Lầu Trên Lầu Dưới

Chương 4: Chương 4: Thoải mái không?




Nam sinh dùng miệng bao lấy toàn bộ âm hộ, đầu lưỡi liếm mút, ăn sạch tất cả d*m thủy của cô.

Tiếng liếm mút quá lớn làm Phó Nhàn Linh càng rỉ thêm rất nhiều nước, cô cắn ngón tay, bất lực ngửa cao cổ, khoái cảm bùng lên khiến não cô như bị thiếu oxy.

Cô vươn tay định đẩy đầu cậu, đột nhiên lưỡi cậu nam sinh bao phủ lên âm đế đỏ mọng, đầu lưỡi nảy lên mấy cái, cô như cá bị vớt lên bờ, hai chân run rẩy dữ dội.

Cậu nâng nửa người dưới cô dậy, vùi cả khuôn mặt xuống, dùng lưỡi liếm mút hai bên cánh hoa của cô, rồi lại dùng môi hôn lên viên thịt đang cố gượng kia.

Mặc khác đôi bàn tay thường xuyên mơn trớn bầu ngực và núm vú cô, bị bao vây bởi khoái cảm mãnh liệt, một lúc sau Phó Nhàn Linh mới run lên đạt cao trào.

“Chị ơi...” Nam sinh rốt cục cũng lên tiếng, giọng nói khàn khàn “Nhà chị có cái đó không?”

Phó Nhàn Linh nhất thời không hoàn hồn lại được sau tiếng gọi chị, cô mê mang suy nghĩ, chỉ vào chiếc tủ bên cạnh bồn rửa mặt, bên trong ngăn kéo là những chiếc bao chưa được dùng qua.

Cậu đứng dậy đi lấy, bên dưới đũng quần thể thao đã dựng rất cao.

Lúc quay lại, cậu xé mở bao áo mưa, kéo quần cùng quần lót xuống, dương v*t đỏ tím nhảy bật ra ngoài.

Phó Nhàn Linh không ngờ rằng, một nam sinh trắng trẻo sạch sẽ, lại có một dương v*t vừa dài vừa lớn đến như vậy.

Cô bất giác nuốt nước miếng, chỉ cảm thấy não càng ngày càng choáng váng.

Nam sinh bước tới, không biết cậu cao bao nhiêu, lúc ngồi xổm xuống, giống như một con dã thú to lớn bao lấy cô, cậu bế cô lên, để cô ghé vào thành bồn tắm, kế tiếp mang bao cao su, từ đằng sau lưng cô chằm chậm đẩy dương v*t vào.

Nước dâm chảy ra rất nhiều, nhưng cơ thể cô dường như vẫn bị kéo căng đến mức muốn rách ra, vậy mà cậu em nóng bỏng kia vẫn chưa đút vào hết, hai chân cô mềm nhũn, cả người quỳ rạp xuống.

Nam sinh nhấc eo cô lên, thở hổn hển nói “Chị ơi... Chị thả lỏng đi...”

Bụng nhỏ cô run lên, vừa mở miệng đã cất tiếng nức nở “Lớn quá, căng đến khó chịu...”

“Em xin lỗi…” Cậu thế mà nhỏ giọng nói xin lỗi, lùi ra ngoài, nhẹ nhàng hôn lên lưng cô an ủi, Phó Nhàn Linh sinh ra ảo giác mềm lòng với người khác mà không có lý do.

Cô cắn môi quay đầu nhìn cậu, khuôn mặt cậu trai vẫn còn ửng hồng, trán lấm tấm tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt thật đen và sáng, thấy cô quay đầu lại, cậu cúi người, hôn lên môi cô.

Cô ngượng ngùng nói “Cậu... vào đi.”

Nam sinh nhếch khóe môi cười, chậm rãi đẩy vào trong cơ thể cô, cho đến khi toàn bộ bụng nhỏ của cô đều tê dại, cậu mới ngừng lại hít sâu một hơi, đưa tay giữ lấy eo cô chậm rãi di chuyển hai lần, khàn giọng nói “Chị ơi, nếu chị không thoải mái thì cứ nói với em.”

Tai cô đỏ bừng lên mà không thể giải thích được, nghĩ là do giọng nói, nhưng lúc bị cắm vào lại phát ra tiếng rên đầy quyến rũ.

Có lẽ là do men say, từ trước tới giờ khi ở trên giường cô chưa bao giờ kêu rên khinh người như này, nhưng đêm nay lại bị một cậu nhóc nhỏ hơn mình vài tuổi làm đếm mức kêu rên suốt.

Tiếng rên khiến cô vừa thấy xấu hổ nhưng cũng thấy thích thú.

Cậu thanh niên nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng cậu em trai ra vào lại cực hung hăng, tốc độ đưa đẩy nhanh, sức lực ngày càng mạnh, cậu nắm lấy một bên bầu vú của cô, cúi đầu hôn lên sống lưng cô, vừa ra sức húc vào giữa chân cô.

Khoái cảm trần ngập đầu, Phó Nhàn Linh nắm lấy thành bồn tắm, hét lớn “A... Đừng... Đừng làm nữa...”

Bụng nhỏ cực kì đau nhức, cô bị làm đến mức cả người đều căng chặt, ở phía sau cậu thanh niên nện thêm mấy chục cái, bất ngờ cúi đầu xuống nắm lấy bả vai cô cắn mút lên đó.

Cả hai gần như là cùng nhau lên đỉnh.

Cơ thể cô rũ rượi trượt xuống, cậu trai tiến lên ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn môi cô.

“Chị ơi.” Giọng cậu cực khàn, nhưng ánh mắt lại trong veo, cười hỏi cô “Chị thoải mái không?”

Cô cảm thấy có chút xấu hổ, nương theo men say, không rõ ràng nói “Thoải mái, đặc biệt... thoải mái.”

Cậu cười rộ lên, lộ ra hai chiếc răng nanh, đôi môi nóng bỏng đặt ở trên vai cô, hàm răng khẽ cắn, giống như đôi tình nhân âu yếm vuốt ve nhau, cậu cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô.

Khàn giọng hỏi “Chúng ta làm thêm lần nữa nha?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.