Cái tên này sao nghe quen vậy nhỉ?
Trí nhớ của Hạ Nhật Ninh tốt hơn Thẩm Thất, lập tức nói: “Là cô bé học khiêu vũ cùng với Thẩm Hà à?“.
Học khiêu vũ?
Thẩm Thất liền sực nhớ ra, có lần Thẩm Hà từng kể với cô, có một cô bé cùng học lớp khiêu vũ với Thẩm Hà, tính cách ngang ngược, từng tranh trành với con bé. Hình như đúng là tên Gia Cát Du Du.
Không trùng hợp vậy chứ?
Có cần cẩu huyết như vậy không?
Thẩm Thất từng gặp cô bé đó, vừa nhìn đã biết là bị chiều hư.
Nhưng mà gia tộc của cô bé ấy hình như cũng chỉ thường thôi.
Chẳng lẽ là đang sa sút?
Dù sao chăng nữa, trước hết cứ kiểm tra xem sao.
Nếu như cô bé đúng là cháu ngoại của em gái thầy Charles, vậy thì nể tình thầy Charles, giúp nhà họ một tay cũng được.
Thẩm Thất liền nói: “Được, tôi trở về sẽ điều tra thử xem. Nếu còn có tài liệu gì khác, có thể gửi cả cho tôi, tính chính xác sẽ cao hơn“.
Bà lão da trắng quả nhiên liền đưa cho Thẩm Thất một túi hồ sơ, sau khi quay người tế bái Charles xong liền chào tạm biệt rời đi.
Thẩm Thất mang theo túi hồ sơ này cùng Hạ Nhật Ninh về nước điều tra, thực sự là quá trùng hợp, bé gái cần tìm đúng là Gia Cát Du Du mà bọn họ biết.
Sau khi Thẩm Hà đến thành phố Vinh, liền báo danh vào một lớp khiêu vũ.
Trước đây vẫn luôn là Gia Cát Du Du xưng vương xưng bá, sau khi Thẩm Hà đến, Gia Cát Du Du liền yếu thế hơn hẳn.
Vì vậy Gia Cát Du Du và Thẩm Hà từng cãi nhau mất lần.
Sau đó, Thẩm Hà có cô giáo riêng, không lên lớp học nữa, hai đứa bé cũng chẳng gặp lại nhau.
Không ngờ vòng vèo một hồi, cuối cùng lại vẫn dính dáng quan hệ.
Ông nội của Gia Cát Du Du cũng được coi là quan chức nắm thực quyền ở vùng này, cha mẹ làm kinh doanh, thảo nào kiêu căng như vậy.
Khó trách cô bé không thích Thẩm Hà.
Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng ấy mà.
Đọc xong tài liệu, Thẩm Thất thực sự không biết nói gì cho phải.
Giờ xem ra hoàn toàn không cần giúp á!
Cuộc sống của đối phương quá tốt rồi!
Lúc này, Hạ Nhật Ninh từ bên ngoài đi vào, mang cho Thẩm Thất một tách trà dưỡng sinh, chủ động bóp vai cho Thẩm Thất, nói: “Bà xã, anh định bàn với em chuyện này“.
“Hử? Chuyện gì?“. Thẩm Thất hỏi.
“Em xem, Tiểu Duệ Tiểu Hà đều về Hạ gia cả rồi. Con cháu nhà họ Hạ chúng ta, không thể chịu một chút ấm ức được“. Hạ Nhật Ninh híp mắt cười thương lượng với bà xã đại nhân: “Anh định mở một trường học quý tộc, từ mẫu giáo đến đại học, chuyên nhận con ông cháu cha, bồi dưỡng đặc biệt cho chúng nó“.
Thẩm Thất ngạc nhiên nhìn anh: “Cái nhà trẻ kia của Nhất Phi, vốn dĩ đã là trường quý tộc rồi mà?“.
“Nhưng dù sao cũng bị đứt đoạn. Sau khi học xong nhà trẻ, liền đến trường quý tộc của chúng ta, ở giữa sẽ có một giai đoạn quá độ. Anh muốn cho bọn trẻ một hệ thống giáo dục hoàn chỉnh“. Hạ Nhật Ninh ngồi bên cạnh Thẩm Thất nói: “Anh nghĩ được tên rồi, cứ gọi là Học viện quý tộc Duệ Hà. Đặt theo tên của con chúng ta. Tổng hợp hết tất cả nguồn tài nguyên giáo dục của chúng ta lại, xây dựng nên một hệ thống học viện quý tộc lớn nhất tốt nhất trong nước. Em thấy sao?“.
Thẩm Thất mỉm cười: “Được, theo ý anh“.
Chỉ cần tốt cho bọn nhỏ, làm thế nào cũng được.
Tin tức nhà họ Hạ sắp thành lập trường quý tộc nhanh chóng lan rộng khắp giới thượng lưu trong và ngoài nước.
Ai ai cũng ngấm ngầm nghe ngóng về điều kiện nhập học.
Sau khi nghe nói Học viện quý tộc Duệ Hà sẽ liên thông từ mẫu giáo đến đại học, hơn nữa toàn bộ lộ trình học đều chuyên biệt đào tạo nhân tài và giáo dục kế thừa gia tộc, đồng thời sẽ có đội ngũ giảng viên thâm niên của tập đoàn tài chính Hạ Thị đích thân giảng dạy, mọi người càng nóng ruột hơn.
Ai không muốn học theo hình thức kinh doanh của tập đoàn tài chính Hạ Thị chứ?
Ai không muốn trở thành một tập đoàn tài chính Hạ Thị tiếp theo?
Vậy là, cả người có quan hệ lẫn người không có quan hệ đều điên cuồng muốn chen vào Học viện quý tộc Duệ Hà.
Khi Văn Nhất Phi nghe được tin này, không nhịn được nói với Lưu Nghĩa: “Thôi xong rồi, tên khốn Nhật Ninh kia muốn cướp đường làm ăn của anh! Chỉ cần Học viện quý tộc Duệ Hà được thành lập, vậy thì chẳng còn trường học nào trên địa bàn có thể vượt qua cậu ta được“.
Lưu Nghĩa liền đáp: “Sao trước đây nhà họ Hạ không nghĩ đến việc mở học viện quý tộc nhỉ? Với tài lực của nhà họ thì hoàn toàn không thành vấn đề mà?“.
“Bởi vì trước đây nhà họ Hạ chưa có người thừa kế chứ sao!“. Văn Nhất Phi hừ một tiếng, nói: “Thực ra nhà họ cũng có trường quý tộc, nhưng không có cấp mẫu giáo, hơn nữa đều rất phân tán. Mà học sinh theo học ở những trường đó cũng rất ít, chủ yếu là con cháu nhà họ Hạ và một vài gia tộc khác. Quy mô gần như là không đáng nói. Giờ xem ra, vì Tiểu Duệ và Tiểu Hà, tên khốn Nhật Ninh định ra tay với mảng giáo dục rồi!“.
Lưu Nghĩa tươi cười nói: “Hạ Nhật Ninh thương Tiểu Duệ và Tiểu Hà như vậy, mở một học viện riêng cho bọn nhỏ thì có sao đâu!“.
“Có sao! Việc làm ăn của anh bị cướp rồi! Ê ê ê, bà xã! Em phải tập trung vào điểm này nè!“. Văn Nhất Phi hai tay nâng mặt Lưu Nghĩa, nhấn giọng nói: “Cậu ta cướp mối làm ăn của anh!“.
Lưu Nghĩa thản nhiên đáp: “Ờ“.
Ờ cái gì mà ờ!
“Cướp thì cướp, dù sao sau này con của chúng ta cũng vào Học viện quý tộc Duệ Hà mà!“. Lưu Nghĩa cực kì bình tĩnh nói.
Văn Nhất Phi: “...“.
Thẩm Thất đang dự họp ở công ty, Mạc Thu ở bên ngoài gõ cửa, đi vào nói nhỏ bên tai Thẩm Thất: “Có một quý phụ đang chờ ở bên ngoài, nói là có hẹn với cô. Cô ấy tự giới thiệu là Gia Cát phu nhân“.
Thẩm Thất sửng sốt, Gia Cát phu nhân?
Gia tộc lớn có họ Gia Cát ở đây cũng chỉ có một.
Lẽ nào là mẹ của Gia Cát Du Du?
Thẩm Thất lập tức gật đầu nói: “Được, bảo cô ấy vào phòng tiếp khách chờ tôi. Tôi sẽ qua ngay“.
Một lát sau Thẩm Thất họp xong, liền đi tới phòng tiếp khách.
Ôi chao, đúng là Gia Cát Du Du và mẹ cô bé.
Gia Cát phu nhân trông rất xinh đẹp, nhưng hơi đầy đặn, ước chừng không dưới 70 cân.
Khí thế mạnh mẽ, chắc hẳn trong nhà rất được cung phụng.
Gia Cát Du Du thì không mập, có điều vẻ mặt hơi kiêu kỳ.
Thấy Thẩm Thất tới, cô bé mới hơi khiêm tốn một chút, ngoan ngoãn đứng dậy theo mẹ.
“Xin lỗi, để hai người chờ lâu“. Thẩm Thất cười chào hỏi: “Tôi vừa có cuộc họp phải tham dự“.
“Đâu có đâu có, là chúng tôi quấy rầy!“. Gia Cát phu nhân căng thẳng nói: “Phu nhân có thể bớt thời gian gặp chúng tôi, đã là vinh hạnh cho chúng tôi rồi“.
“Ngồi xuống nói chuyện đi“. Thẩm Thất mỉm cười, ngồi xuống một bên ghế sofa.
Mạc Thu bưng trà tới, sâu kín liếc nhìn Gia Cát Du Du, rồi xoay người đi ra.
“Phu nhân, nghe nói Hạ gia định thành lập học viện quý tộc, cô là người đại diện đầu tiên. Vì vậy, hôm nay chúng tôi đến đây là để xin cô cho một suất“. Gia Cát phu nhân không hề giấu diếm, nói rõ ý đồ của mình.
Thẩm Thất rất bận, không rảnh vòng vo với cô ta.
Thế là cô cũng nói thẳng.