Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Chương 145: Chương 145: Vẻ đẹp thuần khiết




Hầm ngục Kramado.

Lũ quái vật trung cấp Kramanoim xuất hiện ở tầng 1 và 2.

Số lượng xuất hiện quá nhiều so với một hầm ngục cơ bản, nó phù hợp làm bãi săn cho những chiến binh có kinh nghiệm hơn. Tuy nhiên, từ tầng 3 trở đi, xuất hiện nhiều bẫy nguy hiểm và thậm chí cả những con quái vật có lv tầm 300

Họ sẽ không đụng độ con Nhện chúa Elfin nếu chọn một lối đi bình thường, nhưng vẫn còn đầy rẫy nguy hiểm phía trước.

Nếu là Hegel và những người khác, họ sẽ chọn con đường – nơi có thể đưa họ trở ra!

“Huff huff.”

“Hãy đi chậm một chút!”

Tuy nhiên, họ đang tiến sâu hơn vào hầm ngục.

Trước mặt họ, lối đi được càn quét sạch sẽ bởi Weed. Có thể coi đó là sự phá hủy khi không có 1 con nhện nhỏ bé nào còn sống. Cả party thậm chí không nhìn thấy bóng dáng quái vật, và những cái bẫy đã bị phá hủy hoàn toàn.

Đó là bởi vì Weed đã giao cho Nide một nhiệm vụ riêng biệt.

“Nide.”

“Vâng. Hyung!”

“Khi cậu tiến lên phía trước, hãy tháo dỡ những cái bẫy.”

“Còn cuộc chiến thì sao?”

“Tôi sẽ chăm sóc nó. Cậu chỉ cần di chuyển về phía trước và tháo dỡ những cái bẫy thôi. Còn lũ quái vật cứ để tôi lo.”

“Vâng, hyung. Hãy để đó cho em.”

Đối với Nide, một Thief coi thám hiểm hầm ngục và mê cung là một nghề, tháo dỡ bẫy chỉ là trò trẻ con!

Anh đã từng trải qua một cuộc chiến thập tử nhất sinh với Nhện chúa Elfin, tuy nhiên chỉ đơn thuần là vì Thief có sức mạnh tấn công khá thấp. Nếu anh tạo ra cơ hội để phục kích sau khi ẩn cơ thể mình đằng sau một cái trụ và coi đó làm tường chắn để chiến đấu thì anh cũng không có khả năng giành chiến thắng. Tuy nhiên, anh vẫn có một lựa chọn khác để thoát ra khỏi đống hỗn độn này. Vào lúc tảng đá đuổi theo họ, nếu không vướng bận đồng đội, anh có thể trốn thoát bằng cách ép mình vào một vết nứt nhỏ trên tường.

Thief Nide, đã được giao phó với một nhiệm vụ thích hợp với class của mình, một công việc vô hiệu hóa hoặc phá hủy các bẫy khi anh đi ngang qua.

Còn Weed nhận phần những con quái còn lại.

- Weed-hyung, có một số lượng đáng kể lũ Morron Chaser lv 300 đằng trước.

Nide cũng thực hiện nhiệm vụ trinh sát.

- Có khoảng bao nhiêu con?

- Khoảng 65 con. Với số lượng này, tiến lên trước là điều vô cùng nguy hiểm ...

- 3 phút.

- Cái gì?

- Tôi sẽ kết thúc trong vòng 3 phút, do đó, tìm cho tôi một đám quái khác.

- Em hiểu rồi.

Ngắn gọn và xúc tích!

Khi cậu chat với một ai đó, cậu luôn nói ngắn gọn và đi thẳng vào vấn đề, tuy nhiên thời gian cậu dành chiến đấu lại nhiều hơn thế.

Chạy, chiến đấu, săn và giết, thu thập các japtem!

Không có gì khó chịu hơn so với việc ăn và nướng thịt tại một nhà hàng vì cứ đang ăn thì lại phải quay ra nướng. Đối với Weed, vấn đề căng thẳng nhất là chạy trốn khỏi con quái trong khi đang chiến đấu. (Nó đề cập đến BBQ Hàn, bạn đang nướng thì người khác ăn, khi quay ra thì người ta ăn hết rồi. :v lại phải cắm mặt nướng tiếp.)

Ở những bãi quái khác, lũ quái không xuất hiện giống như trong hầm ngục này, mà nó cứ từng đoàn từng đoàn. Weed chiến đấu không ngừng tay và cậu thích thú với điều đó!

Hiệu ứng x2 tỷ lệ rớt item và exp được áp dụng trong một tuần kể từ khi phát hiện ra hầm ngục. Những người phát hiện đầu tiên còn được tăng fame và các item tốt nhất từ những con quái vật, nhưng miễn là bạn đến trong tuần đó, thì vẫn được hưởng hiệu ứng.

Bạn có thể nói đó là món quà mà những con quái vật với cái bụng kềnh càng và ngấn mỡ bên trong hầm ngục dành cho khách viếng thăm.

“65 tên ...”

Weed có thể chăm sóc bọn chúng dễ dàng, nhưng để xơi sạch thì mất kha khá thời igan.

“Triệu hồi Dirtman, Fiery Pebble!”

Weed triệu tập những Spirit mà cậu đã tạo ra.

Vì sự gần gũi tối đa với chúng, nên cậu có thể triệu hồi bao nhiêu tùy thích, miễn là lượng MP cho phép. Một đặc quyền dành cho người tạo ra Spirit!

Dirtmen chủ yếu là những Spirit cấp thấp, và rất nhiều Fiery Pebble Spirit là những Spirit cấp trung.

Một phần trần hầm đã sập xuống và hầm ngục trở thành một biển lửa.

Chaos!

Các Dirtmen cưỡi lên lưng lũ Morron Chaser.

“Hất chúng xuống!”

Mặc dù lũ Morron Chaser vung giáo loạn xa, nhưng các Dirtmen không hề nhúc nhích. Vì chúng là tinh linh đất nên có HP gần như vô hạn. Chúng đè bẹp lũ quái bằng trọng lượng của mình và làm chậm chúng lại.

Còn các Fiery Pebble chui vào miệng của lũ quái. Ngọn lửa phun ra mỗi khi chúng mở miệng!

Những nơi Weed chạy qua, chỉ còn vương lại những tàn lửa. Chỉ bằng kiếm thuật cơ bản, cậu đã có thể hạ gục lũ quái Morron Chaser đang bị chìm ngập trong biển lửa. Cậu phải tiết kiệm MP để gọi những Spirit trong trận chiến có quy mô lớn.

Người Dwarf có thể hồi phục MP nhanh hơn so với con người. Nhờ đó, cậu có thể chiến đấu bằng kiếm thuật cơ bản và thỉnh thoảng sử dụng Sculpting Blade.

Khi cậu dọn dẹp xong lũ Morron Chaser thì Hegel, Selsia, Rumi, Bella, và Twitter mới chạy đến khu vực gần đó. Khoảng cách giữa họ và Weed đã rút ngắn mặc dù họ chạy không ngừng nghỉ.

Cùng một tổ đội với nhau, họ cũng nhận được kinh nghiệm.

Level của bạn đã tăng lên.

Vì cùng tổ đội với một người giết Morron Chaser chỉ với một hit, nên Fame của bạn +1

Lv của bạn đã tăng lên.

Lv của bạn đã tăng lên.

Một con boss cấp thấp, Morron General, đã bị nhóm của bạn giết chết.

Exp tăng nhanh chóng mặt khiến họ sợ hãi và phải kiểm tra cửa sổ thông tin.

Với Hegel lại là ngoại lệ, người chơi lv trên 200 mà lv cũng lên vù vù thì không thể tin được.

Thời điểm họ sắp bắt kịp cậu, thì Weed lại rời đi khỏi.

Chạy khi quấn băng, nhắm mắt thiền định, và sử dụng kỹ năng phòng thủ Close Eyes Tightly, cậu làm vậy để tiết kiệm một chút HP ở giữa trận chiến!

Nếu bạn không mù, mở mắt khi đi đường là bình thường. Nhưng vì Weed muốn nâng cao hiệu quả chiến đấu nên buộc bản thân làm vậy, nó có vẻ hơi buồn cười.

Nếu bạn cẩn thận kiểm tra phương pháp chiến đấu của Weed, bạn sẽ tự hỏi, liệu con người có thể làm được như vậy sao!

“Anh ấy không nghỉ ngơi.”

“Có lẽ anh ấy không phải con người.”

“Anh ấy là một Dwarf.”

Hegel bị kích động khi nghe Rumi, Bella nói, và sự ngưỡng mộ của Twitter.

“Cái quái gì thế.”

Anh thực sự không thể lý giải được tại sao tình hình lại trở nên thế này.

Cảm xúc thường thấy!

Bất cứ khi nào anh thử suy nghĩ kĩ mọi việc, mọi thứ lại rối tung lên..

“Mặc dù anh ấy bảo class là Sculptor ...”

Hegel đột nhiên nhớ ra điều mà anh đã nói với các thành viên trong guild Black Lion chỉ 8 giờ trước. Nó được hiện lên trên kênh chat của Guild Black Lion!

* * * *

Trong khi họ đang nghỉ ngơi sau khi đi săn lũ Kramanoim trên tầng 1, Hegel đã nói chuyện với một số người mà anh biết.

Provence: Hegel, bây giờ cậu đang ở đâu đấy?

Hegel: Ah, vâng. Em đã kể với anh hồi trước rồi đấy. Em đang khám phá một hầm ngục với bạn bè ở trường ...

Provence: Oh, ngày hôm nay à?

Hegel: Uhm. Em đã đến một hầm ngục ở khu vực đồng bằng của vương quốc Dale. Đừng ngạc nhiên, hyung-nim, nhóm em là những người đầu tiên tìm thấy một hầm ngục chưa được khám phá.

Provence: Thật sao?

Ject: Có một chút ngạc nhiên à nha, Hegel.

Shen: Em đã trưởng thành nhiều rồi đấy nhỉ?

Một Guild lớn như Black Lion, có nhiều người nhận ra Hegel.

Tìm một hầm ngục chưa được khám phá là một việc khó và vinh quang.

Shen: Quái trong hầm ngục đó có lv khoảng bao nhiêu?

Hegel: Đó là một hầm ngục có quái lv thấp. Mặc dù em đã kỳ vọng cao hơn, Jeez. Đó là nơi hoàn hảo cho những người chơi trên lv 200 dạo chơi.

Hegel chat lặng lẽ để các thành viên trong nhóm ngồi gần đó không thể nghe được.

Ject: Đừng bỏ qua lũ quái lv thấp. Nó thấp nhưng lượng exp nhận được cũng nhiều đấy. Cậu cũng mới đạt ngưỡng 200 cách đây không lâu.

Hegel: Em không bỏ qua chúng, em chỉ nghĩ nó là một hầm ngục để dạo chơi thôi.

Provence: Cậu phải cảm nhận được sự khao khát khám phá một hầm ngục mới. Cậu cũng sẽ cảm thấy căng thẳng khi không biết những gì sẽ xảy ra ...

Hegel: Ah, đó là điều tốt. Nhưng đây là một hầm ngục toàn quái cấp thấp, vậy thì có gì nguy hiểm ở đây cơ chứ? Em muốn kết thúc việc thăm dò hầm ngục này một cách nhanh chóng và quay trở lại săn bắn cùng guild.

Khi đang nói chuyện, anh nghe thấy một giọng trang nghiêm phát ra từ phòng chat.

Bindel: Bạn bè của em có mạnh không?

Đó là Dwarf Warrior Bindel, người xếp hạng top 3 trong Guild Black Lion.

Hegel: Không, họ khá yếu. Chí có một Thief - người có lv cao hơn em, ngoài cậu ấy ra thì những người còn lại không có gì đặc biệt.

Thief là một class rất khó phát triển.

Nếu họ tham gia một tổ đội, họ có thể sử dụng skill cận chiến, nhưng họ thường chết vì khả năng phòng thủ yếu. Độ nguy hiểm của việc tự mình khám phá hầm ngục không thể so sánh với việc đi săn cùng tổ đội.

Bindel: Thief đó build theo đường nào? Và lv của cậu ta?

Hegel: Cậu ấy mới hơn 300. Có lẽ chủ yếu build theo đường đi săn cùng tổ đội.

Bindel: Cậu ta có level hơn 300? Một thief có level cao hơn 300 à... Ngạc nhiên đấy.

Hegel nói ngắn gọn vì anh không muốn nhắc đến Nide.

Swordsman - người luôn tỏa sáng như hoa trong trận chiến.

Anh có một số suy nghĩ khinh thường tới các class khác, và dù bản thân biết Nide không hề tầm thường, nhưng anh vẫn không muốn thừa nhận điều đó.

Bindel: Ít nhất là với một Thief, sẽ dễ dàng khám phá hầm ngục. Và cậu có nói về việc trong team không có Priest.

Hegel: Uhm, nhưng không sao. Vì em gần như xử lý hoàn toàn cuộc chiến. Và vẫn còn 1 Dwarf chưa đến được.

Bindel: Oho, một Dwarf.

Bindel dường như khá quan tâm vì đó là một người Dwarf.

Bindel: Anh ấy là Soldier hay Warrior?

Hegel: Không, anh ấy là một Sculptor.

Bindel: Sculptor?

Hegel: Uhm. Anh ấy là đàn anh mà em quen biết, nhưng anh ấy là một Sculptor, vì vậy ... anh ấy có thể sẽ không giúp ích nhiều trong việc khám phá hầm ngục, nhưng em đã ép anh ấy tham gia vì lợi ích của cả nhóm. Em ước mình có thể nhanh chóng đánh bại hết lũ quái này. Sau khi xong việc ở đây, em muốn được đi săn với anh, hyung.

Bindel: Lv của Sculptor đó có cao không?

Hegel: Điều này thì ... em không biết. Em không bao giờ hỏi. Việc đó thú vị à? Tại sao anh lại hỏi vậy?

Bindel: Vì anh đã làm việc với một Sculptor người Dwarf rất ấn tượng vào khoảng thời gian gần đây.

Hegel: Oh, anh ấy đã thực hiện một tác phẩm điêu khắc tuyệt vời à?

Bindel: Mặc dù đó cũng là sự thật ... anh ấy là một Sculptor với một sức hút lạ thường và là một chỉ huy tài năng. Anh đã làm theo lệnh của anh ta một cách vô thức và trước khi anh nhận ra điều đó, tụi anh chỉ biết đâm đầu vào hầm ngục đó chém giết. Không chỉ anh, hàng chục người Dwarf khác đều nằm dưới sự kiểm soát của anh ta.

Hegel: Em ngạc nhiên khi có một Sculptor như thế.

Bindel: Đó không phải là tất cả. Kỹ năng nấu ăn của anh ấy cũng rất xuất sắc. Nếu cậu ăn chúng, thì cuộc chiến sẽ thành chuyện nhỏ. Các nguyên liệu linh tinh đi qua bàn tay anh ấy trở thành nguồn sinh lực tràn trề, nó làm cho cậu cảm thấy sức mạnh tuôn trào trong cơ thể.

Hegel: Đối với một Sculptor mà lại có trình độ nấu ăn như thế ...

Bindel: Thật sự thoải mái bởi vì anh ấy còn sửa chữa vũ khí và áo giáp đã bị hư hỏng. Nếu anh ấy mà sửa chữa nó, thì những vật phẩm bị hư hỏng vượt quá giới hạn độ bền đều được khôi phục như mới.

Hegel: Cái gì cơ? Giới hạn độ bền có thể được phục hồi? Anh đang nói về cái gì thế... làm sao có điều phi lý như vậy được?

Hegel không biết rằng các item quá giới hạn độ bền có thể được phục hồi.

Provence: Bindel hyung-nim, có nghĩa là giới hạn độ bền có thể được phục hồi phải không?

Ject: Oh, anh ấy có thể khôi phục hoàn toàn vũ khí hoặc áo giáp bị hỏng trở lại tình trạng hoàn hảo?

Đa số các thành viên trong guild Black Lion đều không biết điều này. Mặc dù Guild Black Lion có một số lượng đáng kể người chơi cấp cao và là một guild uy tín, nhưng họ không biết nhiều về việc đó.

Lúc mới chơi, hầu như không có trường hợp nào mà giới hạn độ bền của vũ khí hoặc áo giáp hạ xuống thấp trong khi đi săn. Trên hết, họ chưa bao giờ gặp một người thợ rèn có thể làm được điều đó.

Để sửa chữa giới hạn độ bền, bạn phải nâng cao trình độ kỹ năng, ít nhất là trung cấp. Đối với một craftman có trình cỡ đó, họ có thể kiếm được một khoản tiền khá lớn chỉ đơn giản bằng cách làm và bán vũ khí hoặc áo giáp. Tuy vậy, họ không nhận sửa chữa lại độ bền vì nó không giúp ích nhiều trong việc kiếm tiền và chỉ thêm rắc rối.

Bindel: Có một Dwarf Sculptor như vậy.

Hegel: Chắc chắn không, hyungnim! Lục địa Versailles rất rộng, do đó chỉ có thể có một người Dwarf như thế. Nhưng hyung tôi biết có lẽ không phải là người đó.

Anh đã khoe khoang với các thành viên trong guild của mình như thế cách đây 8 tiếng!

Hegel cảm thấy choáng váng.

“Còn kinh khủng hơn so với trường hợp mà Bindel-hyung nói đến!”

Anh chỉ đơn giản là bực bội vì cảm giác ngưỡng mộ này không chỉ xảy ra với anh, mà với tất cả mọi người.

****

Họ săn bắt nhiều loại quái vật khi đi lang thang ở tầng ba mê cung rộng lớn dưới lòng đất. Khi bước vào trung tâm hầm ngục, có nhiều bẫy nguy hiểm, và boss xuất hiện ở khắp nơi.

Weed và Nide cố tình rơi vào những cái bẫy và tàn sát những con quái cấp boss ở nơi đó.

Đó là một phương pháp săn sạch sành sanh lũ quái.

Nếu còn sót dù chỉ 1 con quái, họ sẽ cảm giác hơi bực mình và ngột ngạt. Giống như khi bạn rửa mặt nhưng không rửa trán vậy, bạn không thể cảm thấy thoải mái.

Bên cạnh đó, lại có hiệu ứng x2 exp!

Weed đã nhận được một lượng lớn exp và các item từ những con boss.

Nhờ Nide phá hủy các bẫy, họ kiến thêm fame, kỹ năng và kinh nghiệm khi họ quét sạch hầm ngục.

Những người đi sau cũng có thể có được exp, fame, và lượm những japtem còn sót lại.

Trong thời gian này, Thief Nide đã hoàn thành bản đồ hầm ngục tầng 3.

Lần đầu tiên tầng ba hầm ngục Kramado được vẽ lên bản đồ.

Fame tăng 75 điểm.

Độ thành thạo kỹ năng lập bản đồ đã được cải thiện.

Kinh nghiệm tăng lên.

Điều đó có nghĩa là họ đã đi qua tất cả các ngóc ngách ở đó. Họ đã hoàn thành việc thăm dò hầm ngục Kramado một cách hoàn hảo.

“Huff huff.”

“Chuyến thăm dò này cuối cùng đã kết thúc!”

Hegel gục xuống đất.

Một cuộc thăm dò hầm ngục năm ngày!

Thậm chí xem xét sự khác biệt thời gian ở trong game nhanh hơn so với thực tế bốn lần, gần như một ngày đã dần trôi qua kể từ khi họ bước vào phòng capsule lúc buổi trưa hôm trước. Và giờ là buổi trưa ngày thứ hai, khi mặt trời đang lơ lửng ở giữa bầu trời.

“Thật sự là một ngày dài.”

Mọi người có thể đồng cảm với lời của Nide.

Họ chưa bao giờ cảm thấy rằng săn bắn là điều đáng sợ và khủng khiếp. Trong suốt chuyến khám phá, họ cũng đã hình thành niềm tin và sự tự tin vào bản thân. Thay vì luôn đi săn một cách an toàn với những thanh HP lấp đầy, họ truy đuổi bọn quái vật phải chạy thục mạng giống như cháy nhà tới nơi.

Mặc dù họ đã làm điều đó cùng với Weed nhưng phần lớn cuộc giao tranh đều là Weed đánh, khi những người khác có đủ Mana và Stamina, thì họ cũng tham gia đóng góp vào cuộc chiến.

'Săn bắn thật thú vị.’

'Mình có thể thử kiểu săn bắn này một lần nữa.’

Mặc dù nó đáng sợ, nhưng những niềm vui ly kỳ khó có thể từ chối.

Chân của Hegel đá vào nhau.

“Tất cả mọi người làm tốt lắm.”

Twitter mỉm cười lộ cả lúm đồng tiền của cô.

“Ừ, cậu cũng vậy. Việc thăm dò kết thúc rồi, nên tôi nghĩ mình sẽ về nhà và nghỉ ngơi.”

Họ lên kế hoạch bù đắp lại giấc ngủ đã mất. Tuy nhiên, Weed cầm thanh kiếm của mình lên và rời đi.

“Oppa, anh định đi đâu đấy?”

“Tôi phải đi săn.”

“Nh-nhưng thăm dò hầm ngục xong rồi mà.”

“Thời gian x2 exp vẫn chưa kết thúc.”

“Nhưng đã giữa trưa rồi.”

“Không có tiết học vào ngày thứ Bảy.”

“...”

Bella lắc lắc đầu một cách kì quặc.

“Nhưng oppa, nếu anh tiếp tục như vậy, anh sẽ hủy hoại cơ thể mình.”

“Cơ thể?”

“Vì chúng ta đã ở lại cả đêm, anh nên về nhà và ít nhất có một giấc ngủ ngắn. Anh cũng phải ăn nữa chứ.”

“Tôi đã ăn trước đó. Cả ngủ nữa.”

“Khi nào?”

“Lúc bình minh. Tôi về nhà, làm thức ăn cho em gái, ngủ trong 2 tiếng, và đã trở lại.”

“...”

Điều đó có nghĩa là khi nhóm giải lao và nghỉ ngơi trong thời gian thăm dò hầm ngục, Weed đã trở lại sau khi ăn và thậm chí ngủ!

Để chơi Royal Road trong một thời gian dài, duy trì cơ thể là rất cần thiết.

****

“Hãy đến với dạ hội hóa trang của Khoa Luật! Tân sinh viên có thể mua hàng với mức giá giảm 30%.”

“Hãy đến với Chương trình “Mua nô lệ hẹn hò” tại Khoa Vi sinh vật nơi có rất nhiều chị gái xinh xắn. Chỉ có những người trẻ hơn các chị ở đây mới có thể tham gia.”

[“Mua nô lệ hẹn hò” là một sự kiện mà một người 'mua' một người khác và bắt “nô lệ” của mình làm tất cả những gì họ muốn. Chỉ mang tính chất giải trí. :v]

“Khoa Giáo dục thể chất sẽ có một show diễn thể lực đầy mạnh mẽ ở Recreation Club Crew.”

“Nhìn này! Một cơ hội không phải khi nào cũng có đâu! Dùng tay trần để bắt cá! Chỉ có thể chơi trong kì lễ hội thôi”

Đó là ngày diễn ra lễ hội ở Đại học Hàn Quốc.

Lee Huyn không cảm thấy dễ chịu với cái lễ hội này.

“Cuối cùng, ngày này đã đến.”

Sau khi học xong, cậu thường có thời gian tự do ngay sau đó. Cậu sẽ dành nhiều thời gian chơi Royal Road. Sau khi sắp xếp việc ngủ, cậu đầu tư khoảng 12 giờ một ngày vào Royal Road. Nhưng việc lễ hội diễn ra khiến cậu có ít thời gian chơi hơn các Dark Gamer khác. Ngoài ra, bị buộc phải ở lại trường trong suốt thời gian lễ hội!

Cậu cảm giác như ở trong tù.

“Đi tù không phải là chuyện quá to tát. Nếu một người đàn ông thực sự bị giam cầm nhiều năm, nó đồng nghĩa với việc, sự tồn tại của anh ta là vô ích ngoại trừ việc sống?”

Một câu hỏi về sự tồn tại!

Lee Hyun đã có một tư duy triết học ngay từ khi còn nhỏ.

Đứa trẻ khác lớn lên với sự nhạy cảm khi chúng chơi với con chó hàng xóm. Khi chúng nhìn thấy con chó ngủ trưa, chúng sẽ có những suy đoán về các thói quen của động vật.

Tuy nhiên, Lee Hyun không sống một cuộc sống như thế.

Luật rừng!

Nếu cậu nhìn thấy một con chó, và đó là một mục tiêu dễ bắt, điều đầu tiên cậu nghĩ đến là thịt chó mắm tôm.

Chó và thịt chó. Cũng giống như mối quan hệ giữa ramen và trứng, đó là một quá trình tự nhiên.

Lee Hyun mười tuổi - nhìn chằm chằm một cách vui vẻ vào đám chó con đang vẫy vẫy chiếc đuôi khi ném một vài mẩu xương cho chúng.

'Con chó đó thui rơm, thêm giềng xả làm bát rượu mận thì ngon phải biết.'

Mặc dù lễ hội được tổ chức nhằm để mọi người vui chơi, nhưng Lee Hyun lại chỉ mong sao cho nó kết thúc nhanh chóng.

“Đội rửa chén bát, nhanh tay nhanh chân lên!”

Lee Hyun là người phụ trách quản lý quầy bar.

Trách nhiệm của cậu là lớn nhất vì cậu lớn tuổi hơn đồng đội của mình và đã thể hiện khả năng kể từ lúc chuẩn bị.

“Được rồi!”

Sinh viên sử dụng găng tay cao su để rửa chén và bát. Bát đĩa trong quầy được thuê nên họ phải rửa kỹ trước khi sử dụng.

“Khi nào chúng ta bắt đầu chào đón khách hàng?”

“Các cô gái sẽ sẵn sàng trong 10 phút nữa!”

Quầy sẽ bắt đầu mở ngay khi các nữ sinh, người được giao phó việc phục vụ ra chào khách. Ngay khi họ làm các món khai vị, họ nghe thấy tiếng nhạc và tiếng pháo nổ bên ngoài. Nhiều người đã đến và đứng ở cửa lều. Có nhiều học sinh, sinh viên từ các trường khác và cả người dân.

Cuối cùng, các nữ sinh, những người đã thay trang phục trong phòng thay đồ và trang điểm nhẹ, xuất hiện.

Các cô gái xuất hiện với một tấm mạng che màu trắng và một chiếc váy cưới!

Họ từng bước tiến về phía những người bạn thân thiết của họ.

“Đừng có đứng ngây người ra đó. Vén mạng che mặt của mình lên đi! “

Các nam sinh cảm thấy lòng mình rộn rã khi làm điều đó.

“Việc này chẳng có ý nghĩa gì đâu.. Chỉ là một việc mà người đàn ông phải làm trong ngày cưới.”

“Mình biết!”

Các nam sinh đã vén mạng che mặt lên.

“Cậu hôm nay trông khác quá.”

“Cô nàng tomboy lại hóa quý cô thanh lịch rồi.”

“Muốn chết hả?”

Các thành viên trong nhóm trêu đùa nhau để xóa bỏ sự ngượng ngùng.

Váy cưới của nữ sinh được làm thủ công, chúng không quá đẹp và mẫu váy cũng không ấn tượng. Dù vậy, chúng lại mang đến cảm giác trong trẻo và thuần khiết của một cô dâu trẻ.

Tất cả các nữ sinh đều đã bước ra, ngoại trừ một người, Seoyoon.

“...”

Các cuộc trò chuyện trong quán bar dừng lại. Ngay cả những sinh viên chuẩn bị món khai vị trong nhà bếp và các sinh viên dùng giẻ lau bảng hiệu cũng không nói lời nào.

Rất nhiều đôi mắt đang hướng về phía phòng thay đồ và chờ đợi điều gì đó.

Click.

Seoyoon cẩn thận mở cửa phòng thay đồ và bước ra ngoài.

Giây phút đó, tất cả những chàng trai đều bị mê hoặc.

Seoyoon là nàng tiên trong giấc mơ của các chàng trai.

Làn da đẹp, mịn màng và tinh khiết đến nỗi mang lại cho mọi người cảm giác không thực.

Gương mặt cô được trang điểm nhẹ nhàng.

Con trai thường hay hiểu sai về việc trang điểm và coi nó là thứ giả tạo, không khác gì phẫu thuật thẩm mỹ. Thật ra, việc trang điểm cũng giống như con trai tập thể hình, nhằm làm nổi bật vẻ nữ tính (nam tính) để thu hút nửa còn lại.

Trang điểm làm lộ rõ đường nét và màu sắc của khuôn mặt. Cách trang điểm nhẹ của Seoyoon càng khiến cô xinh đẹp hơn. Bản thân đôi mắt, mũi hay môi đều đã không thể dùng từ “đẹp” để hình dung, nhưng kết hợp cùng nhau vẫn mang đến sự hài hòa hiếm có.

Sự hiện hữu của Seoyoon khiến mọi người tự hỏi, liệu đây có phải là đỉnh cao của cái đẹp? Một vẻ đẹp mà khiến cho người ta nguyện chết đi vì nó. Họ cảm thấy như một giấc mơ mỗi khi Seoyoon bước về phía trước..

Miệng của những chàng trai trở nên khô khốc.

Họ vô cùng xúc động, cảm xúc giống như được nếm vị nước sau một thập kỉ không được uống. Ngọt ngào như mật ong!

Kỳ quan của tạo hóa đang hiện diện nơi đây!

Với vẻ đẹp mà Seoyoon sở hữu, chỉ với cánh tay cũng khiến người khác phải mê mẩn.

Và gương mặt đang ngượng ngùng được giấu sau tấm voan hồng mỏng.

Mỗi lần Seoyoon bước về phía trước, chiếc váy lại phát ra âm thanh sột soạt. Và người cô đang hướng tới là Lee Huyn.

“Nữ Thần của lòng tôi.”

“Cô ấy quả thật là tiên nữ giáng trần.”

Âm thanh ngưỡng mộ vang vọng khắp phòng.

Các nữ sinh thì thầm ghen tị.

“Chiếc váy đó, tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng thế giới Marie-Ange Chloe.”

“Ugh ... Nó thực sự là một chiếc váy hoàn hảo.”

Các chàng trai biểu lộ sự đồng tình sâu sắc.

“Xứng danh là nhà thiết kế nổi tiếng thế giới!”

“Ấn tượng. Ấn tượng!”

Bây giờ mọi người mới dành sự kính trọng cho nhà thiết kế. ( :v)

Seoyoon đứng trước mặt Lee Hyun và ngẩng đầu lên một chút. Đôi mắt cô nhìn thẳng vào mắt cậu.

Mọi người đều hiểu ý nghĩa của hành động đó. Cô đang nhờ cậu mở mạng che mặt. (Đập bàn, bất công xã hội… @@)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.