Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 445: Chương 445




Thẩm Thất và Lưu Nghĩa chung sức nhét toàn bộ đồ trong va-li vào trong tủ quần áo

Thời gian tới, bọn họ phải ở lại nơi này một thời gian rồi!

Hai người vừa sắp xếp xong, bên ngoài có người gõ cửa.

Thẩm Thất ra mở cửa.

Cái giây phút đối phương nhình thấy Thẩm Thất, hắn ngạc nhiên một hồi, sau đó mới nói: “Xin hỏi cô cũng là người chơi tham gia lần offline này sao? Mấy người chúng tôi dự định tụ họp những hội nhỏ lại với nhau trước khi buổi gặp mặt chính thức bắt đầu, các cô có muốn tham gia một chút không?”

Thẩm Thất cười lắc đầu: “Không, cám ơn. Chúng tôi vừa xuống máy bay, vẫn hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.”

“Vậy sao?” Đáy mắt đối phương chợt hiện lên vẻ thất vọng và tiếc nuối: “Nghe nói hôm nay đệ nhất mỹ nữ và đệ nhất nam thần của toàn server cũng đến đó, nói không chừng chúng ta còn có thể gặp họ nha!”

“Tôi không đi được, cám ơn.” Thẩm Thất vẫn từ chối như cũ.

“Vậy được rồi, hai cô nghỉ ngơi đi. Hẹn gặp lại!” Đối phương thấy không thể thuyết phục được Thẩm Thất, chỉ đành xoay người chào tạm biệt rồi rời đi.

Sau khi Thẩm Thất đóng cửa, cô nói với Lưu Nghĩa: “Bọn họ nóng lòng muốn gặp mặt trước. Lần này người tới đây cũng khá đông, làm quen sớm một chút, có lẽ cũng có điểm tốt.”

“Vậy sao cậu không đi?” Lưu Nghĩa hỏi.

“Không muốn đi!” Thẩm Thất ngã xuống giường một cái, lười biếng nói: “Tớ không định tìm tri kỷ trong game.”

Lưu Nghĩa mỉm cười, không nói gì.

Sau khi người vừa gõ cửa kia rời khỏi, hắn lập tức quay về đội của mình, bắt đầu thao thao bất tuyệt: “Này này, tôi nói cho anh em nghe, tôi vừa nhìn thấy một người đẹp. Oa, quả thực rất đẹp! Khuôn mặt xinh xắn, thân hình chuẩn. Điều quan trọng là rất có khí chất, không hề giống với kiểu phụ nữ mà chúng ra từng gặp, vô cùng đoan trang tao nhã. Bình thường, chỉ có người lớn tuổi mới cho anh em cảm giác đoan trang tao nhã đúng không? Nhưng cô ấy có vẻ vẫn còn rất trẻ, cũng chỉ tầm hai mươi mấy thôi. Chỉ dùng một từ để miêu tả thôi ‘tuyệt’, lúc cô ấy cười với tôi, tôi thấy hồn mình như thể sắp bay lên chín tầng mây rồi!”

Những người khác liền bật cười: “Cậu điên rồi sao? Đùa gì vậy! Đệ nhất mỹ nữ của khu là Chuồn Chuồn Tím rồi! Cô em kia có đẹp, cũng không thể sánh với Chuồn Chuồn Tím được. Em gái chuồn chuồn nhỉ?”

Người này liền nhìn về phía một cô gái rất xinh đẹp mặc bộ váy dài màu tím nhạt.

Cô gái này quả thực rất đẹp, dù ném vào đám đông thì liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra được.

Nhưng cô xinh đẹp, còn Thẩm Thất duyên dáng.

Tuy đẹp và duyên dáng cùng là hình dung từ.

Nhưng một người phô ra bên ngoài, còn một người tiềm tàng bên trong.

Chuồn Chuồn Tím còn chưa lên tiếng, người đàn ông vừa đi mời Thẩm Thất kia liền nói: “Cái này không giống nhau nha! Đợi sau khi mọi người gặp cô ấy, mọi người sẽ hiểu suy nghĩ của tôi. Quả thực quá đỗi xinh đẹp! Các cậu cứ không tin đi! Chuồn Chuồn xinh đẹp, tôi công nhận. Nhưng cô gái kia còn tinh tế tao nhã hơn cơ. Các cậu có tưởng tượng được không? Lông mày, tóc mái, tất cả mọi thứ của cô ấy đều vô cùng tinh tế, đều vô cùng đẹp đẽ. Trên người cô ấy không có mùi nước hoa mà các cậu thường thấy đâu. Nó là một mùi hương vừa đẹp đẽ, tĩnh mịch lại vô cũng trang nhã. Giống như mùi hương của loại hoa thuần khiết nhất trên đời vậy, ngửi thấy liền vui vẻ, khiến người ta nhớ dài lâu.”

Khuôn mặt của Chuồn Chuồn Tím chợt trở lên khó coi, nói: “Mộng Hồi Trường An, nếu như anh gặp được người đẹp tao nhã như vậy, vậy anh mời cô ấy đến đây để chúng tôi ngắm đi!”

Những người khác cũng phụ họa: “Đúng vậy, đúng vậy. Mộng Hồi Trường An, cậu mời cô ấy đến đây để chúng tôi ngắm một chút!”

Mộng Hồi Trường An chợt nóng nảy: “Sao mọi người không tin tôi nhỉ? Nếu như tôi có thể mời được thì tôi còn về một mình à? Đợt khi họp mặt chính thức, mọi người sẽ biết ngay thôi! Đến khi ấy, các cậu đừng ngạc nhiên tới mức rớt luôn cằm nhé!”

“Tôi mới không thèm tin đó! Chuồn Chuồn à, em đừng nghe tên nhóc Mộng Hồi Trường An nói bậy! Trong tim bọn anh, em vĩnh viễn là đệ nhất mỹ nữ.” Đội trưởng của bọn họ lập tức an ủi Chuồn Chuồn Tím.

Chuồn Chuồn Tím chỉ mỉm cười, nói: “Nghe nói đệ nhất nam thần Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng của toàn server cũng đến rồi, tôi rất muốn xem thử, rốt cuộc đệ nhất nam thần đẹp đến nhường nào!”

Những người khác cũng ồn ào theo nói rằng: “Đúng vậy, đúng vậy! Rất nhiều người phân tích số liệu của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng nói rằng, hắn đã chỉnh sửa rất nhiều số liệu thuộc về hắn, người thật sao có thể đẹp như vậy chứ? Lại nói, không phải công ty game từng nói, chỉ cho phép điều chỉnh 70% thôi sao? Sao hắn có thể điều chỉnh nhiều như vậy chứ?”

“Chẳng phải đến lúc ý nhìn là biết ư?” Mộng Hồi Trường An khoanh tay nói: “Hiện giờ, dù tôi nói gì mọi người cũng không tin!”

“Được rồi, được rồi, chúng ta đi ăn gì đó đi! Khách sạn ở đây có những món hải sản vô cùng nổi tiếng! Tôi mời, Chuồn Chuồn em cũng đi đi!” Đội trưởng vô cùng phóng khoáng nói.

Chuồn Chuồn Tím gật đầu.

Một nhóm người vây quanh Chuồn Chuồn Tím như vệ tinh rồi bắt đầu rời đi.

Vừa khéo, Hạ Nhật Ninh cũng đang dẫn người đi về hướng này.

Hạ Nhật Ninh mặc một chiếc sơ mi màu tím nhạt, phối với quần âu màu đen, ung dung bình tĩnh đi về hướng này, mắt nhìn thẳng, khuôn mặt lạnh lùng.

Lúc nhóm người kia nhìn thấy Hạ Nhật Ninh, tất cả mọi người ở đó không ai nhắc ai đồng thời dừng bước.

Chấn động! Chấn động cực độ!

Người đàn ông kia là ai?

Khuôn mặt đó thực sự là thuộc về loài người sao?

Mắt phượng, mũi cao, môi mỏng khẽ nhếch.

Khí chất quanh người mạnh đến mức khiến người ta muốn quỳ bái theo phản xạ.

Chuồn Chuồn Tím nhìn đến mức ngây ngẩn cả người!

Cô không ngờ rằng, trên thế giới này có có người đàn ông tuấn tú, bảnh bao như vậy!

Cho đến tận bây giờ, cô vẫn luôn cho rằng đàn ông trong thực tế đều không thể đạt được trình độ này!

Nhưng giờ khắc này, thế giới của cô dường như được mở ra một cánh cửa lớn!

Chuồn Chuồn Tím ngơ ngẩn nhìn Hạ Nhật Ninh, ánh mắt không cách nào dời đi nơi khác.

Hạ Nhật Ninh lại không liếc nhìn mấy người này dù chỉ một cái, hắn rảo bước về phía phòng mình.

Hơi thở nam tính mà hắn toát ra chèn ép những người đàn ông ở đây thảm đến mức không nỡ nhìn.

“Xin chờ một chút!” Chuồn Chuồn Tím vô thức mở miệng gọi Hạ Nhật Ninh.

Hạ Nhật Ninh nghe thấy có người gọi hắn, nhưng hoàn toàn không quan tâm, vẫn tiếp tục rảo bước về phía trước.

Chuồn Chuồn Tím quen được phái mạnh theo đuổi, nhưng hiện giờ cô chủ động mở miệng gọi đối phương mà đối phương lại không thèm để ý đến cô!

Điều này khiến cô cảm thấy rất mất mặt.

Chuồn Chuồn Tím chợt lao đến trước mặt Hạ Nhật Ninh, gắng sức ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, phô bày bản chất kiêu ngạo của mình, định thu hút sự chú ý của đối phương.

Đáng tiếc, cô nàng còn chưa kịp xông đến trước mặt Hạ Nhật Ninh thì Tiểu Hạ đã xuất hiện rồi.

Hắn chỉ cần xoay nhẹ người đã chặn được Chuồn Chuồn Tím ở phía sau.

Bước chân Hạ Nhật Ninh vẫn không ngừng tiến lên phía trước, chỉ mất vài giây đã đi rất xa rồi.

Trên thế giới này, ngoại trừ người nhà họ Hạ, cô gái kia và công chúa nhỏ ra, không còn ai có thể ngăn được bước chân của hắn.

Tiểu Hạ đứng chặn một lát rồi cũng vội vàng chạy theo Hạ Nhật Ninh.

Cứ như thể từ trước đến giờ chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Chờ sau khi Hạ Nhật Ninh và đoàn người kia đi xa, nhóm người bên này mới hoàn hồn lại.

Đội trưởng nhịn không được mở miệng nói rằng: “Oh my god! Khí chất của người đàn ông này quả thực quá đáng sợ! Sao lúc tôi nhìn vào mắt cậu ta, lại có cảm giác như nhìn thấy địa ngục nhỉ!”

Những người khác cũng phụ họa, nói rằng: “Đúng vậy. Người đàn ông này nhìn quen quen nha, hình như tôi gặp ở đâu đó rồi.”

“Tôi cũng cảm thấy quen quen.”

“Tôi cũng vậy.”

Mộng Hồi Trường An thở dài một tiếng, nói rằng: “Xem ra, lần offline này của chúng ta, e rằng không được yên ổn rồi! Một người có nhan sắc yêu nghiệt nghịch thiên như vậy cũng xuất hiện rồi, các cậu thử nói xem, hắn có phải Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng không?”

Mọi người ở đây đều suy nghĩ nghiêm túc một lát, rồi đột nhiên ai nấy đều há miệng, trừng mắt, vẻ mặt khó mà tin nổi.

“Khí chất của cậu ta rất giống!” Một người trong số đó nói: “Tôi tin cậu ta là Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng! Bởi vì khí chất của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng mạnh như vậy! Người lạ không thể lại gần, sức chiến đấu khiếp người! Hơn nữa mọi người có phát hiện ra không? Mặt mày của họ khá giống nhau. Tôi vẫn luôn cho rằng đó là do có người cố ý thiết kế ra, thật không ngờ trên thực tế lại có người có cặp mắt phượng yêu nghiệt đến vậy!

Những người khác đều nhao nhao gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy. Ánh mắt cậu ta vừa đảo qua, tôi liền lạnh hết cả sống lưng! Trong game, tôi từng gặp Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng một lần rồi. Khi ấy cậu ta đang giết boss. Đến giờ tôi vẫn chưa quên ánh mắt cậu ta liếc tôi khi đó. Quả thực lạnh như băng vậy, tuyệt tình vô cùng! Tôi không sợ mấy anh cười tôi, tôi biết khi đó mình đang chơi game nhưng vẫn sợ đến mức suýt nữa són ra quần!”

“Thảo nào Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng là đệ nhất nam thần của toàn server, đúng là không ai sánh bằng cậu ta mà!” Đội trưởng thở dài một hơi, nói: “Thôi bỏ đi, chúng ta đi thôi. Chúng ta không sánh được với đại thần đâu.”

Chuồn Chuồn Tím nhìn về hướng Hạ Nhật Ninh vừa rời đi, cắn cắn môi.

Cô không phục.

Cô đường đường là đệ nhất mỹ nữ của toàn khu (tất cả các cụm server) mà người đàn ông đó không thèm liếc cô dù chỉ một cái ư?

Hạ Nhật Ninh nhanh chóng về tới cửa phòng mình, Tiểu Xuân quẹt thẻ mở cửa phòng.

Những người khác đều đứng ở cửa, Tiểu Xuân, Tiểu Hạ, Tiểu Thu, Tiểu Đông bước vào kiểm tra một lượt. Họ chỉ đạo đội vệ sĩ sắp xếp chỉnh tề, sau đó tất cả vệ sĩ đều lui hết ra bên ngoài khách sạn.

Hạ Nhật Ninh tháo đồng hồ trên tay xuống, nói: “Các cậu về nghỉ đi.”

Tiểu Đông lắp đặt máy tính xong xuôi, vận hành thử một chút, sau đó đứng sang một bên nói: “Hạ tổng, được rồi.”

Hạ Nhật Ninh gật đầu.

Tiểu Xuân và Tiểu Hạ cùng nhìn nhau, sau đó nhìn sang căn phòng sát vách, ai người cùng bất giác mỉm cười.

Tổng tài ở sát vách với thiếu phu nhân, hơn nữa còn dùng chung hồ bơi và phòng nghỉ nữa.

Sắp có nhiều chuyện vui để xem rồi đây!

Bốn người trợ lý rời khỏi đó rồi ở căn phòng cách đó không xa.

Lưu Nghĩa nhìn thấy cửa tại ban công của căn phòng sát vách mở ra thì liền biết Hạ Nhật Ninh vừa chuyển vào rồi.

Đừng hỏi vì sao cô biết? Đơn giản là Văn Nhất Phi vừa thông báo với cô thôi!

Mọi người đều hợp lực để gắn kết Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất lại với nhau, quả thực rất hao tâm tốn sức đó!

Lưu Nghĩa vội vàng thúc giục Thẩm Thất: “Không phải cậu muốn đi bơi à? Mau đi đi!”

Thẩm Thất vẻ mặt mờ mịt: “Tớ nói muốn đi bơi khi nào vậy?”

“Bà cô của tôi ơi, bảo cậu đi thì cậu cứ đi đi!” Lưu Nghĩa lôi ra một bộ đồ bơi từ trong tủ quần áo nhét vào trong lòng Thẩm Thất: “Tớ nói cậu nghe, hồ bơi ngoài trời của khách sạn này không nhiều đâu! Hồ bơi này chỉ để hai phòng dùng thôi! Cậu đi thư giãn chút đi!”

Thẩm Thất chưa kịp giải thích thì đã bị đẩy vào phòng thay đồ rồi.

Cô cân nhắc một chút, thôi vậy, đi chơi một chút cũng tốt.

Dù sao lần ra ngoài này cũng chỉ để thư giãn mà.

Thẩm Thất thay đồ một cách vui vẻ rồi đẩy cửa đi ra hồ bơi.

Lưu Nghĩa làm động tác chữ V với bóng lưng Thẩm Thất.

Giải quyết ổn thỏa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.