- Này, cô kia, cô làm cái gì thế? Ai cho cô đụng vào bạn gái của tôi? – Tiếng Long giận dữ cất lên, nó đặt khay đồ ăn xuống bàn
Cả 4 đứa quay về phía Long, lúc này trông thằng nhóc có vẻ bực bội lắm
rồi, nó đã nghe thấy tất cả những gì mấy đứa con gái nói vói nhau,
“Hoàng là ai? Tại sao lại liên quan đến Trúc của nó chứ?”. Long đi về
phía Trúc, nó khoác vai Trúc và quay ra phía Tuyết Mai
- Đây là bạn gái của tôi, tôi ko hiểu cô nói từ nãy là có ý gì, nhưng Trúc nói đúng, tốt hơn hết là cô nên chạy theo giữ cái tên bạn trai của cô và đừng làm phiền bạn gái tôi. Tôi nói vậy chắc cô hiểu. Còn nếu từ nay cô còn động đến Trúc 1 lần nữa, ko đừng trách tôi ko nể mặt phụ nữ - Giọng Long
lạnh lùng đanh thép, nó thực sự tức giận.
Tuyết Mai và Tuyết
Lan nghe vậy, tức tím tái người, lần đầu tiên có 1 tên con trai (ngoài
Hoàng và Hùng) gặp tụi nó mà ăn nói cục cằn như vậy, 2 đứa nó vốn nổi
tiếng xinh đẹp kênh kiệu hàng tá anh theo mà. Tụi nó bỏ đi ko quen ném
cái nhìn căm tức về phía 2 con nhóc.
3 đứa ngồi xuống bàn ăn, tự dưng ko khí trầm hẳn, Long biết vậy nó cất tiếng
- Trúc và Dung ăn đi, kệ bọn họ, suy nghĩ làm gì, Long mua nhiều đồ lắm, đừng để ế chứ - Long dịu dàng đưa đồ ăn cho từng đứa
- Long ah…thực ra…ko như Long thấy đâu…- Trúc ngập ngừng, lần đầu tiên
nó thấy khó xử thế này, nó cảm thấy bối rối khi sợ Long hiểu lầm nó,
trước kia khi còn ở trường cũ, đám đàn e của nó toàn con trai, suốt ngày nó đi đâu cũng 1 lũ con trai đi xung quanh nhưng nó lại ko thấy khó xử
như lúc này
- Long hiểu mà, Long biết Trúc là con người như thế nào mà, đừng bận tâm, mấy con nhỏ chanh chua thấy ớn luôn, i như con nhỏ
Minh Hồng ngày xưa vậy – Long lè lưỡi
- Hí hí – Trúc cười khúc
khích, Long luôn làm nó an lòng, lúc nào Long cũng dịu dàng với nó, bên
Long nó thực sự cảm thấy bình yên và hạnh phúc
- Dung ăn đi nhiều vào nhá – Long nháy mắt với Dung
- Hì hì, ok
…………………………………………� �……………………………………..
Từ 1 góc của canteen, Hoàng và Hùng đều nhìn thấy cảnh tượng đó, Trúc
và Dung đang ăn uống và cười rất tươi với Long. Hoàng ko nói gì, mắt nó
cứ dán chặt về phía đó. Con nhóc và thằng nhóc kia đang rất vui vẻ, chưa bao giờ con nhỏ nhìn nó bằng ánh mắt dịu dàng như nhìn thằng nhóc kia
cả. Nó thấy trái tim như ai bóp nghẹt lại, cổ họng nghẹn đắng lại, chân
tay run lẩy bẩy… Nó đang rất đau lòng...Hoàng thất thểu đi ra ngoài,
Hùng thấy thế cũng chạy theo.