản, mọi chuyện cứ để tùy Vạn Hoài Bắc vậy.
Chỉ trong nháy mắt, đã đến ngày mở tiệc chiêu đãi của tập đoàn Huyện Quân.
Có hàng chục phóng viên báo đài đã có mặt tại buổi tiệc rượu và mọi người đều rất tò mò về công ty bí ẩn này.
Đây chính là một công ty mới xuất hiện trong một thời gian ngắn nhưng đã được liệt vào danh sách những cơn lốc xoáy và nhanh chóng lọt vào top mười danh sách người giàu của Forbes.
Tốc độ này thật đáng kinh ngạc.
Bây giờ thế giới bên ngoài vẫn không biết tập đoàn Huyện Quân này chính là của Lục Đồng Quân, cho dù họ có kiểm tra lại lịch của công ty thì hiện tại cũng không tìm được gì.
Những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội đã tập trung tại buổi tiệc.
Vào những dịp như thế này, làm sao có thể thiếu nhà họ Chu, nhà họ Lý và nhà họ Sở chứ?
Sau khi Sở Lâm Minh kết hôn với Vạn Linh Lan, anh ta cũng quậy rất tưng bừng. Mọi thứ xoay vòng, cuối cùng anh ta cũng ngóc đầu lên được. Trước đây không lâu anh ta đã trở thành người cầm quyền của nhà họ Sở.
Đối với một bữa tiệc rượu như thế này thì chắc chắn Sở Lâm Minh sẽ phải khoe khoang một chút. Những thứ như ham hư vinh này nọ, phụ nữ có thì đàn ông cũng có.
Cuối cùng một đứa con riêng cũng ngóc đầu lên được, xoay người trở thành ông chủ, vậy tại sao lại không thể hiện ra bên ngoài cho mọi người biết chứ? Phải tận hưởng sự ghen tị và ngưỡng mộ của người khác chứ.
Vạn Linh Lan mang thai bụng đã to, không tiện tham dự nên chỉ có một mình Sở Lâm Minh đến.
Trong tiệc rượu.
Sở Lâm Minh cầm ly rượu vang đỏ đang hưởng thụ lời tán dương của người khác thì đột nhiên có một dáng người quen thuộc bước vào, chính là Tô Lan Ninh.
Tô Lan Ninh buộc tóc lên cao búi thành một búi, cô ta diện đầm dạ hội lệch vai khiến bản thân càng trở nên quý phái và thanh lịch.
Điều kiện ngoại cảnh của Tô Lan Ninh rất tốt, sau khi sinh em bé, cô ta nhanh chóng lấy lại vóc dáng và lại thêm chút quyến rũ của bà mẹ một con nên ngay khi cô ta vừa xuất hiện thì đã ngay lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Ngay cả khi những người trong cuộc biết rằng Tô Lan Ninh đã từng là vợ của Sở Lâm Minh thì vẫn có nhiều người đàn ông điên đảo vì Tô Lan Ninh.
Tất nhiên, trong đó cũng có một phần nguyên nhân là có nhà họ Chu đứng sau lưng Tô Lan Ninh.
Tô Lan Ninh và Chu Đức Độ cùng nhau đến. Chu Đức Độ đưa Tô Lan Ninh đi chào hỏi người quen, chính là để Tô Lan Ninh trở thành một hoa khôi xã giao và mang lại lợi ích cho ông ta.
Xuất thân, EQ cao, IQ cao, tài năng, nhan sắc chẳng qua là quả bom xịt mà thôi. Chỉ cần một cú ra tay là đi vào ngõ cụt ngay.
Sở Lâm Minh cảm thấy hơi khó chịu khi nhìn thấy Tô Lan Ninh được mấy thanh niên tuấn tú tâng bốc.
Đàn ông chính là thế đấy, những thứ họ đã từng dùng dù đã đánh mất nhưng cũng không muốn người khác động vào.
Hơn nữa, hôm nay Tô Lan Ninh thật sự khiến cho người ta kinh ngạc, ngay cả Sở Lâm Minh cũng bị cô ta làm cho loạn tâm tư vài phần. Bình thường có Vạn Linh Lan ở đây, cô ta quản anh ta chặt chẽ nên anh ta không dám có bất kỳ suy nghĩ gì.
Nhưng làm gì có người đàn ông nào không ăn vụng thịt sống chứ?
Sở Lâm Minh quan sát trong bữa tiệc, anh ta nhân lúc Tô Lan Ninh đi đến nhà vệ sinh một mình liền đi theo.
Tô Lan Ninh cố ý chờ anh ta ở chỗ quẹo, cô ta biết nhất định Sở Lâm Minh sẽ cắn câu.
Vừa rồi cô ta vẫn quan sát Sở Lâm Minh, khi biết rằng mình đã thu hút thành công sự chú ý của Sở Lâm Minh nên cô ta mới có ý đi một mình đến nhà vệ sinh để cho Sở Lâm Minh một cơ hội.
Khi Sở Lâm Minh vừa rẽ vào chỗ góc thì Tô Lan Ninh đưa tay ra ôm cổ Sở Lâm Minh một cách táo bạo, kéo anh ta tới chỗ cầu thang mờ mịt.
“Em biết mà, Lâm Minh. Anh vẫn yêu em”.
Hầu hết những người đàn ông không ngại hoặc từ chối một người phụ nữ dâng đến tận cửa.
Nhưng một người đàn ông thông minh sẽ không hứa hẹn quá nhiều với một người phụ nữ, anh ta chỉ chơi cho vui thôi. Sở Lâm Minh vẫn biết rất rõ giữa Tô Lan Ninh hay Vạn Linh Lan thì ai
mới là người có lợi với anh ta hơn.
Sở Lâm Minh đưa tay ôm cằm của Tô Lan Ninh: “Hôm nay em thật xinh đẹp”
Nhìn kìa, đồ cặn bã, thật biết cách ăn nói quá.
Lời nói khuôn mẫu sáo rỗng cũng được, chỉ cần khiến Tô Lan Ninh thấy vui như mở cờ trong bụng là được rồi.
Trong lòng Tô Lan Ninh vui sướng nhưng ngoài miệng lại nói: “Lâm Minh, anh nhìn em như thế này, liệu có thể lấy được lòng của tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân không?”
“Tập đoàn Huyện Quận sao?” Sở Lâm Minh nhíu mày.
Tô Lan Ninh mỉm cười và trở nên thông minh hơn rất nhiều: “Em nghe nói chủ tịch tập đoàn Huyện Quân là một người đàn ông trẻ tuổi và đầy triển vọng, đã thành danh trong giới kinh doanh chỉ trong một thời gian ngắn. Đối với một người đàn ông tài năng như vậy, chắc chắn cha em sẽ hi vọng người này có thể là con rể của ông ấy”.
Đúng là Chu Đức Độ có mục đích này khi ông ta dẫn Tô Lan Ninh đến đây.
“Cô đến đây là tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quận sao?” Sở Lâm Minh nhíu mày, anh ta lại bị Tô Lan Ninh đùa giỡn rồi.
“Nếu không, anh thật sự cho rằng tôi đến vì anh sao?” Tô Lan Ninh cười khẩy: “Anh chỉ là một nhà họ Sở thôi mà. Bây giờ có rất nhiều người đàn ông theo đuổi tôi, so với anh còn tốt hơn nhiều. Tại sao tôi phải chọn anh chứ?”
“Tô Lan Ninh” Sở Lâm Minh ôm eo Tô Lan Ninh, giọng điệu có vẻ hơi lạnh lùng nhưng lại có vài phần bá đạo của người đàn ông: “Phẩm chất đạo đức của cô như thế nào, tôi lại còn không biết sao? Buổi tối đến phòng 808 của khách sạn Bốn Mùa”
Đương nhiên Tô Lan Ninh biết Sở Lâm Minh muốn nói gì, cô ta đã cố gắng dốc hết tâm tư mà vẫn không khiến cho Sở Lâm Minh nói đến chuyện tái kết hôn. Anh ta chỉ có thể để cho cô ta làm người tình bí mật mà thôi.
Sau khi Sở Lâm Minh bỏ lại những lời này, anh ta xoay người đi về phía đại sảnh.
Thật trùng hợp, lúc này Tô Lan Huyên cũng đi tới. Cô mặc một chiếc váy dài lễ phục dạ hội màu hồng nhạt khiến Sở Lâm Minh phải dừng bước.
Chiếc váy dạ hội màu hồng ôm lấy gương mặt như Hoa Đào của Tô Lan Huyên. Màu hồng dịu dàng cộng thêm làn da trắng nõn nà và dáng người mảnh mai nhưng vẫn giữ được dáng vẻ như thiếu nữ sau khi sinh em bé và cách trang điểm tinh tế đã khiến cho từng cử động, từng cái nhíu mày của cô đều ngây ngất động lòng người.
Ngay khi Tô Lan Huyên xuất hiện, ánh sáng của cô dễ dàng lấn áp vẻ đẹp củaTô Lan Ninh. Vẻ tươi đẹp như hoa thơm cỏ lạ của cô đã khiến cho Tô Lan Ninh trở nên mờ mịt.
“Lan Huyên”
Sở Lâm Minh nhịn không được liền áp sát vào cô, ngay cả cách gọi cũng khác.
Tô Lan Huyên quay đầu lại, nhìn thấy Sở Lâm Minh thì sắc mặt có vẻ không vui. Thật sự đã sai lầm rồi, biết thế cô đã thông báo cho Lục Đồng Quân rằng không nên đưa thư mời cho nhà họ Sở.
Tô Lan Huyên không muốn chào hỏi một tên cặn bã như Sở Lâm Minh nên cô xoay người định rời đi, Sở Lâm Minh liền nhanh chóng chặn ở trước mặt cô.
“Lan Huyên, sao lại đi nhanh như vậy hả? Hôm nay, em thật đẹp” Sở Lâm Minh thật vô sỉ khi anh ta nói lại với Tô Lan Huyên y như những gì đã nói với Tô Lan Ninh.
Tô Lan Huyên thờ ơ nói: “Khuôn mặt là do cha mẹ tôi ban tặng, trời sinh đã đẹp đẽ như vậy rồi”.
Thật kiêu ngạo.
Đột nhiên Sở Lâm Minh cảm thấy tính cách của Tô Lan Huyên thật hấp dẫn khiến người khác phải mê muội: “Lan Huyên, nhà họ Lục đã phá sản rồi. Em đi theo cái tên Lục Đồng Quân khối rách áo ôm ấy chỉ chịu nhiều ấm ức mà thôi. Anh ta không xứng với em đâu. Chỉ cần em gật đầu thì anh sẽ lập tức cưới em ngay”.
Lời này tình cờ lọt vào tại Tô Lan Ninh mới từ trong nhà vệ sinh đi ra khiến cô ta tức giận như sắp nổ tung.
Cô ta đã hao tâm tổn trí để quyến rũ Sở Lâm Minh mà mới chỉ có được một vị trí là một người tình trong bí mật mà thôi. Thế mà Tô Lan Huyên vừa xuất hiện thì Sở Lâm Minh đã ngay lập tức hứa sẽ kết hôn với cô.
Tô Lan Huyên cười mỉa, cô nhìn Sở Lâm Minh từ trên xuống dưới rồi nói: “Anh là đồ cặn bã, đến ngay cả xách giày cho tôi mà tôi còn thấy ghét nữa là”.
“Lan Huyên, em tỏ thái độ kiêu kỳ như vậy là ý gì?” Sở Lâm Minh thẹn quá hóa giận: “Sao hả, chẳng lẽ em cũng là vì tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quận sao?”
Cũng ư?
Tô Lan Huyên nheo mắt lại, có người thèm muốn ông xã của cô sao?
“Đúng vậy, tôi vẫn còn nóng lòng muốn gặp tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân, nên tôi sẽ không đi cùng anh được đâu.”
Sau khi Tô Lan Huyên bỏ lại những lời này thì cô đi thẳng vào đại sảnh.
Thật ra là hai người cùng nhau đi tới nhưng Lục Đồng Quân ở bãi đậu xe trả lời điện thoại còn Tô Lan Huyên đi vào trước.
Với tư cách là chủ nhà, Tô Lan Huyên là bà chủ nên khi Lục Đồng Quân có chuyện phải làm mà chủ nhà không có ở đây thì đương nhiên cô sẽ đến trước.
Tô Lan Huyên vừa cầm một ly rượu vang đỏ lên thì không biết từ lúc nào Tô Lan Ninh đã xuất hiện sau lưng cô, hơn nữa cô ta còn đắc ý nói: “Tô Lan Huyên, tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân là của tôi. Lần này chị đừng hòng giành với tôi nữa. Tôi nghe nói tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, loại phụ nữ đã sinh bốn đứa con như chị thì làm sao có thể khiến anh ấy để mắt đến chị được chứ?”
Đây là kết quả của câu chuyện bí ẩn khiến Tô Lan Huyên đau đầu, hóa ra Tô Lan Ninh lại đang thèm muốn ông xã của cô.
“Chúng ta đều là những người phụ nữ đã từng sinh con. Đừng nghĩ rằng cô chỉ sinh một đứa là có thể phân biệt với việc tôi sinh bốn đứa con” Tô Lan Huyên liền cảm thấy mất hứng, cô đã sinh bốn đứa con thì sao chứ, cũng đâu có ăn cơm của nhà người khác: “Cô lập lời thề son sắt như vậy, bộ không sợ tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân đã kết hôn rồi sao? Không sợ rằng vợ của anh ấy đã có con rồi sao?”