Sắc mặt Mạc Thanh Yên càng ngày càng trắng bệch, “Những người khác đã kiếm chưa? Cục băng, định vị của MM đâu, ở đâu?”
Lúc trước có thể kiếm được nha đầu đó là do cục băng đã định vị hướng của nha đầu, hi vọng cũng như lần trước, cô ấy chỉ ham chơi, nên mới bị lạc.
Khối Băng lắc đầu: “MM hôm nay không đeo đồng hồ điện thoại, cho nên …”
Nói xong anh ấy bĩu môi, anh rất sốt ruột, dù sao thì MM vẫn còn nhỏ, anh ấy cũng thấy hối hận.
Dương Quang ngồi trên ghế sofa, đang chơi máy tính, cũng không biết nên làm gì?
Dì Tiền sờ sờ đầu của khối băng “ Ngũ tiểu thư, Tiểu Văn và Tiểu Trần họ đều đi tìm, chúng tôi đã đem tất cả người của Lâm thành đi tìm, cô yên tâm, họ nhất định sẽ tìm được Angela trở về.”
Mạc Thanh Yên ngẩn cả người, cố nén nước mắt
Dì Tiền, dì trông chừng hai đứa giúp con, con cũng ra tìm.
Nói xong cô ấy nghiêng nghiêng ngả ngả hướng ra cửa mà chạy, Dì Tiền gấp nói: “ Tiểu thư, bộ dạng cô, tốt nhất là nên ở nhà đợi tin tức.”
Chưa kịp nói xong cô ấy đã đi ra ngoài rồi, Ngôn Ngọc nhìn hai đứa nhỏ, rồi nói với dì Tiền
Cô yên tâm, con sẽ trông chừng cô ấy.
Nói xong thì bước nhanh đi ra ngoài, Mạc Thanh Yên nghe Khối Băng nói cô bé chỉ ở trong vườn chơi, sau đó thì không thấy người đâu, cô men theo con đường từ cửa nhà, Ngôn Ngọc ở ngay sau cô, giúp cô tìm kiếm, đồng thời nhờ cũng công an tìm giúp
Lệ Đình Tuyệt đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên máy bay, nhận được video của Ngôn Ngọc, thân hình mỏng manh của Mạc Thanh Yên ở ngay trước, cùng với tiếng khóc gọi Angela.
Bảo bối, con mau ra đây, đừng chơi trò trốn tìm với mami, được không?
Tiếng của cô chợt như gần tắt, có lẽ là khóc lâu lắm rồi, khóc đến mức giọng cũng tắt, ánh mắt của anh nhìn thoáng, nắm thật chặt điện thoại trong tay. Nhìn thấy nha đầu kia khóc lòng anh lại buồn bực.
Còn có Angela, nghe tới việc không tìm thấy được cô bé, lòng anh lại cảm thấy đau xót, tựa như mất đi thứ quan trọng vậy
Ngôn Ngọc nhìn thấy Lệ Đình Tuyệt gửi tin nhắn: “ Đừng để cô ấy lang thang ở bên ngoài, nói với cô ấy cứ như vậy không thể nào tìm được,tất cả đều giao hết cho tôi, tôi nhất định sẽ giúp cô ấy tìm Angela.
Ngôn Ngọc than nhẹ một tiếng, việc lạc mất con, là chuyện đau lòng nhất
Những kẻ buôn bán trẻ con trên thế giới nên cho tử hình, con nít nhỏ vậy cái gì cũng không biết, tàn nhẫn quá. Anh ấy không dám nghĩ về mặt xấu, tâm trạng cũng rất kém.
Anh ấy tiến lên trước, giữ chặt hai vai của Mạc Thanh Yên.
Tiểu Yên, cô như vậy cũng vô dụng, chúng ta về đi, Tuyệt có cách, cô giao cho anh ấy là được
Mạc Thanh Yên khóc không ra tiếng, “ Các người không hiểu, các người không hiểu tôi sợ cỡ nào, con bé nhỏ như vậy, kẻ xấu như thế nào lại bắt đi…. “
Cuối cùng cô không nói thêm được gì nữa, trực tiếp hôm mê bất tỉnh.
Ngôn Ngọc ôm lấy cô, đưa cô trở về nhà, Khối Băng nhìn thấy mẹ của mình được người khác ôm về, gấp gấp chạy qua
Mẹ bị sao rồi?
Ngôn Ngọc là bác sĩ, cho nên anh ấy biết cô bị gì
Yên tâm, cô ấy chỉ bị đau lòng và hoảng sợ quá mức, để cô ấy nghỉ ngơi một chút.
Dì Tiền lau nước mắt, dẫn theo anh đang bế Mạc Thanh Yên vào phòng.
Khối Băng nhìn những người lớn trên lầu, sau đó liền thúc giục:“ Còn cần bao lâu nữa? Đã vào hệ thống của bọn họ chưa?”
Ngón tay Dương Quang nhanh chóng chuyển động trên bàn phím, ánh mắt chuyển động theo màn hình, xuất hiện ra rất nhiều hình ảnh, phát hiện được người dẫn Angela, cậu cắt màn hình, sau đó phóng to, hai người đều ngơ ngác, không ngờ là hắn.
Lệ Đình Tuyệt cũng tìm đến công an cao cấp của Lâm Thành, lấy được tất cả hình ảnh camera ở gần nhà Mạc Thanh Yên, cấp dưới của anh là Úc Giang đã cắt hình ảnh và gửi đến điện thoại anh, nhìn thấy người đàn ông trong hình, anh bĩu môi.