Lệ Tiên Sinh, Yêu Khó Kiểm Soát!

Chương 9: Chương 9: Máy bật lửa biết đi




Kỷ Noãn Noãn đặt điện thoại xuống, nhìn áo quần trên người một chút rồi cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.

Bộ quần áo này của cô không được, phải về nhà thay một bộ thật đẹp, tốt nhất là có thể làm cho Lệ Bắc Hàn vừa gặp đã máu huyết sôi sục ấy!

Cô không muốn dễ dàng bị loại từ vòng gửi xe như vậy đâu!

Vì vậy, lúc nãy dự định hẹn ăn cơm trưa, bây giờ đổi thành cơm tối, cô muốn có đủ thời gian làm đẹp cho mình.

Kỷ Noãn Noãn một mạch đi vào biệt thự Kỷ gia, vứt chìa khóa cho quản gia rồi đi thẳng vào phòng thay đồ, mở tủ đồ lễ phục, cẩn thận tỉ mỉ xem xét!

Cổ chữ V, hở lưng! Cái nào gợi cảm lấy cái đó!

Cuối cùng chọn được một bộ lễ phục dạ hội kiểu mới, váy màu xanh ngọc, vừa sang trọng vừa khiêm tốn, trước ngực có đính vài viên kim cương nhỏ, lấp la lấp lánh.

Vừa thay đồ xong, gương mặt Kỷ Noãn Noãn bỗng dưng đỏ lựng.

Trên người cô còn dấu vết mà Lệ Bắc Hàn để lại, mặc như vậy tất cả đều lộ ra cả rồi!

Như vậy cũng tốt, đều là tội chứng mà anh để lại! Xem anh còn dám nuốt lời không!

“Kỷ Noãn Noãn! Đừng sợ, tiến lên!” Cô tự cổ vũ mình!

Kỷ Noãn Noãn mặc dù chỉ cao một mét sáu, không được xem là cao, nhưng vì từ nhỏ có luyện tập nên thân hình đặc biệt chuẩn, những chỗ cần phát triển thì một chút cũng không kém, trong bộ trang phục dạ hội thì càng lộ rõ đường cong tinh tế và duyên dáng.

Làn da của cô rất trắng, mềm mại như sữa vậy, sáng ngời như ngọc, những dấu vết kia cứ như những cánh hoa đỏ rơi vào người cô, điểm xuyết cho làn da trắng của cô.

Gợi cảm, mê hoặc, yêu kiều!

Nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, Kỷ Noãn Noãn gật đầu hài lòng.

Trang điểm nhẹ, rồi lại dụng tâm chọn giày với túi xách phối hợp, ở nhà đợi Lệ Bắc Hàn.

Anh đã đồng ý gặp cô, cô liền nhân cơ hội yêu cầu anh đưa đón! Thật may, anh không từ chối.

Kỷ Noãn Noãn ngồi ở phòng khách, gương mặt nhỏ cứ chốc chốc lại ngóng ra ngoài.

Cách giờ hẹn càng lúc càng gần rồi. Không biết Lệ Bắc Hàn có tới hay không?

Với cái tính cách khốn nạn đó, cũng thật là có thể cho cô leo cây lắm!

Đột nhiên, bên ngoài vọng vào tiếng động cơ xe, Kỷ Noãn Noãn lập tức chạy ra.

Một chiếc Maybach đen dừng trước biệt thự Kỷ gia.

Kỷ Noãn Noãn nhìn thấy một tài xế lạ mặt, lại nhìn Lệ Bắc Hàn ngồi ghế sau bất động, tâm tình không thoải mái!

Không phải đã nói rồi sao, cuộc hẹn chỉ hai người thôi sao?

Anh không thể tự lái xe đến đón cô sao? Tên Lệ Bắc Hàn khốn kiếp này một chút phong độ đàn ông cũng không có, cũng không xuống mở cửa xe cho cô nữa!

Kỷ Noãn Noãn kéo cửa xe, nhưng không mở được!

Cửa xe vẫn còn đang khóa! Trong chốc lát, lửa giận ngùn ngụt!

“Lệ Bắc Hàn!”

Cửa xe từ từ di chuyển, lộ ra gương mặt anh tuấn mê người của Lệ Bắc Hàn!

Lửa giận trong lòng Kỷ Noãn Noãn không chút tiền đồ nào liền giảm mất bảy tám phần.

Khốn kiếp! Đẹp trai, quả nhiên rất lợi hại!

Nhưng, cô cũng đẹp gái mà! Lệ Bắc Hàn rốt cuộc có biết yêu cái đẹp không vậy? Lại còn không thèm nhìn cô một cái!

Lệ Bắc Hàn xoay đầu, nhìn lên Kỷ Noãn Noãn. Lúc nãy cô đi ra, anh đã nhìn thấy cô hôm nay trang điểm như thế nào.

Đến gần càng nhìn rõ, ánh mắt lướt qua những dấu vết trên người cô, kiềm chế không được lại nhớ về cảnh tượng tối hôm đó! Trong chốc lát, chỗ nào kia ở bụng dưới nóng cả lên!

Anh đột nhiên phát hiện, đối với anh mà nói Kỷ Noãn Noãn không phải đơn giản chỉ là người dễ dàng ảnh hưởng đến cảm xúc của anh nữa. Mà là máy bật lửa của anh!

“Em muốn ăn mặc như vậy ra ngoài cùng tôi?”

“Đẹp không?” Kỷ Noãn Noãn lập tức thể hiện một chút thân hình đẹp đẽ của mình, dưới ánh nhìn của Lệ Bắc Hàn xoay một vòng.

Xoay một vòng 360 độ thể hiện sự xinh đẹp của mình như vậy, anh có mãn ý không?

“Cho em mười phút, thay một bộ khác!”

“Vì sao? Em mặc bộ này đẹp như vậy? Sao phải thay? Hay là vì vẻ đẹp của anh khiến anh không dám nhìn thẳng? Có phải vừa nhìn một cái đã không kiềm chế được không.” Kỷ Noãn Noãn lớn tiếng hỏi.

Cách châm chọc này, cô ấy học ở đâu vậy!

Lệ Bắc Hàn nâng tay xem đồng hồ, lạnh lùng nói: “Vẫn còn chín phút hai mươi bảy giây.”

“Anh! Anh đúng là không thể hiểu được! Mở cửa!” Kỷ Noãn Noãn đá mạnh vào cửa xe. “A! Đau quá đau quá!” Cơ thể không vững lùi lại sau 2 bước, lúc nãy không khống chế được lực, đau đến nỗi cô sắp khóc.

“Vẫn còn tám phút năm mươi giây!” Giọng nói lạnh lùng lại lần nữa cất lên.

Kỷ Noãn Noãn xoay người chạy vào trong nhà.

Lúc mười phút chỉ còn lại ba mươi giây, thân ảnh nhỏ nhắn đó lại từ trong nhà chạy ra, trên người mặc một chiếc váy liền không tay màu hồng, giày còn chưa kịp mang ngay ngắn, khập khiễng chạy về hướng xe.

“Còn kịp, còn kịp!” Cô rất sợ vượt qua mốc thời gian, tên Lệ Bắc Hàn này có thể bỏ mặc cô mà chạy mất!

Vì quá vội vàng, mặt của Kỷ Noãn Noãn càng đỏ, càng rực rỡ. Tóc có chút rối, lại thêm vài phần dễ thương mơ hồ.

Cô ấy mà lại, thật sự chạy đi thay đồ!

Trong lòng Lệ Bắc Hàn, dậy sóng.

Cửa xe mở ra, Kỷ Noãn Noãn thở hồng hộc ngồi bên cạnh Lệ Bắc Hàn, đem đôi giày cao gót chưa kịp mang chỉnh tề tháo ra luôn, trực tiếp để hai chân trần.

“Lệ Bắc Hàn! Anh.. anh đúng là quá độc ác! Cho một cô gái đẹp mười phút để thay đồ, anh đúng là.. Ây ya mẹ ơi! Mệt chết tôi mất! Hẹn một cuộc với anh thôi cũng cần mạng của tôi rồi!”

“Đi thôi!” Lệ Bắc Hàn không để ý Kỷ Noãn Noãn càm ràm, trực tiếp bảo tài xế lái xe đi.

Kỷ Noãn Noãn thở một hơi, xoay người nhìn Lệ Bắc Hàn đột nhiên nở một nụ cười sáng lạn, ôm lấy cánh tay của Lệ Bắc Hàn nhào sang.

Đột nhiên hương thơm ngọc ngà đến gần mình làm thân thể Lệ Bắc Hàn cứng ngắc! Máu nóng cuồn cuộn, giống như một con ngựa bị trật dây cương, kích động, điên cuồng!

Lệ Bắc Hàn cúi đầu nhìn đôi tay thon dài ngọc ngà ôm cánh tay mình.

“Buông ra!”

“Anh bắt người ta mệt đến như vậy rồi, người ta dựa một chút thì có làm sao?” Kỷ Noãn Noãn nũng nịu, giơ một ngón tay ra chọc chọc trước ngực Lệ Bắc Hàn.

Cô lại còn dám chọc anh!

Chỗ ngón tay chạm vào, như có một dòng điện, trừng phạt trái tim không thành thực của anh!

Anh rất muốn cô!

Ngay bây giờ!

Đặt cô dưới thân, mạnh mẽ bắt nạt! Làm cho cô cầu xin anh, không ngừng rên rỉ “muốn” và “đừng”!

Loại xung động này, làm Lệ Bắc Hàn kinh ngạc.

Lặng lẽ nắm chặt tay, khôi phục lại vẻ bình tĩnh. Trong chốc lát, lưng áo đã bị mồ hôi túa ra làm ướt cả rồi.

“Tôi nghĩ, em chưa hiểu rõ ý của tôi.” Lệ Bắc Hàn không muốn lãng phí thêm thời gian, “Giữa chúng ta, đến đây là kết thúc.”

“Hôm đó anh không phải nói như vậy đâu! Anh nói em là người phụ nữ của anh!

“ Lời của đàn ông lúc ở trên giường mà em cũng tin à? “

“ Tin! Lời của anh, bất kể là lúc nào em cũng đều tin! “

Lệ Bắc Hàn:. Rốt cuộc là anh không bình thường hay là Kỷ Noãn Noãn không bình thường!

Đây là tình tiết gì vậy!

“ Bắc Bắc~Em thật sự không có ý dùng anh để trả thù Ninh Dật, em làm sao nỡ chứ.”Kỷ Noãn Noãn dịu dàng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.