Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 208: Chương 208: Yêu rồi




Editor: Waveliterature Vietnam

“Lệ Đình Tuyệt, không được, hôm nay không được.”

Dường như sau khi bị hắn hôn qua, hai người vận động một chút như vậy, bụng của cô liền tốt hơn nhiều rồi. Mà Lệ Đình Tuyệt sau khi nghe thấy lời của cô, ngẩng đầu lên.

Nhìn bộ dáng của cô lúc này, vai áo rớt xuống, lộ ra xương quai xanh. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, hai mắt mơ màng, thật sự rất mê người. Hắn hít thở nặng nề, sau đó trở mình, ôm cô vào lòng.

“Thế nhưng, anh rất khó chịu, rất muốn.”

Mạc Thanh Yên cắn môi, lời nói như vậy, cô lần đầu tiên nghe được. Hơn nữa còn là từ trong miệng của người đàn ông như Lệ Đình Tuyệt nói ra, mặt càng thêm nóng như đốt.

“Thế nhưng, em tới tháng rồi, anh biết đó.”

Bàn tay nhỏ nhắn của cô đang níu lấy áo sơ mi mất trật tự của hắn, càng xấu hổ. Bàn tay nhỏ của cô không rảnh rỗi, chà đạp cái áo sơ mi ca rô của hắn.

Lệ Đình Tuyệt rất khó chịu, dù sau cái đêm năm năm trước là lần đầu tiên của hắn, từ sau đó hắn cũng chưa từng chạm qua phụ nữ. Thế nhưng sau khi nếm qua mùi vị của nữ nhân, cảm giác liền bất đồng, thời điểm nổi lên phản ứng cũng nhiều hơn rồi.

Hiện tại người yêu thích ở trong lòng, lại không thể động, thật sự là một loại dày vò, cũng là một dạng hành hạ.

“Lần sau, cho anh có được không?”

Người đàn ông nào đó cười tà khí, nói ra khỏi miệng, bởi vì thật sự muốn cô.

Mạc Thanh Yên vô cùng xấu hổ, cô chôn đầu vào trong ngực hắn, nhẹ gật đầu.

Sau đó, hai người đều cười, bao gồm quá nhiều cảm xúc, ngọt ngào, hạnh phúc, chờ mong.

Thật ra chỉ cần ôm cô ngủ, hắn đã mãn nguyện rồi, mà Mạc Thanh Yên cũng đặc biệt có cảm giác an toàn, sẽ ngủ cực kỳ ngon. Hầu như cả đêm không mộng mị, cô cũng không rõ vì sao đối với người đàn ông này lại ỷ lại nhiều như vậy.

Ngày thứ hai, hai người là bị tiếng gõ cửa làm cho bừng tỉnh.

“Bành bành bành…”

Lệ Đình Tuyệt trước mở mắt, nhìn thấy người con gái nhỏ lười biếng xoa mắt, hắn cười nhạt, hôn lên đỉnh đầu của cô một cái.

“Anh đi mở cửa.”

Hắn xuống giường, mở cửa phòng. Thân trên hắn không có mặc đồ, nửa người dưới mắc một cái quần nhỏ màu xám tro, tỉ lệ cơ thể rất đẹp, nhìn ra cô gái ngoài cửa.

“Có chuyện gì?”

Thanh âm trầm thấp, là dáng vẻ lười biếng lúc mới ngủ dậy, nhưng giọng nói lại mười phần dễ nghe.

Tiểu Ngư ngây người, bộ dạng người đàn ông này thật là quá đẹp trai rồi, cơ ngực cơ bụng đều có, hoàn toàn chính là vóc người sáu múi hoàn mỹ.

Nhìn thấy cô ta ngây ngốc, Lệ Đình Tuyệt nhướn mày.

“Có chuyện?”

Tiểu Ngư cuối cùng hoàn hồn lại “A, cái đó, Lệ tổng, em là đến tìm Mạc tổng, cô ấy nên thức dậy rồi.”

“Tôi sẽ kêu em ấy dậy.”

Nói xong đóng cửa rầm một tiếng, Tiểu Ngư ngốc nhẹ, cảm giác người đàn ông này cũng quá tàn ác rồi, đến bộ dáng đóng cửa đều đẹp trai như vậy. Hôm qua Tiểu Yên và anh ta có phải đã làm việc đó rồi, thật khiến người hâm mộ!

Mạc Thanh Yên ngồi dậy “Là ai vậy?”

“Thư ký em.”

Sắc mặt của Mạc Thanh Yên biến đổi “Nha đầu đó là nhiều chuyện nhất, nó nhìn thấy anh nhất định nghĩ hai người chúng ta…”

Từ phía sau cô vẫn chưa nói ra, Lệ Đình Tuyệt đã nhếch môi cười tà khí. Ôm cô lại, để cô ôm cổ mình.

“Em là nữ nhân của anh, cả đời này đều trốn không thoát, cho nên sớm muộn mọi người đều sẽ biết thôi.”

Mạc Thanh Yên cười ngọt ngào, hôn lên môi hắn một cái. Sau đó mông bị hắn nhấc lên, hai chân càng quấn chặt lên eo hắn. Hắn hôn môi cô, cô hôn đáp lại, tóc dài trơn bóng trượt qua môi hắn, đầy ngứa ngáy.

Hai người hôn càng lúc càng sâu, càng ngày càng gấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.