Lão Sư, Đừng Chạy

Chương 3: Chương 3: Chương 2




Chương 9.5

“Tôi hôm nay đến là mong các người trở về đi học. Có chuyện gì chúng ta có thể thương lượng lại. Các người đến trường là để học tập, các người...” ta tận tình khuyên bảo, đến Đường tăng còn không dài dòng như vậy.

“Đi vào nói sau” Phong đánh gãy lời của ta, đem ta đẩy mạnh vào phòng.

“Ba” một tiếng, đóng lại cửa phòng. Ta nhìn lướt qua căn phòng bố trí cực kì nam tính, cao nhã mà đơn giản.

“Phong, em có biết tôi thật sự thực khó xử...” Nhìn thấy Phong đi đến, ta vẻ mặt bất đắc dĩ nói:“ Van cầu các cậu đi học đi”

“ Nơi đó đối với chúng tôi mà nói chỉ như một nơi giải trí mà thôi bảo bối còn không rõ sao” Phong cầm một ít tóc của ta đưa lên mũi ngửi , “Nhưng là nếu cô cầu chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ đi.”

“ Nên cầu như thế nào cô biết không?” Phong thanh âm tràn ngập mê hoặc khiến ta không khỏi sửng sốt.

Đôi môi ấm áp của hắn tiến lại gần môi của ta rất nhanh hôn lên .Ta không khỏi sửng sốt, cắn chặt răng không để cho đầu lưỡi của hắn tiến vào, tay hắn đưa vào trong vạt áo của ta đụng đến ngực ta.

“Ngô...” Ta không khỏi kinh hô. Nhân cơ hội đấy đầu lưỡi của hắn đưa nhanh vào khoang miệng ta không ngừng khuấy đảo. Cái tay còn lại của hắn đưa ra sau lưng cởi móc áo lót của ta.

“Nên như vậy cầu, bảo bối.” Hắn cười nhẹ .

“Ngươi...mau buông tay ra...” Thừa dịp miệng hắn rời đi, ta lớn tiếng hô, bởi vì sự việc bất ngờ xảy ra khiến ta hoảng sợ, thân mình lắc lư không đứng vững.

“Ngươi có hai lần được tự mình lựa chọn, đáng tiếc đều không chọn...” Phong từ phía sau ôm lấy thắt lưng của ta, gương mặt hồ ly cười rộ lên.

Ta xấu hổ quay mặt qua chỗ khác, phẫn hận cắn môi ra sức giãy dụa : “Hỗn đản, các ngươi không thể như vậy!”

“Ai, đừng lộn xộn... Ngươi không biết lúc này biểu hiện của ngươi sẽ làm chúng ta càng thêm kích động sao...”

“ Thả ta đi sao?”

“ Ai! Vẫn đều muốn như vậy ôm lấy ngươi, Nhan...”

Phong con ngươi đen toát lên ánh mắt ôn nhu, ở thời điểm ta hi vọng thoát được đem ta ôm đến trên giường, tràn ngập hương vị nam tính hôn môi ta. Nhanh tay cởi hết quần áo, thẳng tắp đi vào làm cho ta muốn hôn mê.

“Hỗn đản... Buông... Buông...”Vô lực đánh lên bả vai của hắn nhưng đổi lại là từng tiếng rên rỉ đứt quãng.

Hỗn loạn khiến ta tỉnh táo lại, phẫn hận ngẩng đầu lên, hắn hung hăng cắn môi của ta thẳng khi trong khoang miệng tràn ngập mùi máu hắn mới buông ra.

Phong trong mắt như có ý cuòi nhìn ta:“ Không nghĩ tới ngươi không còn là sử nữ! Nhan, thật đáng tiếc của ngươi lần đầu tiên không phải cho ta !”

Vô vọng nhìn hắn, ta không còn có khí lực. Tiếng động dâm mỹ ở trong phòng ngủ liên tục không ngừng vang lên, ta hận không thể hôn mê ngay lập tức vĩnh viễn cũng sẽ không cần tỉnh lại.Tự nhiên mọi việc lại biến thành như vậy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.