Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 512: Chương 512




Sáng ngày thứ hai rời giường, Thẩm Thất vừa ra khỏi cửa, Lưu Nghĩa cùng Văn Nhất Phi đồng thời Oa một cái kêu lên: Tiểu Thất, cậu hôm nay khí sắc không tệ a?

Thẩm Thất bỗng chốc đỏ mặt: Nào có!

Nói xong, nhanh chóng liếc xẻo qua một cái Hạ Nhật Ninh!

Không phải nói chỉ một lần sao? Mãi giày vò cho đến trời sắp sáng!

Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh chứa từng ý cười, nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói: Chuẩn bị một lát ăn bữa sáng.

Văn Nhất Phi hướng về phía Hạ Nhật Ninh chớp mắt: Tối hôm qua cuối cùng đã được như mong muốn rồi hả?

Hạ Nhật Ninh nhướn mày nhìn anh ấy: Hay là hỏi thử anh khi nào mới có thể được như mong muốn?

Ài ài ài, khỏi vạch trần khuyết điểm của người đấy. Văn Nhất Phi lẩm bẩm nói: Anh bây giờ là rong ngựa gió xuân lòng đắc ý, thì không quan tâm đến sự sống chết của anh em tôi nữa a?

Hạ Nhật Ninh đập anh ấy một đấm, hỏi: Phạm Thành Phạm Ly đâu? Sao còn chưa thức?

A..., hình như mãi chưa có tỉnh phải không? Văn Nhất Phi trả lời: Tôi cho người qua đó xem thử.

Trong chốc lát thời gian, đã có người vội vã tới đây, nói: Hai vị thiếu gia hình như đều bị bệnh rồi, đang phát sốt đây.

Cái gì? Tất cả mọi người lấy làm kinh hãi.

Thẩm Thất nói: Chúng ta qua đó xem thử!

Hạ Nhật Ninh gật gật đầu, nắm lấy tay của Thẩm Thất liền đi thẳng đến phòng của Phạm Thành Phạm Ly.

Vừa mới vào cửa, Thẩm Thất liền nhìn thấy Phạm Thành Phạm Ly nằm ở trên giường, sắc mặt quả thực là hiện lên ửng đỏ bất thường. Hai người đã sốt đến ý thức có chút không rõ rồi.

Thẩm Thất lấy tay vừa sờ, lập tức kêu lên: Nóng quá, mau gọi bác sĩ! Đêm qua còn rất tốt đấy, sao lại bỗng ngã bệnh rồi?

Văn Nhất Phi nhíu mày nói: Xem ra tối hôm qua thật sự đã chạm đến khúc mắc của bọn họ rồi. Trước kia lúc còn rất nhỏ, bọn họ mới sốt cao như vậy đấy.

Hạ Nhật Ninh gật gật đầu, nói: Đúng vậy a, tối hôm qua là tôi sơ suất rồi! Rốt cuộc là ai, đem khúc mắc của bọn họ lục ra rồi?

Chuyện này không thế trách đến trên đầu của anh. Chỉ có thể nói là trùng hợp mà thôi. Văn Nhất Phi nói: Bác sĩ sao còn chưa tới?

Vừa mới nói xong, bên ngoài thì có bác sĩ cùng y tá đi tới.

Những người ngày đều là bác sĩ gia đình ngự dụng của những thiếu gia này, đối với thân thể của bọn họ là quen thuộc nhất, vì vậy có thể đưa ra phán đoán nhanh nhất.

Bác sĩ đơn giản kiểm tra một hồi, lập tức nói: Hai vị thiếu gia tối hôm qua nhất định là bị cảm lạnh rồi. Nếu như không có đoán sai, bọn họ tối hôm qua hoàn toàn không có nghỉ ngơi ở trong phòng, mà là chạy ra ngoài ngẩn người.

Mấy người ở xung quanh, đối mặt nhìn nhau.

Nửa đêm chạy ra ngoài ngẩn người?

Đây là có tâm ma lớn tới cỡ nào a.

Bác sĩ lập tức kê thuốc, y tá cho Phạm Thành Phạm Ly mỗi người treo nước biển.

Bác sĩ nói: Chúng ta sẽ ở đây trông coi đấy, hai vị thiếu gia vừa thức dậy, sẽ lập tức truyền tin cho hai vị thiếu gia đấy.

Hạ Nhật Ninh cùng Văn Nhất Phi lúc này mới gật gật đầu nói: Như vậy, làm phiền rồi.

Rời khỏi phòng của Phạm Thành Phạm Ly, Lưu Nghĩa cũng không có nhịn được lòng hiếu kỳ, chủ động hỏi Văn Nhất Phi: Đây là chuyện như thế nào?

Một lời khó nói hết. Văn Nhất Phi ngược lại là thay đổi đi bộ dạng cười toe toét như trước kia, mà thay vào đó là một vẻ mặt nặng trĩu và trang nghiêm.

Vẻ mặt này ngược lại là cùng Hạ Nhật Ninh rất giống.

Thẩm Thất quay đầu lại nhìn thoáng qua bọn họ, cùng theo Hạ Nhật Ninh rời khỏi.

Đang đi, Thẩm Lục đi tới: Các người đây là sao rồi? Sắc mặt sao đều khó coi như vậy?

Thẩm Thất nói: Phạm Thành Phạm Ly đột nhiên phát sốt cao, đều sốt đến hôn mê rồi. Hai người này a, e rằng là có chút phiền toái rồi.

Thẩm Lục gật gật đầu: Vậy đã mời bác sĩ chưa?

Đã treo nước biển rồi, có lẽ là một lát có thể lui sốt rồi. Thẩm Thất trả lời: Anh trai, anh nói cha mẹ ly hôn, sự ảnh hưởng đối với con cái thật sự là lớn như vậy sao?

Vậy cũng phải coi tình huống đã. Thẩm Lục thông minh như vậy, thoáng chốc là đoán được bộ phận của sự thật rồi, nói: Tình hình của mỗi người mỗi gia đình đều là khác nhau đấy. Năm đó cha mẹ ly hôn, cũng là bị kẻ xấu làm hại, chúng ta tuy rằng trải qua trăm cay nghìn đắng, nhưng hai người chúng ta không phải cũng tốt đấy sao?

Thẩm Thất gật gật đầu, một vẻ mặt nghĩ lại mà sợ: Đúng vậy a, ông trời phù hộ, chúng ta cuối cùng là rất tốt mà đi tới đấy.

Tuy rằng, cũng đã trải qua rất nhiều rất nhiều ngăn trở cùng đả kích.

Tuy rằng, anh trai cũng từng bị kích thích thành chứng bệnh tự kỷ.

Tuy rằng, mình cũng bị buộc đợi gả.

Thế nhưng là, may mà mọi thứ có kết quả đều là tốt.

Đây đã là may mắn lớn nhất rồi.

Thẩm Lục hết sức nhìn thoáng qua Thẩm Thất.

Thật ra chuyện năm đó vẫn là một tổn thương rất lớn đấy, ít nhất là đáy lòng của Thẩm Thất là có khúc mắc.

Chỉ là em ấy không nói mà thôi.

Lúc này, Mạc đại ca từ bên ngoài đi tới nói: YAA.A.A.., các người đều dậy hết rồi, vừa đúng lúc, tộc trưởng muốn mời mọi người cùng nhau ăn sáng. Tất cả mọi người ở chỗ này cũng tốt, tôi cũng bớt được từng người một mà mời. Đều cùng đi qua đi.

Hạ Nhật Ninh lập tức nói: Mạc đại ca, Phạm Thành Phạm Ly tối hôm qua đã trúng lạnh, đang phát sốt cao, sợ là không qua được rồi.

Mạc đại ca một vẻ mặt kinh ngạc: Phát sốt? Lợi hại không? Có cần ta hỗ trợ kêu bác sĩ?

Hạ Nhật Ninh lắc đầu, nói: Không cần, tự chúng tôi có mang theo bác sĩ. Đã treo nước biển rồi!

Mạc đại ca gật gật đầu nói: Ta sẽ cho người tới đây tới chăm sóc nhiều một chút đấy! Đừng lo lắng.

Mọi người nhao nhao chuyển dời đến trong nhà của tộc trưởng, vừa mới tới cửa, đã có người nhiệt tình dẫn bọn họ đi đến phòng khách rồi.

Lưu Nghĩa ánh mắt nhạy bén, ở rất xa liền nhìn thấy được ella, lập tức hướng về phía ella vẫy tay: Cô!

Thẩm Thất ngẫng đầu, quả nhiên nhìn thấy ella, cũng vội vàng hướng về phía ella vẫy tay.

Hạ Nhật Ninh, Văn Nhất Phi là sau khi đi tới đây lần đầu tiên gặp qua ella, trong khoảnh khắc nhìn thấy ella, cả người đều giật mình.

Đây quả nhiên là tà thuật a!

Trong nháy mắt cải lão hoàn đồng a!

Ella hướng tới bọn họ cười cười, dặn dò nói: Các người đã tới rồi.

Cô. Hạ Nhật Ninh cùng Văn Nhất Phi cũng cùng theo chào hỏi.

Mặc kệ bà ấy biến thành trẻ tới cỡ nào, vai vế luôn là có đấy! Huống chi, số tuổi thật sự của bà ấy, đúng là người sắp năm mươi rồi.

Ella gật gật đầu: Thật sự là thật có lỗi, cho các người thêm nhiều phiền toái.

Thẩm Lục tới đây cùng ella ôm một cái, nói: Cô đang nói chuyện gì đấy? Chúng ta là người một nhà, người nhà mình đâu ra phiền toái không phiền toái?

Khóe miệng của Sùng Minh giựt giựt, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cũng nhỏ giọng cùng theo chào hỏi: Xin chào cô, con là Sùng Minh, là bạn của Thẩm Lục.

Anh vốn là muốn tự giới thiệu nói là bạn trai của Thẩm Lục, nhưng mà suy nghĩ một hồi, đoán chừng nếu như nói ra sẽ chọc cho Thẩm Lục không vui, vậy đổi thành bạn thôi.

Cùng theo bạn gọi thông gia, cũng không có gì không đúng phải không?

Quả nhiên, ella sửng sốt một hồi, lập tức nở nụ cười: A, được được được.

Ella cảm thấy thật thần kỳ, cả đời mình đều không có con cái, lại bỗng chốc có một đám cháu trai cháu nữ cháu rể.

Cảm giác này thật huyền diệu a!

Mạc đại ca cũng đã đi tới, ý tứ sâu xa mà nhìn xem ella cười cười.

Ella cũng nhận ra ông ấy, hướng về phía ông ấy cười và gật đầu: Chào buổi sáng.

Ánh mắt của Hạ Nhật Ninh nhạy bén, hỏi: Hai người đã gặp nhau rồi sao?

Ella vừa cười vừa nói: Đúng vậy a, anh ấy tối hôm qua đột nhiên chạy đến bên kia của tôi, cùng tôi uống trà một hồi.

Ý cười ở trong mắt phượng của Hạ Nhật Ninh càng thêm thâm sâu, xem ra hai người này có drama a!

Đây là chuyện tốt a!

Một công đôi việc!

Không chỉ có hoàn thành giao ước của tộc trưởng Mạc với mình, cũng là đã tác hợp chuyện tốt của cô cùng Mạc đại ca rồi!

Là hắn biết Mạc đại ca chính là thích nhất thể loại này như cô vậy!

Hắn trước kia cũng đánh qua cái chủ ý này, chỉ là cô quanh năm nhìn không thấy bóng người, muốn giới thiệu cũng không có cách nào giới thiệu.

Bây giờ tốt rồi, còn chưa chờ hắn làm mối đây, là hai người đã bởi vì sự trùng hợp của vận mệnh, mà quen biết trước rồi.

Hơn nữa còn cho một điều kiện được trời ưu ái như vậy.

Nếu không lợi dụng thật tốt một chút nữa, vậy thật sự đúng là đáng tiếc rồi!

Tôi là được nhờ vào các người, nếu như không phải là các người, tôi là không có cơ hội ra cửa phòng kia đấy. Ella thở dài một tiếng nói, ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời, một lần nữa nhìn xem mấy hậu bối nói: Hôm nay là tôi lần đầu tiên bước ra cửa phòng kia a!

Tất cả mọi người là mỉm cười.

Lúc này, có người mời đến bọn họ đi vào.

Một đoàn người cùng nhau hướng về phía phòng khách dời qua.

Vừa mới đi vào, thì nhìn thấy vị trí giữa đã bày biện một bàn ăn tròn rất to.

Tộc trưởng Mạc giũ lấy chòm râu dê mà cười ha hả nói: Chào các vị, mời ngồi mời ngồi!

Mọi người nhao nhao cùng tộc trưởng Mạc vấn an, kéo ghế ra ngồi xuống.

Trong chốc lát thời gian, đã có người bưng đủ loại bữa sáng lên bàn rồi.

Tộc trưởng Mạc cười và nói với Hạ Nhật Ninh: Hạ tổng quả nhiên là tốc độ rất nhanh, tôi sáng nay đã có được tin tức, nói là phía trên đã cho phép tu kiến thắng cảnh rồi. Vậy chuyện kế tiếp, xin mời Hạ tổng tận tâm tận lực rồi.

Không dám không dám. Hạ Nhật Ninh cười một cách ý tứ sâu xa: Chỉ là hy vọng, tộc trưởng nhất định phải thực hiện giao ước của chúng ta. Cũng đừng từ trong xảy ra các chuyện rắc rối nữa.

Đó là đương nhiên. Tộc trưởng Mạc vui vẻ nói: Các vị đừng khách khí, đây là bữa sáng đặc sản của địa phương chúng tôi. Mọi người nếm thử, ở bên ngoài, là ăn không được đồ ăn chính tông như vậy đấy.

Mọi người nhao nhao đáp ứng, cũng không cùng ông ấy khách khí, bắt đầu dùng bữa sáng.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Thẩm Thất cho rằng tộc trưởng Mạc sẽ đối với nhóm người mình trò chuyện chút gì đó.

Nào biết đâu, sau khi ăn xong rồi, tộc trưởng Mạc chỉ là khách khách khí khí mà mời người tiễn bọn họ rời đi.

Lúc này, Thẩm Thất không hiểu rồi.

Đây là vì cái gì a?

Lúc này Mạc đại ca nói với ella: Từ hôm nay trở đi, lộ trình của cô sẽ là do tôi đến phụ trách. Nói một cách khác, hành động của cô sẽ ở sự giám sát của tôi, không chỗ nào lánh mình.

Ella cười gượng: Được rồi. Vậy tôi đi về.

Không, không phải là ý của cô lý giải. Cô từ hôm nay trở đi, phạm vi hoạt động của cô là cả thị trấn Mạc gia, mà không còn giới hạn trong căn phòng nho nhỏ kia. Nhưng mọi hành động của cô, đều phải ở trong tầm mắt của tôi. Mạc đại ca giải thích.

Ella còn chưa nói lời nào, Hạ Nhật Ninh lập tức nói: Như vậy cũng tốt. Mạc đại ca, sự an toàn của cô em là giao cho anh rồi!

Sau đó, Hạ Nhật Ninh cho Mạc đại ca một ánh mắt ý tứ sâu xa.

Mạc đại ca hướng về phía Hạ Nhật Ninh nháy mắt mấy cái.

Thẩm Thất càng thêm nghi ngờ rồi.

À mà, tối hôm qua, Hạ Nhật Ninh cùng Mạc đại ca rốt cuộc là đã nói cái gì rồi a?

Bọn họ mới sáng sớm, làm cái trò gì?

Lưu Nghĩa kéo kéo Thẩm Thất, khẽ giọng nói: Tối hôm qua Hạ Nhật Ninh cùng Mạc đại ca đã thương lượng chuyện gì đó, sau đó cùng tộc trưởng nói rồi. Xem ra, tộc trưởng là đã đồng ý rồi.

Đã nói cái gì a? Thẩm Thất vẫn là một vẻ mặt ngơ ngác.

Lưu Nghĩa nhéo nhéo ngón tay của Thẩm Thất, khẽ giọng nói: Cậu có cảm thấy Mạc đại ca cùng cô, chợt có vẻ rất xứng nhau sao?

Thẩm Thất vừa quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy Mạc đạ ca cùng ella đứng chung với nhau nói chuyện.

Ánh mặt trời rọi vào trên người hai người, làm cho biểu cảm của hai người cũng nhu hòa được vài phần.

Thật đúng là đừng nói, từ góc độ này mà nhìn lên, hai người bọn họ thật đúng là rất có tướng vợ chồng đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.