Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 63: Chương 63: Muốn gặp cô ấy




Mạc Thanh Tuyết cầm lấy tờ giấy kia, nhìn thấy chữ viết ở mặt trên, vẻ mặt nóng vội trên mặt phai đi rất nhiều. Cô đương nhiên sẽ không bán đứng Lệ Đình Tuyệt, cho nên cô đáp ứng Lệ Dạ Kiêu việc phải ôm đùi hắn ta, làm cho cô thêm cơ hội ở bên cạnh Lệ Đình Tuyệt mà thôi.

Hiện tại nhìn những điều mà cô cần điều tra, cảm thấy được những cái này không gây hại đến Lệ Đình Tuyệt, cô thấy được đây chính là ông trời giúp mình.

1, Sinh nhật của Lệ Đình Tuyệt?

2, Loại cây mà Lệ Đình Tuyệt yêu thích?

3, Lệ Đình Tuyệt yêu thích loại nhan sắc và ham muốn thứ gì?

4, Trên người anh ta có cái bớt gì?.

Đây chỉ là những yêu thích cá nhân mà thôi, nhìn không ra được là có gì không thích hợp.

Cô đem tờ giấy, nắm chặt trong lòng bàn tay, “Anh hai, anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp anh điều tra rõ ràng.”

Khuôn mặt Lệ Dạ Kiêu lạnh lùng mở mắt, quét mắt về phía Lệ Đình Tuyệt ánh mắt mang theo đao, cô cảm thấy thân mình run rẩy.

“Cái mà tôi cần cô tra không chỉ là những mặt đó, hắn không có thói quen gì đặc biệt, cô nghe hiểu được không?”

Hai mặt Mạc Thanh Tuyết mị mị, hắn những cái phải điều tra đều không đồng dạng với Lệ Đình Tuyệt. Đây cũng chính là sự chân thật của Lệ Đình Tuyệt. Cô thật sự rất muốn biết, trên mỗi liền nở nụ cười.

“Đã biết, anh hai, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao.”

Nói xong lại đến gần hắn một chút hai mắt hướng đến hắn phóng điện.

Lệ Dạ Kiêu giương mắt nhìn, hoàn toàn không cảm nhận được cô ta đang phóng điện đến, “Ngươi muốn yêu cầu cái gì, nói đi. Tôi hy vọng tôi có thể thỏa mãn được cô, cũng như cô cũng phải thỏa mãn được tôi.”

Mạc Thanh Tuyết nhanh chân chạy đến bên chân hắn ta, cô lôi kéo y phục của hắn, “Anh hai, anh có thể giúp tôi diệt trừ Mạc Thanh Yên được không, cô ta bây giờ chỉ là một đứa bị gia đình ruồng bỏ.

Chuyện năm đó chắc anh cũng đã nghe qua đi, không ngờ tới cô ta bây giờ lại đi mơ tưởng người đàn ông của tôi.”

“Hơn nữa cô ta muốn đem cả Lệ gia và Mạc gia đều hủy diệt.”

Lệ Dạ Kiêu trong nháy mắt liền nhớ đến bộ dạng của nha đầu kia, bộ dáng quả thật là không tồi, bất quá, người Mạc gia đều là một dạng đi, Mạc Thanh Tuyết xấu xa như vậy, chắc là Mạc Thanh Yên cũng không tốt lành gì.

“Được, trong vòng ba ngày. Cô ta nhất định sẽ biến mất.”

- ------

Mạc Thanh Yên sau khi tan tầm liền đến công ty của Lệ Đình Tuyệt, vừa bước vào cửa, đã bị bảo an ngăn lại.

“Tiểu thư, xin hãy đưa thẻ công tác của cô.”

Hai mắt Mạ Thanh Yên có chút thay đổi, phải có thẻ công tác? Vì vậy cô liền cười ngọt ngào, “Tiểu ca ca, tôi đến đây chỉ để tìm người.”

Bảo an nhìn thấy cô cười tươi như vậy, cũng không nhẫn tâm. Vì thế mang cô vào đại sảnh, nói tình huống của cô cho nhân viên.

Hai cô gái mặc quần áo lao động màu xám, mắt nhìn Mạc Thanh Yên, đối với cô gái so với chính mình càng đẹp hơn, tự nhiên liền mang theo địch ý ganh tị, vì thế lạnh lùng nói:

“Lệ thị là công ti lớn, không phải ai muốn vào là có thể vào. Cô muốn tìm ai liền điện thoại cho người đó, nói người đó xuống đón tiếp ngươi.”

Nói xong các cô liền vội vàng đi, hoàn toàn xem nhẹ Mạc Thanh Yên đang đứng đấy.

Mạc Thanh Yên lấy di động ra, tìm được ghi chú: tôi là đàn ông, nhìn đến chữ này, cô rất không thích. Nhưng cô lại không làm gì được, chỉ có thể chướng mắt bỏ ra ngoài.

Lệ Đình Tuyệt bị sốt, đang nằm ở trong phòng nghỉ ngơi, nghe được âm thanh của điện thoại, hắn nhíu mày trả lời:

“Chuyện gì?”

Ngay cả tên của người điện hắn còn chưa xem, cho nên ngữ khí lạnh như băng, giọng nói rất khó chịu.

“Là tôi, Mạc Thanh Yên, tôi đang ở dưới lầu của công ty anh, anh mau chóng xuống dưới đón tôi.”

Nói xong cô liền cúp máy, chân mày của Lệ Đình Tuyệt đang nhíu chặt liền buông lỏng ra, ngồi dậy.

Mạc Thanh Yên?

Còn tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác, hắn câu thần, ánh mắt hơi hồng. Giọng hát giống như hơi nước, nhưng hắn rất muốn gặp cô ấy. Vì vậy liền bỏ qua khó chịu, tính tình nha đầu kia thật bướng bỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.