Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 800: Chương 800: Ân tình hại người






Kết quả xét nghiệm máu của Lâm Du là ma túy dương tính.

Ma túy dương tính, anh hiểu cái này

Chỉ có người chơi thuốc mới có kết quả xét nghiệm máu ma túy dương tính

“Cô ấy không thể nào chơi thuốc...” Cố Đông Quân kiên định nói: “Tôi có thể lấy mạng mình ra để bảo đảm, cô ấy ngay cả đụng cũng không đụng chứ nói chi là sử dụng.” Cố Thành Kiêu góp ý: “Ma túy dương tính không nhất định phải sử dụng, ăn nhầm cũng có thể bị

Cho nên em nghi ngờ có người đang cố ý đầu độc Lâm Du

Ninh Trí Viễn, cậu đừng úp mở nữa, bây giờ tình trạng ngộ độc của Lâm Du gây tổn thương cho cơ thể nhiều không? Liệu có gây nghiện không? Phải làm sao mới có thể cứu vãn?” Cố Đông Quân cũng2sốt ruột nhìn về phía Ninh Trí Viễn.

Ninh Trí Viễn thông nhanh không chậm nói: “Đầu tiên, các anh cứ yên tâm đi, đây không phải chuyện to tát gì, tổn thương cũng không nghiêm trọng

Theo suy đoán của tôi, bà Cố ăn phải thuốc trong tình trạng không xác định, kẻ gây án chỉ cần bỏ thuốc vào thức ăn, người ăn cũng sẽ không phát hiện ra

Tuy nhiên, dùng cách này để đầu độc thì chất độc thật sự được người bị hại tiêu thụ cũng không nhiều, vì vậy các anh không cần lo lắng quá mức.”

Không cần nghĩ cũng biết chuyện tốt này nhất định là do Tiểu Cúc làm

Trong nhà chỉ có mình cô ta là người ngoài

Cố Đông Quân nắm chặt hai tay, nghiến răng

Cho phép Tiểu Cúc vào nhà làm bảo mẫu đều vì nể mặt dì Lưu, anh7không tiện từ chối mối ân tình này, cuối cùng lại hại vợ anh

“Trước mắt xem ra cơ thể của bà Cổ đã có phản ứng không tốt, hay thay đổi cảm xúc, đầu óc lâng lâng, lo nghĩ bất an, thường xuyên mất ngủ

Đây là biểu hiện đầu tiên của ngộ độc

Nếu như không phát hiện kịp thời, tiếp tục ăn nhầm thì rất có thể gây nghiện, tạo ra cục diện không cách nào cứu vẫn.” Cố Đông Quân: “Vậy bây giờ phải điều trị như thế nào?” Ninh Trí Viễn: “Không bị nghiện thì không cần phải điều trị

Chỉ cần cô ấy không ăn nhầm nữa thì độc tố trong người sẽ theo sự trao đổi chất mà tự động bài tiết ra ngoài cơ thể

Giống như có con buôn phạm pháp, để hấp dẫn khách hàng mà lén bỏ ma túy vào9thức ăn khiến cho khách hàng cứ muốn ăn mãi, nhằm mời chào buôn bán

Nhưng, khách hàng ăn một hai bữa thì không sao, còn nếu ăn trường kỳ liên tục, ăn một lượng lớn, vậy mới nguy hiểm.”

“Cơ thể con người có khả năng bài tiết

Bà Cổ xuất hiện những bệnh trạng này, thật ra là cơ thể cô ấy đang nhắc nhở

Bây giờ đã kịp thời phát hiện, chỉ cần cô ấy không còn ăn nhầm nữa thì sẽ không có vấn đề gì

Thời gian này ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý, uống nhiều nước, ăn nhiều rau quả, tĩnh dưỡng tốt một chút

Tháng sau xét nghiệm lại, tôi tin rằng kết quả thử máu sẽ không còn là dương tính nữa.” “Chỉ có một điều, xét thấy cảm xúc của bà Cố hiện giờ hay thay đổi và căng thẳng, tôi cảm5thấy vẫn không nên cho cô ấy biết chuyện này thì hơn, để tránh cho cô ấy có gánh nặng tâm lý

Người bình thường khi căng thẳng cũng rất dễ mất ngủ, mà mất ngủ trầm trọng sẽ có hại cho cơ thể, gây bất lợi cho sự tĩnh dưỡng của cô ấy

Nếu không có gì trở ngại thì hãy đợi cô ấy bình phục rồi nói cũng không muộn.”

Nghe được những lời giải thích tương đối dễ hiểu này, cuối cùng Cố Đông Quân mới thở phào nhẹ nhõm, “Vâng, cảm ơn anh.”

Ninh Trí Viễn: “Khách sáo rồi.”

Cố Đông Quân nghĩ lại mà sợ, “Sao Tiểu Cúc lại có thứ này chứ?” Ninh Trí Viễn: “Khu tự trị của dân tộc Choang ở Quảng Tây có vùng lén trồng thứ này

Trước đó tôi có hỏi quê quán Tiểu Cúc ở đâu, anh nói quê cô3ta ở Quảng Tây, vậy muốn lấy thứ đó đến đây cũng không khó

Anh túc có thể làm thuốc, sử dụng đúng là thuốc hay, còn sử dụng sai lại là chất độc.”

Cố Thành Kiêu nhân cơ hội nói ra: “Đúng rồi, em muốn đến nhà anh lục soát một chút, xem có thể tìm được thứ gì không

Dù sao tất cả vẫn chỉ là suy đoán của chúng em.”

“Có thể, bây giờ luôn sao?”

“Bây giờ e rằng Lâm Du đang ở nhà với Tiểu Nguyệt Lượng.”

“Họ đi đến chỗ ba mẹ từ sáng sớm rồi

Anh lái xe đưa bọn họ đi, chiều tan làm mới đón về, bây giờ ở nhà không có ai

Phòng của Tiểu Cúc cũng không ai động tới.”

“Được, vậy thì đi ngay thôi.” Thế là, Cố Đông Quân vừa đến văn phòng lại vội vàng rời đi.

Phán Phán là chó nghiệp vụ được Đội đặc nhiệm Dã Lang huấn luyện

Nó đã từng theo thành viên của Đội đặc nhiệm tham gia nhiều nhiệm vụ truy bắt đặc biệt, có khứu giác cực kỳ nhạy bén, công trạng vô cùng nổi trội

Cố Thành Kiêu sờ lên cổ Phán Phán, nói: “Phán Phán, lần này phải nhờ mày rồi.” Anh vừa thả tay, Phán Phán liền chạy thẳng vào nhà bếp, sủa liên tục trước tủ bát, còn không ngừng ngoe nguẩy đuôi.

Cố Thành Kiêu mở tủ bát ra, thấy rất nhiều chai lọ

Anh lục lọi một hồi, trong lọ toàn là những gia vị và hương liệu trong nhà, không tìm thấy anh túc hay ma túy gì

Nhưng khi anh nhìn về phía Phán Phán bằng ánh mắt chất vấn, Phán Phán hướng về anh sủa hai tiếng như muốn nói: “Báo cáo thủ trưởng, nơi này có mùi lạ.”

Cố Thành Kiêu xoa đầu Phán Phán hai lần, theo sự kiên trì và kiên định của nó, anh lại tìm kĩ một lần nữa

Trong tủ bát, ngoài chai lọ ra thì không có gì khác

Cố Thành Kiêu lôi hết tất cả chai lọ ra, thò đầu vào trong tìm kiếm.

“Lão Đại, trong phòng không tìm thấy gì, chỗ anh thì sao?” Cố Thành Kiêu lắc đầu, “Phán Phán vẫn đứng đây sủa, nhưng tôi lại không tìm thấy gì cả

Đây đều là những gia vị bình thường.”

Ninh Trí Viễn bắt đầu xem xét từng bước một.

Cố Đông Quân đứng ở cửa phòng bếp, nói: “Ba bữa cơm trong nhà đều do Tiểu Cúc phụ trách

Làm sao cô ta còn có thể tinh chuẩn đầu độc mỗi một mình Tiểu Du được nhỉ?” Ninh Trí Viễn: “Việc này không đơn giản

Trẻ con có đồ ăn riêng, anh thì không ăn cơm trưa ở nhà, có lẽ cô ta chỉ động tay động chân trong mỗi bữa cơm trưa

Nếu không thì một tháng qua lượng độc tố sẽ tích lũy nhiều hơn, cũng dễ dàng bị phát hiện

Cô gái này không đơn giản, đầu độc từ từ như vậy, vừa không dễ bị phát hiện, mà còn có thể từ từ để bà Cổ bị nghiện, đây mới là cách cao minh nhất.” Cố Đông Quân hối hận không kịp, “Phải trách tôi, lúc trước tôi nên từ chối lời thỉnh cầu của dì Lưu.”

Cố Thành Kiêu đã kiểm tra trong ngoài tủ bát ba lần, còn lật khắp mọi ngóc ngách trong phòng bếp rộng lớn, nhưng vẫn không tìm ra.

Anh bỗng nhiên nghĩ tới một điều: “Anh có thứ gì không ăn được không?”

Cố Đông Quân gật đầu

Cố Thành Kiêu mạnh dạn phỏng đoán: “Chỉ đầu độc trong cơm trưa cũng không thể hoàn toàn bảo đảm chỉ có một mình Lâm Du ăn vào

Chỉ có xác định chắc chắn thứ mà những người khác không ăn, chỉ có Lâm Du ăn thì mới được.”

“Trong tủ lạnh có tương ngò rí!” Cố Đông Quân đột nhiên nói.

Cố Thành Kiêu lập tức mở cửa tủ lạnh khảm nạm ra

Cửa tủ vừa mở ra, Phán Phán giống như bị phê thuốc kích thích, liên tục của vang giống như đang tranh công.

Cùng lúc đó, Ninh Trí Viễn cũng tìm thấy một túi nilon màu trắng được nhét trong lọ thủy tinh nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.