Lão Tử Muốn Lên Đại Học

Chương 9: Chương 9




Tường Tường đưa tay sờ sờ đường khâu trên tay Tuấn Tuấn,lại sờ sờ đầu tóc thiêu nhiễm,trên mặt cưng chiều hơn vài phần.Người này,đột nhiên nói muốn dùng học bài làm việc lớn,vốn tưởng là nói đùa cũng được,không nghĩ tối nửa tháng nay thật sự mỗi ngày đều đến học bài.

Tường Tường nhìn Tuấn Tuấn ghé vào trên bàn ngủ,thật sự để ý mình như vậy a!Hôm nay Tuấn Tuấn có điểm lên cơn sốt cảm cúm,muốn gọi hắn nghỉ ngơi,nhưng lại chống đỡ.

Nếu Tuấn Tuấn thật tình như thế,y cũng muốn cố gắng giúp cho Tuấn Tuấn thi được mới được!

Tường Tường cười thu hồi tay lại,nửa đường lại bị nắm dừng lại……Tuấn Tuấn ngẩng đầu,nửa mở mắt mơ hồ cháy bỏng nhìn về phía y.

“Tỉnh rồi.”Tường Tường thoạt nhìn có điểm si ngốc hỏi Tuấn Tuấn.

Tuấn Tuấn cười cười cộc lốc, “Mấy giờ?”

Tường Tường ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức: “Chín giờ rưỡi tối,ngươi hôm nay phải về nhà sao?” Ngụ ý là,lời nói không thoải mái sẽ không trở về.

“Ngươi có tiến độ kế hoạch học xong sao?” Tuấn Tuấn quay qua vấn đề của Tường Tường.

Tường Tường theo thói quen nhíu mày: “Sớm học xong.” Nếu không phải giúp Tuấn Tuấn phụ đạo,y cần học đến nửa đêm a.Bất quá,giúp Tuấn Tuấn phụ đạo xem như là gánh nặng ngọt ngào.

“Rất tốt rồi!” Tuấn Tuấn thoải mái cười.

Tốt?Tường Tường đọc xong sách nhíu mày,y thấy hoàn hảo a,không có gì đáng giá bằng vui vẻ.Ý thức thời điểm không được ổn,Tuấn Tuấn đã dắt tay y kéo lên giường……

Ý thức người này ăn mặc kiểu Trung Quốc a!

“Đừng nháo,ngươi muốn đem cảm mạo lây cho ta sao?”

Tuấn Tuấn xảo trá cười: “Ta sẽ chú ý một chút,tận lực không truyền nhiễm cho ngươi~”

“Oh~ Thật đúng là cảm ơn ngươi ôi.” Tường Tường bất đắc dĩ trợn trắng mắt,Tuấn Tuấn vào nhà học bài rất tốt,y cũng có ý vui vẻ dạy,nhưng đem y trở thành ‘điểm tâm ngọt ngào sau bữa cơm’ thì thật không tốt cho lắm.Nhưng là Tuấn Tuấn giống như thật sự đem y xem như điểm tâm ngọt ngào sau bữa cơm,học xong bài nhất định sẽ biến thành vật lộn.

Quên đi,theo hắn thôi.

Giây phút dục hỏa càng diễn càng mãnh liệt,điện thoại bên giường đột nhiên vang lên không ngừng,Tường Tường đẩy Tuấn Tuấn ra xa một chút,chìa tay cầm điện thoại: “A lô?”

Tuấn Tuấn an phận chờ đợi Tường Tường nghe điện thoại……

“Vâng,đã uống thuốc ngủ,” Tường Tường vừa nói vừa lườm Tuấn Tuấn,là Ôn bá mẫu thân thiết gọi điện thoại: “Sao,không phiền……A!” Tường Tường nhanh chóng che sát miệng,chết tiệt,cư nhiên lại ngay lúc này……

Tường Tường lườm vẻ mặt vô tội của Tuấn Tuấn,lấy tay trái tách ra thủ thế yết hầu,đỏ mặt: “Không có,không có việc gì,vừa mới đụng vào cái bàn……@*@*@” Tường Tường sắp điên rồi,ai kêu Tuấn Tuấn lại động chạm?

“Ôn Hữu Tuấn,ngươi muốn chết a!”Đặt điện thoại xuống,động tác đầu tiên của Tường Tường là đem Tuấn Tuấn đá xuống giường……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.