Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 49: Chương 49: Đến Lệ gia




Để bầu không khí không phải gượng gạo như vậy, Mạc Thanh Yên cầm lấy cái ly, trong lòng Lý Trường Phát âm thầm kêu lên, xem ra hôm nay phải uống đến chết luôn.

Cho nên rượu ở trên bàn chỉ cần Mạc Thanh Yên định uống liền bị hắn cướp đi uống hết.

Thư ký và trợ lý của Mạc Thanh Yên đều chớp mắt, bọn họ cảm thấy thể diện của Mạc tổng rất lớn, thấy Lý tổng đối với cô quả thật rất hèn mọn.

Không lâu sau, Lý Trường Phát liền cảm thấy chóng mặt, rồi nhanh chóng nói với trợ lý ở bên cạnh:

“Mau đưa hợp đồng cho tôi, tôi ký.”

Bữa cơm này hắn cũng không thể nuốt trôi, không chỉ nói đến rượu không thể để bà cô này uống, thấy thời gian này cũng không thể trì hoãn, nếu như cô về nhà muộn, người đen đủi sẽ là hắn.

Ai bảo Lệ gia có tiền có thế, hắn không dám đắc tội, cho dù Lệ Đình Tuyệt không có tiền có thế, hắn cũng không dám đắc tội.

Mạc Thanh Yên nghe thấy ký hợp đồng liền nháy mắt với thư ký, thư ký lấy hợp đồng đưa cho hắn ký.

Sau khi ký xong, Lý Trường Phát liền chuẩn bị đi, “Mạc tổng, cơm ăn cũng no rồi, tôi có việc phải đi trước.”

Mạc Thanh Yên: “Lý tổng, tôi còn bao cả phòng hát ở Trường Hận, đêm nay không thể tiếp ngài rượu, vậy để tôi hát cùng ngài.”

Lý Trường Phát thiếu chút nữa ngất đi, liền nhanh chóng đứng dậy, bảo người của mình đi nhanh.

“Không cầm đâu, Mạc tổng, hợp tác vui vẻ! Tôi còn có việc, xin phép đi trước.”

Thấy hắn chạy chậm đi, thư lý và trợ lý đều ngây người.

“Các cô có phát hiện ra, hôm nay Lý tổng như hoàn toàn biến thành người khác vậy.” Trợ lý nhìn hợp đồng trong tay như đang nằm mơ, làm việc lâu như vậy rồi mà lần đầu tiên cảm thấy việc ký hợp đồng lớn như vậy lại là một chuyện rất đơn giản.

Mà thư ký Lưu Ngư là một người rất tinh, mở miệng nói: “Còn không phải Mạc tổng có năng lực, người khác đều tranh giành ký hợp đồng với chúng ta.”

Mạc Thanh Yên cũng cảm thấy không phải mất sức gì, nhưng cũng không có manh mối gì cả. Nhưng ký được hợp đồng là chuyện tốt, không cần nghĩ nhiều.

Từ khi ký được với Việt Đạt, Mạc Thanh Yên xem như đã có được uy tín tại chi nhánh công ty ở Lâm Thành. Hơn nữa tất cả đều đi vào quỹ đạo, cô không còn bận như trước. Hàng ngày đều đón bọn nhỏ tan học, khiến Angela rất vui.

“Mẹ, ngày mai là cuối tuần, cho An An và các anh đến khu vui chơi được không ạ?”

Mạc Thanh Yên nhìn gai con trai ở ghế sau, trên mặt chúng thể hiện sự ghét bỏ, điều chúng không thích nhất chính là đến khu vui chơi. Nhưng mỗi lần thấy Angela vui vẻ thì chỉ có thể đi cùng con bé.

“Hai con muốn đến nhà thiên văn không?”

Nói đến đây hai đứa trẻ đều đồng thanh đáp: “Đi thôi.”

Angela chu miệng lên, “Ở đó không có đồ ăn ngon, con không đi, cũng không có xe chọc trời.”

Khi ba đứa trẻ đang thương lượng thì điện thoại Mạc Thanh Yên vang lên, là ông nội gọi tới, cô liền nghe máy.

“Ông nội.”

Ông Mạc nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô liền nở nụ cười, “Tiểu Yên, lâu rồi không đến thăm ông nội, mai con đến nhé.”

“Vâng ông nội.”

Sau đó chỉ có thể nhìn ba đứa trẻ nói xin lỗi, “Sorry, mai mẹ có việc, không thể đưa các con đi chơi được, lần sau, lần sau mẹ nhất định sẽ dành thời gian cho các con.”

Ba bánh bao nhỏ tuy hơi thất vọng, nhưng bọn chúng rất hiểu chuyện, biết lần này mẹ về đây có rất nhiều việc quan trọng, cho nên đều lắc đầu, tỏ vẻ không sao.

Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên đến nhà họ Mạc, mới dừng xe đã thấy ông Mạc và người nhà họ Mạc đều ra ngoài.

“Ông nội, mọi người đi đâu vậy?”

Thấy ông Mạc mạc bộ quần áo Tôn Trung Sơn, trông bộ dạng như đi xuất hành. Còn mặt Mạc Thanh Tuyết không vui, hung hăng liếc nhìn cô.

“Chị, Lệ gia mời mọi người đến, chị đừng đi, chuyện năm đó đã khiến mọi người mất mặt rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.