Lấy Em Làm Điểm Tâm (Phần 2)

Chương 13: Chương 13: Chương 21: Theo tôi hay hắn




Một tiếng “Cút” từ miệng Ninh Kiến Thần nói ra mang theo sự phẫn nộ khó có thể che giấu.

Người phụ nữ nghe thấy Ninh Kiến Thần nói xong, sắc mặt cô ta liền lập tức trở nên khó coi.

Tại sao hắn lại bỗng nhiên lạnh nhạt như thế chứ? Vừa nãy chẳng phải vẫn còn rất tốt sao? Chẳng lẽ là vì cô gái kia?

Ngước mắt nhìn theo hướng mắt mà Ninh Kiến Thần đang nhìn, trong màn hình camera theo dõi, hai bóng dáng kia đang ôm nhau, sau đó chàng trai hơi buông lỏng, rồi hai người đưa nhau đi ra khỏi cổng lớn của nhà hàng.

Người phụ nữ nhíu mày... Người đàn ông kia, người đàn ông đang cầm tay cô gái kia rất quen mắt.

Kia chẳng phải là Lý Huân Hy? Là tài tử được giới showbiz tôn sùng như một thần thoại đó sao?

Vạ còn cô gái bên cạnh anh ta thì sao? Cô gái đó có gì đặc biệt mà khiến cho Ninh Kiến Thần phải nổi giận với cô ta chứ?

Cô ta không cam lòng để tuột cơ hội này. Ninh Kiến Thần là người như thế nào không phải không ai biết. Nếu có thể tiếp cận được hắn, cuộc đời của cô về sau sẽ là một con đường được trải thảm đỏ.

Cô ta cắn nhẹ môi, cố gắng rặn ra hai giọt nước mắt, đứng dậy, đi đến bên cạnh Ninh Kiến Thần, vẻ mặt ủy khuất nói: “Ninh thiếu gia, anh làm người ta đau quá nha. Đau ở đây này.” Vừa nói, cô ta vừa cầm lấy bàn tay to lớn của Ninh Kiến Thần, muốn đặt tay hắn lên bộ ngực no tròn của mình. Kết quả còn chưa kịp cầm lấy tay của hắn, đã bị hắn hất tay một cái. Cả người cô ta ngã nhào xuống nền nhà.

Chỉ kịp kêu “a” một tiếng, ngẩng mặt lên đã không thấy Ninh Kiến Thần ở đâu nữa.

Nắm tay cô ta siết chặt lại trên nền đất. Trong đôi mâu đen hiện lên một tia căm hận. Trong cuộc đời cô ta chưa từng phải chịu nhục nhã như thế này.

Ninh Kiến Thần. Tôi sẽ bắt anh phải trả giá!

********

Thời gian đã về chiều, ánh nắng chiều nhè nhẹ trải đầy trên mặt đất, một ít còn rơi trên người của Lý Huân Hy và Lô Vỹ Tinh.

Bước ra khỏi cánh cửa nhà hàng, Lý Huân Hy vẫn ôm lấy hai vai của cô, đưa cô ra bên ngoài, hướng xe của mình mà đi đến.

Nếu như anh không mang Lô Vỹ Tinh nhanh chóng rời khỏi đây, hẳn Ninh Kiến Thần sẽ rất nhanh tới đây.

Nếu anh đoán không nhầm thì, Nink Kiến Thần đưa người phụ nữ đó tới là vì muốn để cho Lô Vỹ Tinh ghen, là muốn trêu chọc cô gái nhỏ này mà thôi.

Có thể vì hắn quá cao ngạo nên không nhận ra, có thể cô gái nhỏ này quá vô tư nên không nhận ra, rằng Ninh Kiến Thần đã có tình cảm với cô rồi.

Ai có thể không nhìn ra, nhưng với Lý Huân Hy anh thì mấy trò vặt vãnh này sao qua mắt được anh.

Thân là một kẻ được nghệ thuật nuôi nấng, anh chỉ cần liếc mắt cũng có thể đoán ra được. Chỉ là Ninh Kiến Thần muốn giành với anh thì còn cần phải học hỏi nhiều. Đối với một cô gái vô tư và mỏng manh như Lô Vỹ Tinh thế này, điều cần làm để giành được trái tim cô không phải là cứng rắn cường ngạnh, mà cần phải ôn nhu mềm mại.

Lý Huân Hy đi đến xe, mở cửa cho Lô Vỹ Tinh bước vào. Lô Vỹ Tinh nhìn anh mỉm cười một cái, cảm nhận được sự ân cần của anh, trong lòng Lô Vỹ Tinh chợt dâng lên một cảm xúc ấm áp.

Vừa định nhấc chân bước vào trong xe thì “rầm” một tiếng, cánh cửa xe lập tức bị một sức lực đóng sầm lại không thương tiếc.

Sau một giây giật nảy mình, Lô Vỹ Tinh liền quay đầu. Đập vài mắt cô là khuôn mặt góc nét đầy hoàn mỹ của Ninh Kiến Thần.

Hắn đang đưa đôi mắt dài hẹp nhìn cô đầy nguy hiểm.

Trong nhất thời, Lô Vỹ Tinh hơi giật mình. Nhưng sau khi nghĩ lại, tại sao cô phải giật mình? Vì cái thứ ánh mắt chết tiệt mà hắn đang nhìn cô sao? Tại sao chứ? chính hắn mới là tên xấu xa, dám hẹn hò với người phụ nữ khác, dám không quan tâm lấy cô mà ôm âp người phụ nữ khác.

Vậy thì cớ gì mà cô phải sợ chứ?

Nghĩ vậy, Lô Vỹ Tinh đứng thẳng người. Hai mắt hướng về phía Ninh Kiến Thần, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Cô bặm môi, ương bướng nhìn hắn: “Sao vậy? Sao lại chạy ra đây vậy? Lẽnào cô gái đó không làm cho Ninh tổng hài lòng sao?”

Cô vừa nói xong, liền bị một lực đại cầm lấy, cổ tay bị cầm siết đến đau. Lô Vỹ Tinh nhíu mày, muốn giật tay lại nhưng là bị hắn kéo đi không thương tiếc.

Bỗng từ phía sau, bàn tay cô lại được một người nắm lấy, ngăn không cho cô bước theo Ninh Kiến Thần. Cô quay đầu nhìn lại, là Lý Huân Hy. Anh đang nắm lấy tay cô.

“Ninh Kiến Thần. Anh buông cô ấy ra. Cô ây không muốn đi theo anh.” Lý Huân Hy nhìn Ninh Kiến Thần, nói rất có khí lực.

Anh không thể để cô đi như vậy. Cô sẽ gặp nguy hiểm mất.

Giọng điệu kiên quyết của Lý Huân Hy, đổi lại là một ánh mắt lãnh băng của Ninh Kiến Thần. Hắn đứng đó, nhìn Lý Huân Hy một cái. Sau đó buông tay ra, không nhìn vào Lô Vỹ Tinh mà hỏi: “Em chọn đi. Theo tôi hay hắn ta?”

Nghe Ninh Kiến Thần nói vậy, trong mắt của Lý Huân Hy hiện lên tia vui mừng. Anh vội vàng nhìn Lô Vỹ Tinh, trong mắt hàm chứa sự khích lệ. Khích lệ cô hãy đi theo anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.