Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1381: Chương 1381




Vy Vy đang hái dâu tây, còn chưa đứng dậy, Văn Gian Thanh đã nắm chặt lấy tay của cô.

Vy Vy giật cả mình, vội buông dâu tây ra rồi định đứng dậy.

Nhưng Văn Gian Thanh vẫn giữ chặt lấy tay của Vy Vy, không cho cô đứng lên.

“Văn Gian Thanh, cậu...” Vy Vy tức giận ngẩng đầu nhìn Văn Gian Thanh: “Cậu đã hứa với tớ rồi!”

“Tớ chỉ hứa là trong lúc cậu ở trong Quỷ Ốc sẽ không để người khác nhìn thấy. Nhưng giờ chỉ còn có hai chúng ta, vẫn phải giả vờ như không xảy ra chuyện gì sao?” Văn Gian Thanh bình tĩnh nhìn Vy Vy, cậu mở miệng nói: “Vy Vy, tớ muốn nói chuyện với cậu một lát.”

“Nói chuyện gì? Có cái gì để nói?” Vy Vy rời tầm mắt đi một cách khó nhằn, không dám tiếp tục đề tài này với Văn Gian Thanh.

“Tớ muốn biết rốt cuộc cậu nghĩ thế nào.” Văn Gian Thanh nói nghiêm túc: “Cậu biết rồi đấy, bà ngoại để Mộ Tiểu Vũ tới bên cạnh tớ, nhưng cậu cũng thấy thái độ của tớ với Mộ Tiểu Vũ rồi. Tớ chỉ đến với người mà tớ thích, người khác có nhét cho tớ, tớ cũng không cần!”

“Giản Thanh, cậu hãy nghe tớ nói.” Vy Vy khẽ nhắm mắt lại: “Cậu chỉ đang cảm thấy đùa với tớ rất vui, vậy nên mới cảm thấy thích tớ. Sau khi cậu tiếp xúc với tớ một thời gian dài, cậu sẽ thấy tớ cứng ngắc, không thú vị, thậm chí sẽ rất chán ghét. Tớ biết tính cách của tớ là thế nào, vậy nên...”

“Vy Vy, cậu không phải là tớ, sao cậu sẽ biết tớ sẽ chán ghét rồi vứt bỏ? Vy Vy, cậu luôn trốn tránh tớ, rốt cuộc là vì sao?” Văn Gian Thanh lập tức ngắt lời Vy Vy: “Thực ra trái tim cậu cũng đang dao động, đúng không? Tớ có thể cảm giác được cậu thích tớ, nhưng vì thân phận và lập trường nên mới phải giữ khoảng cách với tớ, đúng không? Mặc dù tớ là con trai duy nhất trong nhà, nhưng ba mẹ tớ không phải người cổ hủ! Chỉ cần chúng ta thật lòng thích nhau, chắc chắn ba mẹ tớ sẽ không ngăn cản! Bà ngoại chỉ đề nghị mà thôi, không phải sự lựa chọn cuối cùng. Vy Vy...”

Văn Gian Thanh lập tức cầm tay Vy Vy đặt lên ngực mình: “Tớ sẽ dùng hành động chứng minh! Cậu hãy tin tưởng tớ!”

“Tớ...” Vy Vy do dự một hồi lâu, sau đó bỗng rút tay lại. Không kịp xách giỏ dâu tây trên mặt đất lên, cô xoay người chạy khỏi đó một cách chật vật!

“Vy Vy!” Văn Gian Thanh đang định đuổi theo, có một cánh tay kéo cậu lại.

Văn Gian Thanh quay đầu lại, là Hạ Thẩm Châu.

“Đừng đuổi theo, chuyện như thế này phải để chính cậu ấy nghĩ ra được thì sẽ tốt hơn.” Hạ Thẩm Châu nói nhỏ: “Vy Vy nói không sai. Bây giờ cậu chỉ đang cảm thấy mới mẻ mà thôi. Nếu quả thực cậu dám vỗ ngực chứng minh bản thân cậu thích cậu ấy, vậy thì hãy để thời gian chứng minh!”

“Thẩm Châu, chúng ta là anh em tốt của nhau, sao cậu có thể nói tớ như thế?” Văn Gian Thanh phản bác ngay: “Hôm qua cậu có nói như thế đâu!”

“Giản Thanh, không phải tớ không tin cậu, mà là Vy Vy không tin cậu! Tớ đang bảo cậu chứng minh cho Vy Vy nhìn!” Hạ Thẩm Châu cạn lời nói: “Tớ vừa gọi cho chị rồi, chị ấy nói chuyện này chị ấy không cho ý kiến được.”

Ánh mắt của Văn Gian Thanh trở nên rầu rĩ, nói: “Thẩm Châu, cậu không có cách gì hay sao?”

Hạ Thẩm Châu bỗng nở nụ cười: “Đương nhiên tớ phải có cách rồi, nếu không tớ tới tìm cậu làm gì?”

Ánh mắt của Văn Gian Thanh sáng lên!

“Hôm qua cậu còn đòi để Vy Vy chuyển trường tới học viện quý tộc Duệ Hòa, chị vẫn chưa nói là chuyện này có được không. Nhưng tớ biết, nếu mấy đứa chúng ta tới học mấy hôm ở trường cấp ba bình thường thì chắc chắn là ok.”

Văn Gian Thanh vẫn còn chưa hiểu ra, hỏi: “Cậu đang nói gì đấy?”

Đôi mắt đẹp của Hạ Thẩm Châu bỗng cong lên, cậu đưa tay khoác lên vai Văn Gian Thanh: “Ý của tớ là, nhân lúc Vy Vy rảnh rỗi, hãy để cậu ấy trải nghiệm lại cuộc sống của một nữ sinh trường cấp ba bình thường. Còn một đoạn thời gian nữa là tới nghỉ hè rồi, đối với học sinh cấp ba, nghỉ hè kì thực là một thời kì học thêm khác. Cậu có thể khuyên Vy Vy đi làm giáo viên dạy kèm. Có vẻ như Vy Vy rất thiếu tiền, nếu có cơ hội như vậy, cậu ấy sẽ không từ chối.”

“Cách này được đấy! Như thế thì tớ sẽ được vun đắp tình cảm hàng ngày với cậu ấy!” Ánh mắt của Văn Gian Thanh sáng lên, cậu vỗ vai Hạ Thẩm Châu: “Anh em tốt, nhiệt tình lắm! Cứ làm thế đi! Đúng rồi, thế mấy cậu thì sao?”

“Bọn tớ à?” Hạ Thẩm Châu cười gian manh: “Chuyện vui như thế, sao có thể thiếu bọn tớ được? Không chỉ có tớ, Thẩm Viễn, Thẩm Mạch, Đậu Đậu và Đinh Đinh, tớ còn kéo cả Farina và anh họ vào! Nhiều người mới vui chứ! Tớ không chỉ vì làm mai cho cậu, mà còn làm mai cho cả Farina và anh Tùng Tý nữa. Rõ ràng Farina có ý với anh Tùng Tý, đáng tiếc anh Tùng Tý cứ như một khúc gỗ ấy, chẳng hiểu ý người ta gì cả. Tớ đã hỏi chị rồi, chị tớ không phản đối, vậy nên tớ mới nghĩ ra cái cách này! Như vậy không chỉ tác hợp cho anh Tùng Tý và Farina, mà còn tác hợp cho cậu và Vy Vy. Tình cảm là phải tiếp xúc với nhau, thời gian tiếp xúc càng dài, tình cảm lại càng sâu đậm! Chỉ cần tình cảm của hai người đủ sâu đậm rồi, vậy thì những vấn đề khác cũng chẳng còn là vấn đề nữa!”

“Anh em tốt!” Lúc này Văn Gian Thanh mới nở nụ cười: “Nhưng ai sẽ thuyết phục Vy Vy đây?”

“Chuyện này thì Farina là thích hợp nhất.” Hạ Thẩm Châu cười bí ẩn: “Chỉ cần chúng ta nói với Farina rằng chúng ta đang làm mai cho cậu ấy với anh Tùng Tý, tự Farina sẽ đi nhờ Vy Vy giúp đỡ! Mà Vy Vy nể mặt Farina, đương nhiên cũng sẽ đồng ý! Dù sao, chúng ta có thể tự sắp xếp được thời gian, đi trải nghiệm thử cuộc sống bình dân cũng là một niềm vui mà!”

“Được, vậy cứ làm thế đi.” Văn Gian Thanh vui hẳn lên, cậu xách lấy giỏ dâu tây: “Đi đi đi, chúng ta đi ra ngoài!”

Nhìn bóng lưng nôn nóng không thể chờ được nữa của Văn Gian Thanh, Hạ Thẩm Châu cười phá lên.

Quả nhiên, Hạ Thẩm Châu vừa nói với Farina là muốn giúp cô và Thẩm Tùng Tý, Farina vui tới mức suýt nữa thì ôm chầm lấy Hạ Thẩm Châu.

Đề nghị này của Hạ Thẩm Châu cũng được những người khác hưởng ứng.

Từ nhỏ tới lớn, mọi người đều lớn lên dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, được tung hô nhiều rồi cũng chán, vì vậy tất cả đều phấn khởi thảo luận xẹm phải ăn mặc thế nào, phải lấy thân phận nào để giả làm học sinh bình dân.

Vì vậy, ở hiện trường, một học sinh bình dân thực sự duy nhất trở thành quân sư cho mọi người. Farina chủ động kéo tay Vy Vy chạy sang một bên rồi nói nhỏ: “Vy Vy, cậu thấy đấy, bọn tớ toàn là người xuất thân quý tộc, không biết học sinh bình dân đi học sẽ thế nào. Cậu xem có thể giúp đỡ bọn tớ được không? Thực ra bọn tớ không có nhiều thời gian, tớ muốn dùng thời gian ngắn nhất để anh Tùng Tý có thiện cảm với tớ. Nể tình cảm bao nhiêu năm của chúng ta, cậu cũng tham gia đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.