Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 700: Chương 700






Hôm qua phim điện ảnh mới của Phương Tiểu Hi vừa đóng máy, tin tức cô về nước hôm nay đã bị tiết lộ. Có người còn công khai cả bản lịch trình với thời gian chính xác của Phương Tiểu Hi.

Phương Tiểu Hi vừa ra khỏi sảnh sân bay thì đám người chen chúc nhau ngay tại lối ra, đồng thanh hô hào tên cô. Cô đội mũ vành, đeo kính râm, che gần hết gương mặt tiều tụy. Vừa nhìn thấy các fans, cô chỉ đành giơ tay vẫy chào mỉm cười với mọi người. Cũng may Lâm Thiên đã chuẩn bị trước công tác tiếp đón, đã gọi vài bảo vệ đến, nếu không cô không thể an toàn rời đi.

Lâm Thiển kéo chặt Phương Tiểu Hi. Bốn anh vệ sĩ cao to lực2lưỡng vây quanh hai cô, ngăn cản các fans cuồng loạn thì hai cô mới được thuận lợi đi ra. Dọc đường đi, tiếng ồn ào kêu la gào thét bốn phía, câu Phương Tiểu Hi nghe nhiều nhất chính là “Tiểu Hi, chị không chia tay với Phong Ca đúng không?” Đương sự còn chưa có quyết định thì bên ngoài đã lan truyền rộng rãi, khó tránh đã làm mọi người phẫn nộ. Vừa về đến studio, Lâm Thiển đã triệu tập tất cả nhân viên mở họp bàn bạc kế sách. Loại hot search lần này đến quá bất ngờ, cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của Phương Tiểu Hi, bọn họ phải nhanh chóng ngăn lại ngay.

Đám người bên Lâm Thiển đang bàn bạc kế sách thì bên này Phương Tiểu Hi cũng7đang cầm điện thoại soạn tin nhắn. Cô gõ rồi xóa, xóa rồi gõ, gõ lại xóa, không biết nên mở lời nói thế nào với Giang Phong Dật. Đang lúc Phương Tiểu Hi chần chừ do dự thì thình lình Giang Phong Dật gọi điện tới làm cô trở tay không kịp.

“Alo?”

“Tiểu Hi, là anh.”

“Vâng, em biết là anh. Anh có việc gì sao?”

“Anh thấy tin rồi, em về thành phố B rồi à?”

“Vâng, vừa rồi suýt nữa không ra được khỏi sân bay. Phong ca, chúc mừng anh, liveshow kết thúc thuận lợi, anh đã hoàn thành tâm nguyện nhiều năm của mình.” Cảm ơn em. Tiểu Hi, thật ra anh vẫn thiếu em một câu xin lỗi, xin lỗi em.”

“Sao ạ?”

Giang Phong Dật ngập ngừng, suy cho cùng trong lòng anh không thản nhiên1như vậy, nói ra sẽ tổn thương đến thể diện và tôn nghiêm của anh. Quan trọng nhất là anh sợ sẽ mãi mãi mất đi cổ và bị cô khinh khi. Phong ca, có gì thì anh cứ nói, hiện tại đang ầm ĩ quá nên chúng ta gặp mặt thì không tiện lắm.”.

Giang Phong Dật lưỡng lự mấy lần, cuối cùng nói: “Tiểu Hi, chuyện cầu hôn là bên đầu tư yêu cầu anh làm, mục đích để tạo thanh thế.”.

Phương Tiểu Hi không hề ngạc nhiên. Cô cũng có nghe nói qua, nhưng do lúc đó cô tập trung nghiên cứu vai diễn của phim, không muốn quan tâm những lời đồn đại dư thừa đó. “Nhưng tình cảm anh dành cho em là thật. Anh nói với em điều này là vì anh7không muốn lừa gạt em. Anh hi vọng giữa chúng ta có thể thẳng thắn thành khẩn đối xử với nhau, anh có thể làm được điều đó, Tiểu Hi.”

“Chúng ta chia tay đi.” Phương Tiểu Hi bình tĩnh nói.

Đầu bên kia điện thoại im lặng năm ba giây. Thật ra Giang Phong Dật cũng không cảm thấy bất ngờ, anh chỉ quá đau lòng mà thôi. Những năm sống trong giới giải trí, thăng trầm trôi nổi đã làm anh xem nhẹ tất cả mọi thứ từ lâu, đặc biệt là tình cảm.

“Tiểu Hi, em nghiêm túc?”

“Vâng, Phong ca, xin lỗi anh. Em chỉ có thể nói ba chữ này trong điện thoại với anh. Em nghĩ nếu em lại làm chậm trễ anh nữa thì đúng là tội đáng chết. Phong ca, em xin lỗi0anh vì em đã ích kỉ vụ lợi cho mình. Em không nên vì muốn trốn tránh hiện thực mà xem anh như cảng tránh gió. Em đã suy nghĩ kĩ càng trong mấy ngày qua, cho nên em phải thành thật với anh, em xin lỗi.” Giang Phong Dật hít vào thật sâu rồi nặng nề thở ra, trái tim đau đớn nhưng lại như đã thoát khỏi gánh nặng. Khi áp lực giữa hai người còn nặng nề hơn tình cảm thì họ sẽ trở thành gánh nặng. Thay vì cùng sống với gánh nặng, không bằng giải thoát cho nhau để đôi bên đều có thể nhẹ nhõm tiến về phía trước. Là người sống trong giới giải trí, hơn nữa tình cảm lại lãnh đạm, cho nên trong lòng Giang Phong Dật đã chuẩn bị sẵn sàng. Lúc ở hiện trường cầu hôn, nhìn thấy dáng vẻ khó xử trăm bề của cô là anh đã đoán trước cô sẽ nói chia tay. Rất lâu sau, Giang Phong Dật nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Hi, em đã từng thích anh chưa?”

Phương Tiểu Hi cắn mối, cổ họng như có hạt táo lớn chặn ngay, khiến cô không thể phát ra âm thanh.

“Vậy em vẫn còn yêu Cố Nam Hách đúng không?”

Phương Tiểu Hi khẽ mở miệng nói: “Em xin lỗi anh, Phong ca.”

Giang Phong Dật bỗng nhiên cười, giọng điệu cũng nhẹ nhõm hơn, “Được, anh biết rồi. Em xem anh là cảng tránh gió để trốn tránh vấn đề giữa em và Cố Nam Hách, còn anh thì lợi dụng em để tạo sức hút cho liveshow của mình, chúng ta không ai nợ ai, đừng nói xin lỗi.”

“Phong ca, cho dù thế nào thì em xin anh hãy tha thứ cho em. Em chân thành cảm tạ anh đã ra tay giúp đỡ trong những lúc em khó khăn nhất, lại cho em những ý kiến hay. Em sẽ ghi nhớ suốt đời ân tình này.” “Ha ha, em đừng nói ghê gớm thế. Cùng là người trong giới, mọi người giúp đỡ lẫn nhau không có gì xấu cả, em nói đúng không nào?”

“Dą.”

Nói rõ ràng mọi chuyện khiến Giang Phong Dật trong phút chốc cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Anh nói tiếp: “Tiểu Hi, khi đó anh rất sợ em nói chia tay với anh. Hễ nghĩ đến chuyện này là anh sẽ cảm thấy rất khó chịu. Nhưng giờ em đã nói rõ, anh lại cảm thấy nhẹ nhõm. Có lẽ, chúng ta không phải là nửa kia của nhau. Chúng ta vẫn có thể làm bạn chứ?” “Đương nhiên có thể, không gì không thể cả.” “Ừ, một lời đã định, bạn tốt.”

“Một lời đã định, bạn tốt.” Sau khi cúp máy, Phương Tiểu Hi nhẹ cả người. Áp lực mà ngay cả khi bộ phim đóng máy cũng không làm cô tháo gỡ nổi này lại đột nhiên biến mất trong giây phút.

Sau đó, quản lý Đổng Hoán Hoa của Giang Phong Dật liên lạc với Lâm Thiên, hai bên cùng bàn bạc nói rõ tin chia tay. Sau đó cả hai bên tuyên bố với bên ngoài cùng một lúc, đồng thời cũng nói rõ Giang Phong Dật và Phương Tiểu Hi sẽ chuyển sang quan hệ bạn bè.

Ngay lập tức, hot search của Weibo sập đổ hoàn toàn. Một số diễn đàn liên quan cũng tuyên bố đình công, fans của hai bên lại nổ tung nồi, thậm chí có vài fans của CP cũng khóc lóc thảm thiết. Các fans tỏ vẻ tin tức này đã làm họ đau lòng hơn cả chính mình thất tình.

Một tuần sau, Phương Tiểu Hi trang điểm nhẹ nhàng xuất hiện ở phòng gym. Sau mỗi bộ phim vừa đóng máy, cô đều nghỉ ngơi dài hạn, điều chỉnh lại tâm trạng, thoát mình khỏi nhân vật trong phim, trở lại cuộc sống của chính mình.

Lâm Thiển chạy một lúc rồi dừng lại, ngồi bên cạnh nhìn Phương Tiểu Hi đang tiếp tục chạy, “Nhìn tâm trạng chị không tệ nha, Nam Hách về nước rồi hả?”

“Chưa.”

“Ối chà, xem ra chị rất rành lịch trình của cậu ta nhỉ?”

“Chị không biết, chỉ thấy tin tức nói ông chủ Cố đang ở Hokkaido ăn sushi với siêu mẫu, vui đến mức quên cả lối về” Lâm Thiển cố ý mở to miệng ra vẻ kinh ngạc, “Hả? Thật ư?” “Ảnh chụp rõ ràng, hai người còn đút cho nhau ăn, chắc quan hệ không đơn giản.” “Khụ khụ khụ, không phải chứ?” Lâm Thiển thầm nghĩ, hay lắm Cố Nam Hách, một bàn cờ ngon cho cậu, cậu lại phá đi. Ăn sushi gì hả, ăn cái đầu cậu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.