Editor: Waveliterature Vietnam
Cô đi đến địa điểm mà Triệu Tử Ngang đã chia sẻ cho cô, là một cửa tiệm thật bình thường, nhưng mà lọai địa phương càng bình thường, thì sẽ có bí mật càng lớn.
Mạc Thanh Yên nhìn tấm vé điện tử mà Triệu Tử Ngang đưa cho mình, nếu muốn đi vào chợ đêm, phải phải có tấm vé vào cửa, hơn nữa phiếu vào cửa này không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được. Có một số thứ ngay cả tiền cũng mua không được, đây là thứ đó.
Mạc Thanh Yên đi vào trong, trực tiếp đi đến quầy thu ngân, mua nột hộp kẹo cao su, tại thời điểm trả tiền, cô đưa vé cho hắn quẹt, sau đó thu ngân chỉ về phía sau.
Mạc Thanh Yên nhìn thoáng qua chỗ đó, nơi đó là một cánh cửa rất nhỏ, với dáng người nhỏ xinh của cô có thể dễ dàng đi qua được. Còn nếu là loại nam nhân cao lớn, chắc chỉ có thể xuyên tường mới có thể đi vào trong.
Cô đi ra khỏi cửa nhỏ, rồi đi vào, lúc mới bước đến cầu thang, chính là càng đi hạ, việt rộng lớn, đi hoàn thật dài thang lầu. Lại là một cánh cửa, đẩy cửa ra, nhìn đến những người ở trong đó đều là thương trường ngầm.
So với bên ngoài càng không giống, Mạc Thanh Yên đi vào trong đám người, tìm kiếm một của tiệm tên “Hai hóa“.
Cô cũng không chú ý đến người bên cạnh, thẳng đến khi cánh tay bị bắt lấy, “Lần đầu tiên ta gặp được một cô bé xinh đẹp như vậy.”
Một người đàn ông diện mạo hung ác bắt được cánh tay của cô, Mạc Thanh Yên lạnh lùng hất tay gã kia ra, âm thanh chán ghét. Sắc mặt người đàn ông càng hung tợn hơn, “Mày, thế nhưng lại cự tuyệt tao, mày có biết tao là ai không?”
Địa phương như chợ đêm này, mỗi thứ bán ra đều không quan minh chính đại gì, bình thường lỗi thời cùng súng ống nhiều nhất. Cho nên những người đến nơi này, đều là giang hồ. Đả đả sát sát quán đích, cho nên đặc biệt kiêu ngạo.
Mạc Thanh Yên hai tay nắm tay, lạnh lùng nhìn thẳng gã ta. Sau một hồi, bộ dáng như sắp đánh nhau.
Lúc này có một người chạy tới, sau đó tiến đến lỗ tại của gã ta nói thầm, sắc mặt gã ta liền trắng bệch, xoay qua Mạc Thanh Yên nói rồi nhanh chóng chạy đi.
“Thực xin lỗi! Vừa rồi đã mạo phạm cô, mời cô cùng Đại lão bản nói một tiếng, tôi lần sau không dám... nữa.”
Mạc Thanh Yên nhướng mi, Đại lão bản là ai?
Ai dà, này địa phương thật đúng là kỳ quái, cho dù đánh nhau cũng chưa có người xem, mua hàng rồi đi, thứ tự ngay ngắn.
Mạc Thanh Yên cũng không muốn gây sự, thản nhiên nói một câu
“Ông đi đi.”
Cô lại đi đến phía trước, bên tai truyền đến âm thanh của Triệu Tử Ngang.
“Ngũ tiểu thư, cô gái kia đang tới, đang đàm phán giá cả.”
Mạc Thanh Yên bước chân nhanh hơn, “Được, tôi sẽ lập tức đến.”
Hắn đã nói cho nàng vị trí xác định rồi, cho nên Mạc Thanh Yên rất nhanh đi ra, nhìn thấy Lưu Nguyệt Nguyệt lấy ra vòng cổ. Đưa tới trên bàn, chủ quán của hai cửa hàng nhìn món đồ, xác định được đây chính là vòng cổ mấy tháng trước có một vị khách đưa tiền cho hắn tìm.
Vì thế liền xuất ra chi phiếu, chuẩn bị trả thù lao.
Mạc Thanh Yên động thân mình đi qua lấy vòng cổ, Lưu Nguyệt Nguyệt bị dọa đến đứng lên.
“Cô...... Cô như thế nào lại ở chỗ này?”
Chủ quán hai cửa hàng cầm chi phiếu có chút khó hiểu, “Tiểu thư, cô rốt cuộc là muốn bán hay là không bán đây?”
Mạc Thanh Yên mở hộp ra xác định bên trong có thứ đó, sau đó lạnh lùng nhìn lướt qua chủ quán.
“Thứ này không phải là của cô ta, ông xác định muốn mua?”
Lưu Nguyệt Nguyệt hai mắt âm u, “Vị tiểu thư này, ở trong tay tôi chính là đồ của tôi, ở trong chợ đêm, tất cả đồ vật đều có thể giao dịch, chỉ sợ là làm coi thất vọng rồi.”
Đúng lúc nài điện thoại của chủ quán kêu lên, thời điểm hắn vừa mở náy, liền lộ ra là ảnh chụp của cô gái, phía dưới là lời nói của Đại lão bản: “Nhìn thấy cô ấy phải nghe theo mệnh lệnh, thấy cô ấy như gặp ta.”