“Maya, ngươi muốn làm gì ?”
Ven bìa rừng Alaska, một trong những cánh rừng tồn tại nhiều yêu thú và
quái vật nhất Đông Đại lục xuất hiện ba thiếu niên cùng với hai cô gái
mình đầy thương tích bị đánh ngã trên mặt đất. Cách bọn họ không xa là
xác một con Cự Thổ Viên, đoán chừng là vừa bị đánh chết không lâu.
Cô gái gọi là Maya vừa nhìn mấy người ngã trên mặt đất vừa đi đến bên xác
của Cự Thổ Viên, cười nhạt : “ Làm gì ? Dĩ nhiên là muốn thưởng chiến
lợi phẩm.” Nói xong cô rút thanh chủy thủ ( dao nhỏ ) bên hông rồi nhanh như chớp rạch đầu Cự Thổ Viên lấy ra một viên thú tinh phách màu xanh
nhạt còn đang phát sáng.
Cự Thổ Viên là yêu thú cấp sáu, thú tinh phách của nó giá trị cũng không phải người bình thường có thể mua được.
Thiếu niên mặc một bộ giáp sắt thấy vậy không khỏi trừng mắt, cắn răng nói : “ Đây là cả đội chúng ta cùng đánh được, lẽ nào ngươi muốn đoạt làm của
riêng ?”
Maya liếc cũng không liếc hắn một cái, cười nói : “ Vậy thì sao ? Nếu không phục thì đến cướp !” Cô gái chỉ tầm mười bốn
mười lăm tuổi, rõ ràng mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt thoạt nhìn vô
cùng dịu dàng nhưng biểu tình lại có chút cà lơ phất phơ khiến người ta
căm phẫn.
Ba thiếu niên tức giận nhìn nhau, bọn họ vừa rồi
đều là dốc hết sức đánh Cự Thổ Viên hiện tại làm sao còn sức đánh nhau ! Lại nói, bọn họ là tổ đội năm người bởi vì thiếu đi một cái hỗ trợ lại
thấy cô gái này thoạt nhìn hiền lành, nhu thuận nên mới đồng ý cho cô ta theo. Không nghĩ tới cô ta lại là kẻ tiểu nhân “cháy nhà hôi của” !
Hai cô gái bên kia, một người có chút suy nhược, một người đôi mắt trừng
to, hiển nhiên là vô cùng tức giận, không nhịn được liền cố gắng gượng
dậy, nói : “ Hay cho một cái pháp sư hỗ trợ, ta xem ngươi làm sao ngông
cuồng !” Dứt lời, hình xăm cánh cung màu xanh lá cây trên tay cô ta sáng lên, bàn tay cũng nhiều hơn một cây súng trường.
Trong ba
thiếu niên, người có khuôn mặt tái nhợt thoáng hiện lo lắng : “ Maya,
ngươi tốt nhất nên trả lại thú tinh phách cho bọn ta. Cho dù Katthy bị
thương thì một hỗ trợ như ngươi cũng không thể thắng được xạ thủ !”
Maya cười nhẹ một cái, không để ý nói : “ Vậy sao ?” Không đợi bọn hắn kịp
phản ứng, hình xăm chủy thủ màu đỏ trên tay trái Maya liền phát sáng.
Một bộ váy xanh nhạt cũng bị cô ta xé ra để lộ bên trong cái áo lông sói màu nâu cùng với chiếc váy da, bên hông đều là chủy thủ màu đỏ.
“ Đây là...?” Thiếu niên có khuôn mặt tái nhợt mấp máy môi.
Katthy vẫn cậy mạnh, khinh thường nói : “ Một cái hỗ trợ thì nhiều thêm vài
con dao cũng có thể làm gì !” Một tia súng bắn đến Maya.
Nhanh như chớp, bóng dáng Maya bỗng như biến mất, đợi khi bọn họ định hình đã thấy cô ta đứng phía sau Katthy. Một thanh chủy thủ quăng lên không,
hai bàn tay Maya phát ra ánh sáng đỏ phi thường chói mắt.
“ Ác kiếm – Katarina...” Đám người đồng loạt kinh hãi.
Không cần sử dụng đến Bông Sen Tử Thần, chỉ một chiêu Katthy đã ngã xuống.
Maya hừ lạnh một tiếng, để lại đám người sau lưng ung dung bước đi.
Đi được một quãng khá xa, Maya mới tháo mặt nạ da người trên mặt xuống,
miệng than thở : “ Thật đáng tiếc, lại mất 200 kim tệ cho lão già Cork
rồi.” Kia mặt nạ vừa gỡ xuống liền hé ra một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Khuôn mặt trái son tinh tế, đôi mắt hạnh linh động, trong suốt. Sống
mũi cao không gồ gề như phần lớn người ở Đông Đại lục mà lại nhỏ nhắn
khiến người ta chỉ muốn cấu véo. Rõ ràng là xinh đẹp nhưng hợp với bộ
váy da áo lông sói lại mang theo khẩu vị hoang dã khó có thể hình dung.
Đây là Đông Đại lục, một trong năm đại lục của Legends Word. Sở dĩ gọi là
Legends Word vì cách đây một vạn năm trước vùng đất này là vùng đất đã
sinh ra những vị thần sáng lập các Đấu Trường Công Lý. Đáng tiếc, cũng
từ một vạn năm đấy không ai biết những vị thần đó đã đi đâu. Mà thế giới hiện tại tồn tại chính là nhờ sự truyền thừa từ các vị thần đấy.
Còn Maya, cô vốn là một sinh viên đến từ thế kỷ 21, nơi League of Legends ( Liên Minh Huyền Thoại ) chỉ là một trò chơi thuộc thể loại Moba. Nói
đến LOL, Maya thực sự có đam mê rất lớn, mỗi lần vào trận cô đều cảm
giác như hóa thân vào các vị tướng và chiến đầu hết sức mình. Tất nhiên
cô cũng rất yêu thích đọc tiểu sử của bọn họ. Chỉ là không hiểu sao
trong một lần chơi game, cô bị thua cuộc, vốn đang đợi màn hình hiện ra
hai chữ “defeat” thì nhà bỗng tắt điện. Mở mắt ra cô đã thấy mình xuyên
qua đến đây, trở thành Maya Jones – vị tiểu thư không được yêu thích của gia tộc Jones ở thành phố Vassay.
Sở dĩ Maya không được yêu thích vì gia tộc Jones vốn là gia tộc nổi tiếng thiện chiến, bất kỳ ai
bước ra từ gia tộc nếu không phải mang trong mình truyền thừa của những
vị chiến thần như Jarvan IV hay Garen cũng đều là kiếm thủ Yasuo, Fiora. Trong khi đó thời điểm Maya chưa xuyên tới, khối thân thể này chỉ có
nhận được truyền thừa từ “Nàng Tiên Cá – Nami”, một pháp sư hỗ trợ không hề quan trọng.
Phải nói, Đại lục này thậm chỉ cả Legends
Word này lấy mạnh vi tôn mà pháp sư hỗ trợ chỉ có thể núp sau lưng người khác, chờ người bảo hộ mà thôi. Đó là chức danh nhục nhã, cũng là chức
danh buồn cười nhất. Bởi một tổ đội khó có thể săn yêu thú thành công
nếu thiếu pháp sư hỗ trợ nhưng quay lưng đi, bọn họ lại chê cười đám
pháp sư hỗ trợ là lũ vô dụng.
Thế nhưng, thời điểm Maya
xuyên tới, tay trái cô lại hiện thêm một hình xăm mới, hình xăm chủy thủ của Ác Kiếm – Katarina. Điều này khiến Maya vừa vui vừa giận. Sở dĩ
giận vì lúc ở hiện đại, vị trí ưa thích của cô là đi rừng, nay xuyên tới đây, một bên hỗ trợ, một bên sát thủ, thật sự là muốn bức cô điên mà !
Vẩn vơ suy nghĩ một hồi, Maya vứt mặt nạ dịch dung xuống đất rồi thẳng tiến đến thị trấn gần đấy. Dù sao giữ trong người thú tinh phách của yêu thú cấp sáu cũng không mấy an toàn.
Tuy cô là tiểu thư của gia
tộc Jones nhưng cô có xuất hiện ở gia tộc hay không cũng chẳng ai để ý.
Kim tệ cô nhận được từ gia tộc thật sự cũng chẳng đủ để nhét kẽ răng vì
vậy cô thường phải “bôn ba” ở bên ngoài để kiếm tệ.
Bởi vì
thị trấn này gần khu rừng Alaska nên thoạt nhìn rất phồn hoa. Maya cũng
không có đi tới cửa hàng giao dịch vật phẩm yêu thú lớn nhất của thị
trấn mà nàng đi vào một ngỏ hẻm nhỏ, lách qua mấy khu ổ chuột mới đến
một nơi trước cửa treo tấm biển “ Black Trade”. Cô thản nhiên đẩy cửa
bước vào.
“ Maya à ? lại có hàng sao ?” Chủ tiệm là một lão
già râu bạc, trên miệng lúc nào cũng ngậm một điếu thuốc. Nếu không phải lão tiết lộ cho cô biết truyền thừa của lão là “Tấm Khiên Valoran –
Taric”, cô thực muốn nghĩ lão là hóa thân của kẻ nghiện thuốc lá Graves.