Editor: Waveliterature Vietnam
Lệ Đình Tuyệt cho rằng dễ dàng chăm sóc, để bọn họ buổi tối ngủ ở phòng anh, Mạc Thanh Yên suýt nữa nhảy dựng lên, ở bệnh viện hai ngày là được rồi. Đã về nhà rồi, anh ta còn muốn ngủ với cô.
Anh ta nghiện ngủ sao?
Không được, Angela ngủ không thành thật, sẽ làm phiền đến anh.
Vẫn may có trẻ con ở đây, cô sẽ lấy nó làm lá chắn.
Lệ Đình Tuyệt nheo mày gian tà, anh ta còn giả bộ thế này nữa. Cô vẫn trốn tránh anh ta, thật là khó chịu.
Cút ra ngoài, về sau đừng có xuất hiện trước mặt tôi.
Hắn quát nhẹ một tiếng, khiến cô sợ tới mức toàn thân run lên, mà mắt Angela không mở, nghe thấy tiếng quát của Lệ Đình Tuyệt.
Oa, tiếng khóc vang lên.
Tiểu nha đầu này có tật xấu khi ngủ, Mạc Thanh Yên liền dỗ nó.
Ngoan đừng khóc nữa.
Tiểu Yên, con muốn ngủ ở đâu, không muốn xa chú.
Nói xong lại ôm mặt khóc, Mạc Thanh Yên cũng hết cách, tiểu nha đầu này khóc tận 2 tiếng không dừng, vì thế cô không dám mắng chỉ nhẹ nhàng nói.
Được rồi, ngủ ở đây, mẹ đi pha nước nóng, mau đi tắm rửa đi.
Mạc Thanh Yên đi vào phòng tắm, Angela kéo tay, chớp mắt với Lệ Đình Tuyệt.
Chú, cháu như này có đúng không?
Lệ Đình Tuyệt cũng cảm thấy tiểu linh tinh này là nhân vật diễn viên, nhưng mà tiểu nha đầu này thực sự thích cô ấy, mới có thể để cô khổ sở thế, xoa đầu cô và nói:“ Sau này tốt với cô ấy hơn một chút“.
Angela gật đầu,: Chú, cháu giúp chú, chú có thể giúp cháu không?
Nha đầu này sẽ không làm thâm hụt tiền mua bán, nó nhỏ như thế đã biết, có bỏ ra thì phải có hồi đáp.
OK muốn cái gì cũng được.
Angela cười ngọt ngào:“ Chỉ cần ngày mai chú đưa cháu đến trường, sau đó nói với quả táo nhỏ chú là bố cháu“.
Nghĩ đến việc quả táo nhỏ nói nó trước giờ đều là mẹ đón, không thấy bố, nói nó là được bố sinh ra nhưng không được bố nuôi. Nó rất tức giận, nói rằng ngày mai sẽ có bố đến đón, cứ đợi đấy.
Lúc ấy nói đến rất vui, qua rồi mới nghĩ đi đâu tìm bố đây.
Cháu hy vọng có bố bên cạnh?
Lệ Đình Tuyệt bỏ điện thoại xuống, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, bình thường thấy nó vui, vẻ, vô lo vô nghĩ, không ngờ rằng trong lòng lại giấu nhiều chuyện như thế.
Angela gật đầu, sau đó lại lắc đầu:“ Tiểu Di sẽ không vui đâu“.
Sau đó liền rời khỏi giường tiến về phía phòng tắm, lúc đi ra ngoài, Mạc Thanh Yên vừa ướt sũng mặt trắng bạch, bỏ cái vật nhỏ lên trên giường.
Đồ hư hỏng, bảo con an phận đi tắm, đến lúc nào con mới học được đây?
Angela mím môi, trốn trong lòng Lệ Đình Tuyệt.
Hừ, An An thích nghich nước, Tiểu Yên cháu không thích cô, cô chỉ mắng người, cháu sẽ đổi mami.
Nó bĩu môi, nghiêng đầu sang chỗ khác. Nhưng mà cả người cô đang ướt sũng, để lộ ra một thân hình hoàn mỹ, đang tức giận mắng cô bé.
Lệ Đình Tuyệt nhìn cô, bộ dạng lúc tức giận rát giống, không nhịn được cười.
Cô đi thay quần áo đi, tôi trấn an nó
Mạc Thanh Yên đi thay quần áo, lúc đi ra, Angela đứng dậy, đòi ôm.
Xin lỗi, về sau cháu sẽ không như thế nữa.
Mạc Thanh Yên hết sức kinh ngạc, con bé tự dưng lại nói bản thân sai, lại còn ôm cô, thơm vào má cô.
Angla kéo áo cô, nói muốn sờ, Mạc Thanh Yên quay lại nhìn, Lệ Đình Tuyệt đúng lúc đang nhìn, mặt đỏ lên, vuốt ve bàn tay nhỏ và nói:“ Đợi đi ngủ đã“.